6.
Chiều hôm đó, chúng   theo Lâm Cảnh Ngôn đến căn biệt thự ven biển  thuê  để nướng thịt.
Nửa đêm, Văn Ninh Ninh  ngủ.
 canh đúng thời gian   giường nhắn tin cho Phó Tư Vọng.
[Bạn học, tớ  giặt xong áo của  , nếu   ngủ thì  thể xuống phòng khách ở tầng một lấy.]
Gửi xong,  rón rén xuống giường, lấy chiếc áo khoác gió màu đen từ  móc áo xuống.
Trong phòng bật điều hòa nên  chỉ mặc một chiếc váy ngủ hai dây bằng lụa.
Ban đầu định tìm một chiếc áo khoác mỏng  ngoài, nhưng  khi suy nghĩ kỹ,   khoác chiếc áo khoác gió màu đen đó lên .
Các phòng ở tầng một đều dành cho những bạn thức trắng đêm đánh bài, tiếng   ồn ào thỉnh thoảng  vọng  từ khe cửa.
Trong phòng khách chỉ còn hai chiếc đèn ngủ nhỏ màu cam mờ ảo đang sáng, hắt lên mặt bàn những tia sáng nhạt nhòa.
  điện thoại.
Tin nhắn gửi cho Phó Tư Vọng vẫn dừng  ở năm phút .
Không  hồi âm.
  cam tâm bỏ lỡ cơ hội  như ,  gửi thêm một tin nhắn nữa.
[Bên ngoài khá lạnh.]
Không lâu , khung chat cuối cùng cũng chuyển thành dòng chữ "đối phương đang nhập".
Cùng với âm báo tin nhắn trong trẻo, dễ , một tin nhắn  gửi đến.
[Chờ một chút.]
 cong môi, khoác chặt áo khoác hơn.
7.
Vài phút , tiếng bước chân xuống lầu từ xa đến gần vang lên.
Phó Tư Vọng rõ ràng là  ngủ,   vẫn mặc chiếc áo len cổ lọ màu trắng đó.
Chắc hẳn việc   phớt lờ tin nhắn lúc nửa đêm của   đó cũng là vì  những cô gái điên cuồng theo đuổi  cho sợ hãi.
May mà ma cao một thước, đạo cao một trượng.
 cởi áo khoác  đưa cho  , thuận lý thành chương để lộ  chiếc váy ngủ hai dây màu đen gợi cảm.
 miệng  : "Xin   nhé, tớ  ngoài vội quá,  trong phòng khách một lúc mới thấy lạnh,  sợ   lấy áo khoác sẽ lỡ mất thời gian với , nên mới mặc áo của  một chút."
Ánh mắt Phó Tư Vọng  dừng    , chỉ hỏi: "Chân thế nào ?"
"Chân? Chân !"
 suýt nữa thì quên mất chuyện .
Khoan ,   bong gân chân nào nhỉ?
Chỉ đành hạnh phúc lựa chọn một trong hai.
 cử động chân trái, nở nụ  an tâm với  : "Đã khỏi hẳn ."
Dưới ánh đèn mờ ảo,   dường như thở dài bất lực,  đưa áo khoác cho .
"Cứ mặc ,  đưa  đến cửa phòng."
  sủng mà sợ, nổi lên ý định trêu chọc  .
Vừa mặc áo  cúi đầu  với vẻ thất vọng: "Cậu   thấy váy ngủ của tớ   ..."
Phó Tư Vọng nhíu mày, giọng  vẫn lạnh lùng: "Không ."
"Ồ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tinh-yeu-trong-man-suong-thu-han/p3.html.]
Chúng   lên lầu,       .
 đột nhiên  đầu , nhờ lợi thế của bậc thang mà miễn cưỡng ngang tầm mắt với  .
Nghiêng đầu , nháy mắt, đánh úp   một cách bất ngờ: "Nếu    thì... thích ?"
8.
Khoảng cách trong gang tấc, gần đến mức  thể cảm nhận   thở phả  của đối phương.
Quay lưng về phía nguồn sáng  lầu,    rõ biểu cảm của Phó Tư Vọng.
[Bản edit thuộc quyền sở hữu của bé Chanh - FB: Một Chiếc Chanh Vô Tree, mọi người thấy hay thì đánh giá page fb Chanh 5 sao và đừng quên follow truyện, để lại comment cho Chanh biết nhé, iu mọi người.]
Cậu  im lặng hồi lâu, cuối cùng phớt lờ lời , lướt qua    lên .
 mơ hồ cảm thấy   dường như  tức giận.
... đây là tức giận cái gì chứ?
 vội vàng đuổi theo: "Này, tớ chỉ đùa thôi mà."
Lên đến tầng hai, Phó Tư Vọng mới dừng .
"Khương Tri Lan." Cậu  gọi tên .
  bất ngờ.
Cậu   mà   tên  từ lâu!
 vẫn đang  tại chỗ suy nghĩ xem   ngay từ đầu   nghĩ sai  ,  lẽ Kiều Vi   với Phó Tư Vọng về sự tồn tại của  từ .
Cậu  tiếp tục : " thấy chân  đúng là  khỏi ."
"Hửm?"
"Sau  đừng  đùa kiểu  nữa."
Phó Tư Vọng chắc hẳn  phát hiện  việc  cố tình giả vờ bong gân lúc ban ngày.
Kết hợp với việc  lấy cớ giặt quần áo để xin Wechat của  ,  đến việc hẹn gặp lúc nửa đêm hôm nay,  khó để suy đoán ý đồ của .
Phó Tư Vọng vốn  thông minh,   đang dùng cách  uyển chuyển  để nhắc nhở  -
Đừng  ý đồ gì với  .
 , Khương Tri Lan,    dễ dàng nhận thua như .
Một lúc , thấy    gì,   hỏi: "Phòng nào?"
 chỉ  cuối hành lang.
Phó Tư Vọng đưa  đến cửa phòng,  cởi áo khoác trả  cho  .
Trước khi ,  khẽ gọi  : "Phó Tư Vọng."
Vừa   chỉ  chiếc áo khoác  tay  , giọng điệu nghiêm túc: "Tớ mới đổi sữa tắm đấy,  ngửi xem, thơm lắm."
Nhìn thấy sắc mặt Phó Tư Vọng lập tức tối sầm .
 mỉm  với  , tâm trạng vô cùng .
9.
Học kỳ mới  bắt đầu  một tháng.
Vừa thi thử xong, Văn Ninh Ninh  bò  bàn, uể oải : "Cuối tuần lúc nào mới đến đây."
 vỗ vỗ cô : "Thiếu nữ tỉnh  , hôm nay mới thứ Hai thôi."
Cô   dậy hỏi : "  Lan Lan, sinh nhật năm nay  định  gì?"
Sinh nhật   thứ Bảy tuần , theo lệ thường thì ba  chắc chắn sẽ tổ chức một bữa tiệc lớn cho .
 bây giờ ông  đang bận rộn chuẩn  cho hôn lễ.
Nghĩ đến chuyện ông  sắp tái hôn, dù sắp đến sinh nhật nhưng  cũng chẳng  hứng thú gì.