Buổi chiều,  cầm chiếc bánh gato nhỏ  đặt , gõ cửa phòng bên cạnh.
Phó Tư Vọng  chút bất ngờ khép sách : "Sao em..."
 đặt hộp bánh lên bàn,  tủm tỉm : "Đến bù sinh nhật cho ."
Phó Tư Vọng thấy  nhanh chóng mở hộp bánh, dùng thìa múc một miếng lớn ở mép bánh.
"Sao   thấy em tự  ăn ?"
"Ưm."   phủ nhận,  lí nhí trong miệng: "Đồ ngọt dễ béo, em  tìm một lý do để ăn nó cho thanh thản."
"   ước nguyện sinh nhật gì, em đều  thể thực hiện cho ."
Phó Tư Vọng trầm ngâm suy nghĩ.
Qua một lúc lâu,   thấy giọng : "Muốn...  em  yêu ."
 chớp mắt, thấy  do dự hồi lâu, còn tưởng là yêu cầu gì quá đáng.
"Em yêu ."
Anh tiến thêm một bước: "Nói là, chỉ yêu  ."
Không    do ăn đồ ngọt  , mà tâm trạng u uất vì Kiều Vi lúc trưa  tan biến một cách kỳ diệu.
[Bản edit thuộc quyền sở hữu của bé Chanh - FB: Một Chiếc Chanh Vô Tree, mọi người thấy hay thì đánh giá page fb Chanh 5 sao và đừng quên follow truyện, để lại comment cho Chanh biết nhé, iu mọi người.]
 buông thìa: "Phó Tư Vọng, em chỉ yêu  ."
Một bàn tay nâng má  lên, ngón tay cái nhẹ nhàng lau  vết kem dính bên khóe môi.  trừng mắt  Phó Tư Vọng, vẻ mặt  vẫn bình tĩnh như   chuyện gì xảy , cuốn lấy ngón tay dính kem  đưa  miệng.
Không gian như ngưng đọng.
Âm thanh nuốt khe khẽ  lọt  tai , tựa như kẹo nổ lách tách trong đầu, khiến  choáng váng. Tâm thần  rung động, ngây   , thốt  một câu ngớ ngẩn: "Ngọt ?".
Anh kéo   giữa hai chân , ngẩng đầu  . "Ngọt."
Bàn tay đang nắm lấy cánh tay  siết chặt   thả lỏng. Dù trời lạnh nhưng lòng bàn tay  vẫn lấm tấm mồ hôi.
Phó Tư Vọng  cúi , trán tựa  cánh tay , giọng  trầm thấp: "Em nên cảm thấy may mắn vì   thành niên."
   rõ: "Cái... cái gì?".
Anh  ngẩng đầu lên, ánh mắt dịu dàng, giọng  càng thêm êm ái: "Anh , mai   hẹn hò,  ?".
32
Mùa đông phương Nam hiếm khi  tuyết rơi, hôm nay  càng nắng ấm áp, như chiều lòng . Trước khi  khỏi nhà,  liếc  chiếc máy ảnh  bàn một  nữa,  quyết định bỏ nó  túi.
Chúng  chơi ở công viên giải trí đến tận khi màn đêm buông xuống.
Trên vòng đu , thành phố dần thu nhỏ  thành những đốm sáng li ti, giống như một tấm lưới vàng, cẩn thận bao bọc lấy một giấc mơ khó dệt nên.
Nhìn hình ảnh phản chiếu  cửa sổ,  lấy  bình tĩnh,  đầu : "Phó Tư Vọng,   nếu hôn  ở điểm cao nhất của vòng đu  thì  thể bên  mãi mãi đấy."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tinh-yeu-trong-man-suong-thu-han/p14.html.]
Anh sững  một chút,  lẽ vì đây  giống những lời  thường .
 giơ chiếc máy ảnh trong tay lên, mỉm : "Em  ghi  khoảnh khắc , nghĩ  thì chúng  vẫn   một bức ảnh chụp chung nào cả."
Anh cũng ,  vạch trần lời  dối vụng về của .
Tiếc là  vẫn sơ suất.
Tay   mỏi nhừ mà vẫn  chụp  một bức ảnh selfie rõ nét nào.
 lúc  đang nản lòng định bỏ máy ảnh xuống thì Phó Tư Vọng như thể  mắt  gáy.
Giữa nụ hôn, một tay  đỡ lấy đầu , tay  men theo cánh tay  tìm đến, giữ c.h.ặ.t t.a.y   nhấn nút chụp.
Màn hành động bí mật , chúng  đều là đồng phạm.
33
Kỳ nghỉ đông  khi kết thúc học kỳ, Khương Thận theo kế hoạch đưa chúng  đến thành phố A ăn Tết.
Ông nội vốn  ưa dì Kiều, nhưng dù  tuổi cũng  cao,  thể lay chuyển  quyết tâm cưới của Khương Thận. Tuy nhiên, ông cũng   quá nhiều thành kiến với con cháu, ông yêu quý , cũng coi Phó Tư Vọng như cháu ruột của .
Chỉ còn một bước nữa là đến ngày đăng ký kết hôn, dì Kiều đương nhiên vui mừng khôn xiết,  vẻ chuẩn  bước lên đỉnh cao của cuộc đời.
 giả vờ bình tĩnh cúi đầu ăn cơm tất niên.
Thực tế, bức ảnh  hôn Phó Tư Vọng lúc  đang  yên lặng trong phòng  việc.
 , ông nội  thói quen  phòng  việc  sách mỗi tối  khi  ngủ.
Nhờ  tìm cách chuốc rượu   bàn ăn, nên giữa chừng, Phó Tư Vọng   chóng mặt,   phòng khách nghỉ ngơi một lát,  sẽ cùng   đón giao thừa .
Người lớn tự nhiên cũng  để ý đến .
Một lúc ,  tìm cơ hội len lén lên lầu.
Mở cửa phòng, một tia sáng xuyên qua căn phòng tối om, chiếu  khuôn mặt nghiêng của  trai.
Phó Tư Vọng nhắm mắt ngủ say,  má vẫn còn phảng phất chút ửng hồng.
 nhanh chóng xoay  bước , ngăn cách sự ồn ào và ánh sáng bên ngoài cửa.
Khi khóa cửa, tiếng "cạch" vang lên, trái tim  cũng đập mạnh theo hai nhịp.
Lòng bàn tay nắm lấy tay nắm cửa ướt đẫm mồ hôi,  hít sâu vài  tại chỗ,  mới nhẹ nhàng bước chân, chậm rãi tiến về phía giường.
Bên ngoài cửa sổ, pháo hoa phát  tiếng nổ xa xăm, xuyên qua lớp rèm mỏng manh, ánh sáng muôn màu rực rỡ tràn  căn phòng.
Nhìn khuôn mặt ngủ say tĩnh lặng ,  chống một tay lên thành giường, khom  trèo lên.
Vì  tiếp khách, hôm nay Phó Tư Vọng mặc đồ vest, cúc áo sơ mi cài đến tận cổ.