28
Chiều tối, mưa gió bão bùng.
Dự báo thời tiết  bão sắp đến,  đành  vội vã chia tay Văn Ninh Ninh.
Xuống xe chạy một đoạn ngắn  mưa,   ướt như chuột lột.
Về đến nhà, phòng khách tối om,  mới nhớ  bố  tối nay  tiệc xã giao, chắc  dẫn Kiều Vi  ngoài .
Họ  cũng , lâu lắm  mới  yên tĩnh.
Cởi giày, đặt túi xuống, đưa tay bật đèn phòng khách, tim  thắt .
Phó Tư Vọng   ghế sô pha, từ lúc   nhà  lặng lẽ   trong bóng tối,   một lời.
Cậu  như một ông lão sắp chết,  thẫn thờ,   là đang g.i.ế.c thời gian  g.i.ế.c chính .
Cho đến khi  thấy tóc  ướt sũng, cuối cùng   cũng  phản ứng.
Phó Tư Vọng lấy một chiếc khăn khô từ phòng tắm,   gần, nhẹ nhàng lau tóc cho .
Vì  khăn che khuất,    thấy biểu cảm của  .
 cử động càng lúc càng dịu dàng của Phó Tư Vọng  khiến  thấy sởn gai ốc.
Bởi vì  chắc chắn, bóng  bên cửa sổ lúc nãy chính là  .
Phó Tư Vọng thấy  và Lạc Nghiên  chơi cùng , nhưng    gì.
 ngẩng đầu: "Phó Tư Vọng,   hỏi tớ   ?"
Không nhận  hồi đáp,   tiếp: "Tớ ... Ưm."
Nào ngờ Phó Tư Vọng đưa tay che miệng , khiến  nuốt trọn lời   .
  thể cảm nhận  ngón tay cái đặt  má   run rẩy.
Một lúc , giọng. Phó Tư Vọng vang lên: "Cậu  về ,  là đủ."
Lau xong, Phó Tư Vọng buông  .
Nhìn bóng lưng Phó Tư Vọng,  cố tình phá vỡ sự yên bình giả tạo .
"Tin nhắn bảo Lạc Nghiên đừng tìm tớ là  gửi?"
Phó Tư Vọng dừng bước,   , vẻ mặt bình tĩnh đến lạ, như thể    sẽ  ngày  vạch trần.
"Là    với ?"
Cùng một khuôn mặt, nhưng  khiến  cảm thấy  xa lạ  quen thuộc.
Vẻ ngoài lạnh lùng, cao ngạo của Phó Tư Vọng  biến mất.
Thậm chí vì  mà dần dần nhiễm bụi trần,   nhiều hành động mà  đây   khinh thường.
[Bản edit thuộc quyền sở hữu của bé Chanh - FB: Một Chiếc Chanh Vô Tree, mọi người thấy hay thì đánh giá page fb Chanh 5 sao và đừng quên follow truyện, để lại comment cho Chanh biết nhé, iu mọi người.]
 hỏi: "Tại ?"
Phó Tư Vọng , từng bước tiến  gần .
Khoác tay qua cổ , cúi đầu, hôn xuống một cách  thể cưỡng .
Giống như khoảnh khắc lặng gió trong mắt bão,  ảo giác bình yên, là sự xâm chiếm dữ dội và mãnh liệt hơn.
Tiếng gió rít gào bên ngoài cửa sổ, tiếng mưa rơi lộp bộp  cửa kính.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tinh-yeu-trong-man-suong-thu-han/p12.html.]
Hơi thở gần trong gang tấc len lỏi  tim , trong lòng  cũng bắt đầu đổ mưa.
Trong  thời gian lấy  dưỡng khí,   thấy giọng Phó Tư Vọng.
"Không   và   hôn  như ,     thiết với  , nhưng  còn cách nào để   tránh xa  chứ?"
"Cậu  xem tại   hả Khương Tri Lan?"
" ghen, nhưng     tư cách để ghen!"
 sững sờ, Phó Tư Vọng   là   những lời thẳng thắn như thế.
Rõ ràng là   đắn đo suy nghĩ  nhiều, cuối cùng mới đến mức  thể nhịn  nữa.
Thấy  vẫn im lặng, Phó Tư Vọng dường như nghĩ  đang giận, giọng  bắt đầu  chút hoảng hốt.
"Lần  là   quá đáng,  xin ,  , chỉ cần đừng để  thấy  và   ở bên ,   thể..."
Nói đến đây, Phó Tư Vọng dừng ,   nên lời.
 mỉm , hôn lên khóe môi Phó Tư Vọng, dụ dỗ hỏi: "Có thể cái gì?"
Như nàng tiên cá hát  biển cả, ngay cả Phó Tư Vọng cũng  thể thoát khỏi sự cám dỗ ngọt ngào .
Phó Tư Vọng cúi đầu hôn đáp , nhẹ giọng : "Có thể... coi như    tồn tại."
29
Mới khai giảng  hai tuần,  xảy  một chuyện chấn động cả khối.
Hội trưởng hội học sinh Phó Tư Vọng -  luôn gương mẫu   đánh  với  khác.
Đối tượng đánh   ai khác chính là Lạc Nghiên.
Văn Ninh Ninh kể chuyện  cho  ,  lập tức chạy đến văn phòng chủ nhiệm khối.
Giờ  chơi, lác đác vài học sinh  xem náo nhiệt.
Chủ nhiệm chửi cho một trận xong cho về, Phó Tư Vọng   khỏi cửa    khác gọi .
Mặt Lạc Nghiên  thương, khóe miệng còn  vết bầm tím.
Rõ ràng    đầu tiên gặp  tình huống ,   trừng mắt  đám học sinh đang vây xem: "Có gì  mà xem!"
Mọi  tản .
 tranh thủ kéo Lạc Nghiên , lôi   đến góc cầu thang.
Anh  lấy lưỡi đẩy má: "Hừ, tên đó  tay thật mạnh!"
 đưa cho   một tờ khăn giấy, hỏi: "Rốt cuộc hai   xảy  chuyện gì?"
Lạc Nghiên : "Có nữ sinh đưa thư tình cho tớ, tớ từ chối  phũ,    , an ủi vài câu thì  Phó Tư Vọng hiểu lầm."
"Hiểu lầm cái gì?"
"Hiểu lầm tớ bắt cá hai tay,"   tiện tay véo nhẹ má , "Đã  bạn gái  mà còn ve vãn khắp nơi."
 vội : "Vậy    giải thích rằng    bạn trai tớ?"
Anh    thờ ơ: "Lười giải thích, dù  tớ cũng ghét   lâu , vì... bạn bè, xả  giúp đỡ, là chuyện nên ."
Nghe ,  càng thấy áy náy.