Dù   say rượu sẽ  dễ dàng tỉnh , nhưng khi  lên   cởi cúc áo,  vẫn  tránh khỏi run tay.
Theo từng cúc áo  cởi , ngón tay  lướt qua yết hầu nổi bật của , xương quai xanh gợi cảm, xuống phía  là lồng n.g.ự.c săn chắc mang đường nét của một  đàn ông trưởng thành,  đến bụng...
 lúc , tay    nắm lấy.
Người phía  đột nhiên mở mắt , nào còn chút men say nào nữa.
34
"Anh...   say rượu ?"
 hoảng hốt, sợ hãi ngã ngửa  .
Hai bàn tay mạnh mẽ đỡ lấy eo , ấn  trở .
Pháo hoa đúng lúc  kết thúc, màn đêm  trở về yên tĩnh.
   thể cảm nhận rõ ràng,  một ánh mắt đang khóa chặt  trong bóng tối.
Bàn tay  eo  dần di chuyển lên , vuốt ve khuôn mặt  một cách nhẹ nhàng.
"Dám  mà  dám nhận ?"
Tình huống bất ngờ  khiến  ngẩn  trong giây lát,   đó là sự nản lòng.
Chỉ một bước nữa thôi, chỉ một bước nữa thôi mà.
 lầm duy nhất tối nay là    tửu lượng của Phó Tư Vọng   đến .
 ngay  đó, trời đất  cuồng, vị trí của  và Phó Tư Vọng  đảo ngược.
 cố gắng dùng tay chân đẩy  , nhưng cổ tay  giữ chặt  giường, chân cũng   đè lên.
 nghĩ, với tính cách của Phó Tư Vọng, đối với hành động điên rồ của  tối nay,  lẽ  sẽ mắng  là đồ điên.
  chỉ cúi  xuống, giọng  bình tĩnh lạ thường hỏi bên tai : "Khương Tri Lan, em  từng... thích  ?"
Trái tim  như  ai bóp nghẹt.
Vài tháng ,  vẫn  thể  phủ nhận  mỉa mai  một cách thản nhiên.
 đến bây giờ,   thể   hai chữ " " một cách kiên quyết.
 né tránh ánh mắt của : "Không quan trọng nữa."
[Bản edit thuộc quyền sở hữu của bé Chanh - FB: Một Chiếc Chanh Vô Tree, mọi người thấy hay thì đánh giá page fb Chanh 5 sao và đừng quên follow truyện, để lại comment cho Chanh biết nhé, iu mọi người.]
Phó Tư Vọng nâng cằm  lên, ép   thẳng  .
Một đợt pháo hoa mới  bùng lên, chiếu sáng khuôn mặt nghiêng của chúng .
Lúc   mới  rõ những cảm xúc cuồn cuộn trong mắt , sắp nhấn chìm .
"Quan trọng,  quan trọng, Khương Tri Lan, trả lời !"
Giọng  run rẩy, cổ họng như nghẹn .
Giống như tiếng gầm rú của con thú  nhốt    thể thoát khỏi lồng giam,  giống như lời ly biệt cuối cùng giữa những  yêu .
Có một dòng chất lỏng nóng hổi chảy xuống khóe môi .
Mặn.
Phó Tư Vọng đang ?
Nước mắt của  thấm  da , hóa thành hàng ngàn mũi kim đ.â.m  tim , truyền tải nỗi đau đớn   kìm nén.
  thấy giọng  nghẹn ngào: "  thật sự yêu em..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tinh-yeu-trong-man-suong-thu-han/p15.html.]
Chữ "yêu" nặng hơn chữ "thích".
Lúc đầu  thề sẽ khiến Phó Tư Vọng yêu , nhưng đến lúc , tâm trạng    thoải mái như trong tưởng tượng.
 đưa tay ôm lấy cổ , tìm kiếm cằm   hôn lên môi .
Cả   run lên, nhanh chóng cúi đầu đáp trả.
Không giống như một nụ hôn, mà giống như một sự cắn xé, một cuộc đấu tranh quyết liệt.
Chúng  đều   đường lui.
Cánh cửa phòng  khóa đột nhiên  tông mở, ánh sáng như một con d.a.o sắc bén, chia cắt chúng  thành hai nửa.
Tiếng hét của dì Kiều vang lên, ông nội nắm chặt bức ảnh trong tay, giọng  giận dữ đè bẹp chút ôn nhu cuối cùng của chúng .
"Hai đứa đang  cái gì?!"
35
Tết, vốn là ngày đoàn viên sum vầy.
 trong phòng khách,  khí  ngưng trọng đến mức đóng băng.
Ông nội  ở vị trí chủ, sắc mặt tái mét, "bốp" một tiếng ném bức ảnh xuống bàn , "Hai đứa, cho  một lời giải thích."
  khẽ: "Ông nội, ông    thấy  ? Tại  còn  tin?"
Dì Kiều  sớm hoảng loạn.
"Tiểu Vọng, con... con  gì , tất cả đều là hiểu lầm, đúng ?"
"Em gái chỉ đang quan tâm con, đang đắp chăn cho con đúng ?"
Giọng Phó Tư Vọng lạnh lùng đến đáng sợ: "Chính là những gì   thấy."
Dì Kiều  màng đến gì khác,  sang túm lấy áo , tố cáo tội ác của :
"Tiểu Vọng   loại  như , nhất định là con, là con chủ động câu dẫn nó!"
 gạt tay bà  , tiếp tục chọc giận bà :
"Hơ, như  chẳng   thú vị ? Sau khi dì và bố con đăng ký kết hôn, nếu chuyện  truyền  ngoài, thì sẽ gọi là... loạn luân, đúng ?"
"Con!"
Khương Thận,  vẫn luôn im lặng bên cạnh, tát  một cái.
"Khương Tri Lan, con   những gì con   xem, con   với  con ?"
"Con rốt cuộc   gì? Muốn hủy hoại gia đình  ?"
Má  đau rát, nhưng nụ   mặt  vẫn  hề giảm bớt.
Những lời  từ miệng Khương Thận  , thật sự mỉa mai  bao.
"Bố yêu quý của con, gia đình của con, chẳng    hủy hoại từ lâu  ?"
"Bố còn   , bác sĩ , với điều kiện y tế  nhất lúc đó,  con    thể sống thêm hai năm nữa, nhưng bà   từ bỏ!"
Ánh mắt  lướt qua ông  và dì Kiều.
"Bố, dì, hai  đều là kẻ g.i.ế.c !"
 cúi đầu vuốt ve chiếc vòng tay  cổ tay.