Cho đến khi   thấy Kiều Vi vui vẻ nhận bó hoa cưới từ tay nhân viên, khóe miệng  chợt xịu xuống.
Có lẽ Khương Thận  quên mất,    dị ứng với hoa cẩm tú cầu.
Và   cho rằng việc nó xuất hiện  tay Kiều Vi là một sự trùng hợp.
Lòng  đều sẽ  đổi, thật nực .
Người phục vụ bưng khay  ngang qua,  đó  những ly cocktail đủ màu sắc trông  hấp dẫn.
 tùy tiện chọn một ly.
[Bản edit thuộc quyền sở hữu của bé Chanh - FB: Một Chiếc Chanh Vô Tree, mọi người thấy hay thì đánh giá page fb Chanh 5 sao và đừng quên follow truyện, để lại comment cho Chanh biết nhé, iu mọi người.]
Không ngờ loại rượu   màu sắc  mắt, nhưng nồng độ   thấp, một ngụm xuống, cay đến nỗi   nhịn  ho khan.
Cảm giác nóng rát trong cổ họng khiến  tạm thời thoát khỏi nỗi đau.
"Loại rượu  hậu vị mạnh,  uống ít thôi."
Lại   kéo  trở  thế giới thực đầy đau khổ.
Không  từ lúc nào Phó Tư Vọng   đến bên cạnh , lấy ly rượu trong tay  .
 nheo mắt   , lửa giận trong lòng dâng lên.
"Phó Tư Vọng,  dựa  cái gì mà quản  chứ!"
Mệt mỏi quá.
Muốn chạy trốn.
Muốn rời khỏi đây.
 thực sự   như .
Bên  đường là bờ biển,  như một con cá rời khỏi bờ, khao khát  hít thở.
Trên đường nhỏ, một tiếng xe máy chặn  .
Là Lạc Nghiên.
Chiếc xe máy điện của     sơn mới,     vì       .
Lạc Nghiên chống chân dài xuống đất, hỏi : "Khương Tri Lan,    cùng  ?"
24
Gió biển thổi  mặt, mang theo  ẩm mằn mặn.
Lạc Nghiên chở    mười phút mới dừng , cuối cùng cũng đủ xa để  còn  thấy những âm thanh chói tai đó nữa.
Chúng    bậc đá,  mặt trời dần dần lặn xuống.
 buồn bã trong lòng, đúng lúc rượu ngấm  , dựa  vai Lạc Nghiên nhắm mắt .
"Khương Tri Lan."
Lúc  thấy giọng  của Phó Tư Vọng,  còn tưởng  đang  mơ.
 khi  mở mắt ,  thực sự  thấy chính chủ của giọng  đó,  tay còn cầm một chiếc áo khoác nữ.
Nhìn thấy , trong đôi mắt bình tĩnh của Phó Tư Vọng dâng lên từng đợt sóng.
Giống như mặt biển sắp dâng lên.
Cậu  khoác áo lên  , mặt  cảm xúc kéo  rời khỏi Lạc Nghiên.
"Bên bờ biển lạnh, về với ."
 mơ màng hồ đồ    đỡ vai kéo dậy.
Đầu càng chóng mặt hơn.
 túm lấy cổ áo Phó Tư Vọng để giữ thăng bằng, ngẩng cằm lên bất mãn khiêu khích.
"Sao nào, tớ  thể  chơi với   ?"
Sau đó,   giải thích với Lạc Nghiên về mối quan hệ giữa  và Phó Tư Vọng.
Anh trai và em gái cùng cha khác  trong gia đình tái hôn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tinh-yeu-trong-man-suong-thu-han/p10.html.]
Có lẽ là do Lạc Nghiên thấy    tình nguyện, nên  bước lên  ngăn cản, hai   gì đó với .
 Phó Tư Vọng  buông  .
Chỉ nhớ câu cuối cùng     khi rời  là——
" là  trai của cô ."
......
Khi  tỉnh dậy thì phát hiện  đang   ghế sofa trong phòng khách nhà .
Đèn ngủ ở lối  bật sáng, giống như kẻ xâm nhập màn đêm.
Và vài đôi giày đặt bên  cho thấy hai nhân vật chính của đám cưới  về nhà và lên lầu nghỉ ngơi từ lâu.
Nhìn thấy một cốc nước đặt  bàn ,  bỗng thấy khô cổ họng.
Định với tay lấy thì    cắt ngang.
"Nước lạnh , cốc  là nước ấm."
Phó Tư Vọng  từ hướng nhà bếp đến, bước  màn đêm mờ ảo , đến bên cạnh .
 xoa xoa đầu, mới nhớ    về nhà bằng cách nào.
Phó Tư Vọng vẫn tưởng  và Lạc Nghiên đang yêu , hy vọng Lạc Nghiên  để lộ chuyện gì mới .
 đặt cốc nước xuống.
 ngẩng đầu lên, hỏi Phó Tư Vọng: "Chiều nay, Lạc Nghiên   gì với ?"
Ánh trăng lạnh lẽo chiếu xuống, khiến cả    toát lên vẻ lạnh lùng.
 thấy Phó Tư Vọng cau mày.
"Nhất định  nhắc đến   lúc  ?"
Hôm nay   mệt mỏi ,  nhún vai thờ ơ, chọn cách im lặng.
Uống nước xong,  định  về phòng nghỉ ngơi.
Khoảnh khắc sắp bước  phòng ngủ, Phó Tư Vọng    rằng kéo   phòng  .
25
Căn phòng tối om, chỉ  cửa sổ hắt  một chút ánh sáng lờ mờ.
  Phó Tư Vọng ấn lên cửa.
Lúc đang mò mẫm tìm công tắc đèn,   nắm c.h.ặ.t t.a.y  .
Hơi thở nóng bỏng xen lẫn một chút mùi rượu thoang thoảng phả  mặt.
Phó Tư Vọng nhất định là  uống rượu.
Nếu  thì  thể giải thích  việc   đột nhiên mất kiểm soát cảm xúc như .
 nghiêng đầu né tránh nụ hôn sắp rơi xuống của Phó Tư Vọng, ánh mắt vô tội: "Cậu  đang  trò gì ?"
Nhớ đến cách xưng hô của    mặt Lạc Nghiên ban ngày.
"Anh trai."
 gọi   như .
Quả nhiên,    lời  của   tổn thương, im lặng hồi lâu.
Sự im lặng phóng đại âm thanh trong đêm yên tĩnh lên gấp nhiều .
  thấy tiếng mở cửa rõ ràng từ bên ngoài.
Có lẽ là do chúng   gây  chút động tĩnh, tiếng bước chân dần đến gần, dừng   cửa.
Tiếng gõ cửa nhẹ nhàng vang lên.
"Tiểu Vọng?" Kiều Vi đợi mãi  thấy hồi đáp, "Tiểu Vọng, con ngủ ?"