Cậu  vẫn giữ vẻ mặt thờ ơ,  hề lay động. Chỉ là trong mắt ẩn chứa sự tức giận  kìm nén mà   từng thấy trong đêm cắm trại hôm đó. "Khương Tri Lan,  chơi đủ ." 
 
 nhất thời câm nín. Một hồi chuông điện thoại vang lên, truyền thẳng  não .  vội vàng cúi xuống lục túi. 
 
Cho đến khi Phó Tư Vọng lấy điện thoại ,  mới chợt nhận , thì    điện thoại của . "Alo? Mẹ..." 
 
Nghe thấy tiếng gọi  của Phó Tư Vọng, đầu óc  đang còn nóng bừng bỗng chốc tỉnh táo . Bề ngoài  giả vờ như   chuyện gì xảy ,   xa vài bước, nhưng thực tế tim   đập liên hồi. 
 
"... Được,  thời gian... Được, con  ." Đầu dây bên  thỉnh thoảng  lọt  những từ như "ăn cơm", "gặp mặt". Nghĩ đến việc bố   vô tình đề cập đến việc ông  dự định sẽ để dì Kiều chuyển đến nhà  trong thời gian tới,  đó còn  sắp xếp cho , dì Kiều và   trai tương lai kiêm bạn học của , chính là Phó Tư Vọng, chính thức gặp mặt... Có lẽ thời gian sắp đến . 
 
Nhìn khuôn mặt của Phó Tư Vọng nửa ẩn nửa hiện  ánh đèn mờ ảo. Xương mày rõ nét, sống mũi cao thẳng, khóe môi thỉnh thoảng mím  tạo cho   cảm giác xa cách, cao ngạo. Con    dường như sinh    một loại ngay thẳng  cho phép  vấy bẩn. Trong lòng  âm thầm quyết tâm - Phải tăng tốc tiến độ .
"Khương Tri Lan, tìm  nửa ngày ,    ở đây!" Lạc Nghiên thấy  lâu   , liền từ trong phòng   tìm . 
 
Ánh mắt   theo đó rơi   Phó Tư Vọng ở phía xa: "Cậu  là ai?" 
 
"Bạn học, tình cờ gặp thôi."   tươi rói khoác tay Lạc Nghiên. Lạc Nghiên  ngạc nhiên nhưng  rút tay : "Cậu..." 
 
 vội vàng chặn lời    kịp  : "Cái đó, bên ngoài  lạnh, chúng    thôi." Lạc Nghiên   những lời  dễ ,  cởi áo khoác  choàng lên  . 
 
 nhân cơ hội liếc  về phía Phó Tư Vọng. Chỉ thấy Phó Tư Vọng đang cầm điện thoại, tay áo  trượt xuống, để lộ cổ tay gầy guộc nhưng rắn chắc. 
 
Ánh mắt    rời khỏi . Cụ thể hơn là rơi  cánh tay Lạc Nghiên đang đặt  vai . Phó Tư Vọng  thêm vài câu nữa  cúp điện thoại,  về phía . 
 
Không hiểu , khoảnh khắc đó,  cảm thấy ánh mắt     thật nặng nề. Như một dòng chảy ngầm vô thanh nhưng dữ dội, bao vây  một cách đầy xâm chiếm. Cảm giác   khiến  nảy sinh một chút ý định lùi bước. 
 
 bắt đầu nghi ngờ việc lợi dụng Lạc Nghiên để đánh cược xem   trọng lượng gì trong lòng Phó Tư Vọng  , rốt cuộc   là một lựa chọn đúng đắn  . 
 
  nhanh, ánh mắt xa lạ đó trong mắt Phó Tư Vọng biến mất. Cậu      Lạc Nghiên lấy một cái. 
 
Chỉ là khi  ngang qua ,   dừng  một chút,  nhỏ một câu gần như  thể  thấy: "Khương Tri Lan, sinh nhật vui vẻ."
Tối thứ Hai  giờ tự học,      thấy Lạc Nghiên hút thuốc trong trường  bắt. 
 
Thực    ngày thường đều nhắm mắt  ngơ  những hành vi vi phạm kỷ luật của Lạc Nghiên, chỉ là tuần  đúng lúc đến lượt Phó Tư Vọng trực nhật. 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tinh-yeu-trong-man-suong-thu-han/p6.html.]
 
Tuy  Phó Tư Vọng là Hội trưởng Hội học sinh, nổi tiếng là   việc nghiêm túc.   khó mà  liên tưởng đến việc, liệu  khả năng Phó Tư Vọng đang cố tình nhằm  Lạc Nghiên  . 
 
Hôm sinh nhật  lợi dụng Lạc Nghiên một  ,  thấy  áy náy với  ...  quyết định  tìm Phó Tư Vọng để hỏi cho rõ ràng. 
 
Vì ,  thò tay xuống gầm bàn nhắn tin cho  . : [Rảnh ? Gặp  ở cửa phòng chứa đồ tầng một nhé?] 
 
Đối phương trả lời nhanh hơn  tưởng. Phó Tư Vọng: [Được.] 
 
... 
 
Trời dần tối, xuống đến khúc quanh cầu thang tầng một,  tiện tay sờ đến công tắc, bật đèn hành lang  phòng chứa đồ. 
 
Trong chớp mắt, tầm  sáng rõ. Điều bất ngờ là, Phó Tư Vọng  đến . Sao    bật đèn? 
 
Phó Tư Vọng  : "Nói , chuyện gì?"  do dự   nên mở lời như thế nào: "Cái đó, là chuyện của Lạc Nghiên..." 
 
"Muốn xin tha cho  ?" Trên khuôn mặt lạnh lùng của Phó Tư Vọng hiếm khi nở nụ , nhưng  luôn cảm thấy trong lòng bất an, càng  chắc chắn hơn. 
 
"Khương Tri Lan,  thích loại  như  ?" Ngẩng đầu lên,  mơ hồ cảm thấy ánh mắt Phó Tư Vọng    chút xa lạ. Như con sói đang rình mồi trong bóng tối, chờ đợi thời cơ săn mồi. 
 
"Tớ..." 
 
Giọng   bình tĩnh: " vẫn  nộp lên." 
 
"Cái... cái gì?" 
 
"Bản ghi vi phạm kỷ luật." 
 
Mắt  lập tức sáng lên,  để ý đến những thứ khác, túm lấy cánh tay  : "Hay là, tha cho   một  ! Tớ đảm bảo   sẽ  tái phạm nữa!" 
[Bản edit thuộc quyền sở hữu của bé Chanh - FB: Một Chiếc Chanh Vô Tree, mọi người thấy hay thì đánh giá page fb Chanh 5 sao và đừng quên follow truyện, để lại comment cho Chanh biết nhé, iu mọi người.]
 
Sắc mặt Phó Tư Vọng đột nhiên trở nên u ám. Im lặng hồi lâu,   tiến sát  gần , chậm rãi : " như , thì   lợi gì?" 
 
Như một sự mách bảo của linh tính, ánh mắt  rơi  môi  . Môi Phó Tư Vọng  , nhưng phần lớn thời gian đều mím chặt, luôn tạo cho   cảm giác xa cách, lạnh lùng...  nhón chân hôn lên đó.