Lạc Nghiên  thể coi là thanh mai trúc mã của , học hành  giỏi, dựa  việc gia đình giàu  nên thường xuyên trốn học. Nghe    suốt ngày la cà bên ngoài, còn thu nạp   ít đàn em xã hội, vì   lưng   đều gọi   là "Đại ca trường học". 
 
[Bản edit thuộc quyền sở hữu của bé Chanh - FB: Một Chiếc Chanh Vô Tree, mọi người thấy hay thì đánh giá page fb Chanh 5 sao và đừng quên follow truyện, để lại comment cho Chanh biết nhé, iu mọi người.]
Trong phòng, Văn Ninh Ninh đang kéo  khác hát karaoke  vui vẻ,  ồn ào. Lạc Nghiên dựa  một góc sô pha, giơ tay gọi phục vụ mang lên nửa tá bia. 
 
 bất mãn đẩy  : "Ở đây  là trẻ vị thành niên, uống rượu gì chứ." Nói  đổi thành một tá nước trái cây. 
 
Anh  cãi  : "Sao? Cậu uống rượu say  cho phép  khác uống ? Hay là  hỏi xem bạn học   uống rượu  nước trái cây?" 
 
 trừng mắt   , vạch trần âm mưu của  : "Cậu còn dám dọa   nữa ? Mọi  đều   sắc mặt  mà  việc, ai dám   lời  chứ?" 
 
Lạc Nghiên  khẩy, vòng tay qua cổ : "Khương Tri Lan,    em ?" 
 
 nhanh nhẹn chui  khỏi cánh tay  ,  mặt quỷ,  đẩy cửa   nhà vệ sinh để dặm  phấn.  đang soi gương tô son thì thấy một cô gái xinh  bước , bước chân loạng choạng. Là Hứa Khinh Ngữ. 
 
Cùng lúc  nhận  cô , cô  dường như cũng nhận   ngay lập tức. Hứa Khinh Ngữ trông  vẻ   tỉnh táo cho lắm, má  đỏ, chắc là  uống  ít rượu. 
 
Cô   chằm chằm  , ánh mắt như những lưỡi d.a.o sắc bén "vèo vèo" đ.â.m tới.  thật sự  nghĩ    đắc tội với cô  ở , vội vàng né tránh ánh mắt, rửa tay chuẩn  rời . 
 
Ai ngờ khi  ngang qua cô ,    cô  túm lấy. Hứa Khinh Ngữ   nồng nặc mùi rượu, lẩm bẩm: "Là   , chính là   ,   mà..." Nói   bật . 
 
  hiểu cô  đang  gì, gỡ tay cô   định bỏ . Không  từ lúc nào cô   gọi điện thoại, còn bật loa ngoài. Hứa Khinh Ngữ nghẹn ngào gọi tên Phó Tư Vọng trong tiếng "tút... tút..." của tín hiệu chờ. 
 
 vô thức dừng bước  đầu   cô . Tín hiệu kết thúc, điện thoại  kết nối. Không ai lên tiếng. Hứa Khinh Ngữ càng suy sụp hơn, giọng  gần như thét lên: "Tư Vọng, ngay cả một câu  cũng    với tớ ? Hu hu..." 
 
Nhìn thấy cô  lảo đảo sắp ngã xuống đất,   chút do dự bước tới đỡ lấy cô : "Này, cẩn thận!" 
 
 cứ tưởng điện thoại trong tay cô   cúp máy,  ngờ  truyền đến giọng  đầu tiên kể từ khi kết nối qua tiếng rè rè của dòng điện. Dù giọng  đó   méo mó, nhưng vẫn trong trẻo, dễ , đó là giọng của Phó Tư Vọng. 
 
"Khương Tri Lan?"  rõ ràng  hề uống rượu, nhưng lúc đó  thấy  choáng váng.
Lời  của Phó Tư Vọng như đổ thêm dầu  lửa. Hứa Khinh Ngữ    rằng cúp điện thoại,  tiếp tục quấn lấy  đang còn ngây . "Cậu  quả nhiên... thích ." 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tinh-yeu-trong-man-suong-thu-han/p5.html.]
 
Kết hợp với ngữ cảnh,  buột miệng: "Cậu  Phó Tư Vọng?" 
 
Vừa hỏi xong,   tự lắc đầu phủ nhận. Nếu đóa hoa  đỉnh núi cao như Phó Tư Vọng mà thật sự thích , thì  còn  tốn công tốn sức  quyến rũ   ? 
 
Chắc là Hứa Khinh Ngữ đang coi  là tình địch tưởng tượng . Không lâu , bạn của Hứa Khinh Ngữ tìm đến, liên tục xin    dìu cô  . 
 
Trải qua một phen náo loạn, váy của    nắm đến nhăn nhúm,  đành    nhà vệ sinh để chỉnh trang . Khi  ,  thấy một bóng  cao ráo  ở cuối hành lang. 
 
Phó Tư Vọng  thấy động tĩnh liền ngẩng đầu lên,    về phía  ,   gì.   ngạc nhiên hỏi: "Sao   đến đây?" 
 
Rồi chợt hiểu , Phó Tư Vọng  lẽ là đến tìm Hứa Khinh Ngữ, nên : "Hứa Khinh Ngữ cô  ..." 
 
Chưa kịp  hết câu,    cắt ngang : "Khương Tri Lan,  đến tìm ." 
 
Thật kỳ lạ, khoảnh khắc đó như  một dòng điện chạy xuyên qua tim , để  một cảm giác tê dại. Đây   là  đầu tiên   thấy Phó Tư Vọng gọi tên .  khi giọng  đó  còn thông qua điện thoại nữa, mà thực sự lọt  tai ,  khiến tim  đập nhanh hơn hai nhịp. 
 
 trấn tĩnh , mở to mắt khó hiểu: "Tìm tớ?" 
 
"... Xin ."  hiểu ý  , mỉm : "Cũng  liên quan đến ,  chạy đến đây một chuyến  buổi tối chỉ vì chuyện  ? Hay là...  và Hứa Khinh Ngữ  quan hệ mờ ám gì?" 
 
Cậu     kích động, giọng điệu vẫn bình thản: "Không ." 
 
" mà,"  đổi giọng, tiến sát  gần  ,  đằng chân lân đằng đầu: "Hôm nay là sinh nhật tớ,  náo loạn một trận như  tâm trạng tớ   ảnh hưởng,  là  hôn tớ một cái, để tớ vui vẻ lên,  ?" 
 
Trên  Phó Tư Vọng  một mùi hương dễ chịu,   là mùi gì, mang theo  lạnh của màn đêm, khiến   mê . 
 
Người  mặt nhíu mày, một lúc lâu  mới lên tiếng: "Cậu đối với tất cả   đều như  ?" 
 
Thấy    đáp ,  đành  lùi một bước: "Ôm tớ một cái cũng ?"