Chưa kịp rẽ qua góc tường, cổ tay    một lực mạnh mẽ nắm lấy,  đó cả   đẩy  bức tường đá cẩm thạch lạnh lẽo.
Lưng  lạnh toát, lớn tiếng : "Phó Tư Vọng,   gì !"
Phó Tư Vọng mặt  cảm xúc, hỏi ngược : "Bây giờ thì nhận   ?"
 giãy giụa: "Cậu buông !"
 nhanh chóng nhận ,  kêu thế nào cũng vô dụng.
Khương Thận  bao trọn một tầng lầu để tạo mặt mũi cho Kiều Vi, lúc  căn bản  thể  ai  qua.
Giọng  của Phó Tư Vọng khàn khàn vì rượu: "Khương Tri Lan, đây là mục đích của  ?"
Bầu  khí ngột ngạt khiến đầu óc  nóng lên,   quan tâm nhiều như  nữa, mạnh mẽ hất tay   .
" thì ."
Cậu  im lặng hồi lâu,  nhạt: "Cậu  từng thích  ?"
Giống như  sớm  kết quả, nhưng vẫn  cam lòng, cố chấp    một câu trả lời chắc chắn từ miệng .
"Cũng... là giả ?"
Đôi mắt đen láy như mực  cuộn trào sóng ngầm mãnh liệt, khiến    dám  thẳng.
Như thể chỉ cần một cái liếc mắt, sẽ  cuốn  vòng xoáy dữ dội ,  bao giờ thấy ánh mặt trời nữa.
  mặt     .
Phó Tư Vọng dường như cực kỳ  hài lòng với điều , nắm lấy cằm ,  bộ  cúi xuống hôn .
 dùng hai tay chống lên n.g.ự.c  , đẩy   .
",   đúng."   từng chữ một, "  từng thích ,  ghét  , cũng ghét !"
Nói xong,  thở hổn hển như   hít thở trở .
Lâu , Phó Tư Vọng   động tác gì khác.
"  ."
19
Sau đó, Kiều Vi dĩ nhiên chuyển đến nhà .
Vì ,  buộc  sống chung với Phó Tư Vọng.
Nghĩ , hôm ở khách sạn đó là do  nhất thời nóng vội, đầu óc mất bình tĩnh.
Nhìn thấy vẻ mặt đắc ý của Kiều Vi liền  nhịn , vội vàng lật bài ngửa với Phó Tư Vọng, phá hỏng kế hoạch ban đầu.
Sau khi  những lời đó của , Phó Tư Vọng chắc sẽ    bất kỳ liên quan gì với  nữa.
   đối mặt với Khương Thận và Kiều Vi đang yêu , nên  giờ tự học về nhà càng lúc càng muộn.
Nhà Ninh Ninh  giờ giới nghiêm, phần lớn thời gian,  sẽ rủ Lạc Nghiên  ngoài g.i.ế.c thời gian.
......
Quán xiên nướng ngoài trường học.
"Cô nương, giờ    cũng nên về nhà  chứ?" Lạc Nghiên hất hàm về phía chiếc xe máy điện  xa, "Hôm nay  may mắn đấy, tiểu gia sẽ dùng con chiến mã mới đổi để đưa  về!"
 liếc   một cái, uể oải lấy điện thoại  xem giờ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tinh-yeu-trong-man-suong-thu-han/p8.html.]
Vừa qua mười một giờ.
Sắp đến kỳ thi tháng, đèn phòng bên cạnh sáng đến tận khuya mỗi ngày.
Mấy hôm ,  khi  ngủ  xuống phòng khách tầng  lấy nước, lúc về phòng thì  đúng lúc gặp Phó Tư Vọng  ngoài.
Ánh sáng và bóng tối  chia cắt  hảo bởi cánh cửa phòng, giống như  một rào cản vô hình chắn giữa chúng .
Đêm khuya thanh vắng, cha  đều  ngủ.
Cậu  dường như   điều gì đó, ánh mắt   chất chứa một  cảm xúc khó hiểu.
Cuối cùng Phó Tư Vọng vẫn   một lời.
Có lẽ   cũng hiểu rõ,  giống như ánh sáng và bóng tối  chia cắt, trong ngôi nhà ,  một  thứ là  thể vượt qua.
Bên , Lạc Nghiên vẫn đang khoe khoang chiếc xe máy điện mới của ,   dùng đồ ăn chặn miệng.
"Ngài cứ ăn nhiều  !"
[Bản edit thuộc quyền sở hữu của bé Chanh - FB: Một Chiếc Chanh Vô Tree, mọi người thấy hay thì đánh giá page fb Chanh 5 sao và đừng quên follow truyện, để lại comment cho Chanh biết nhé, iu mọi người.]
Anh  nuốt xuống trong vài miếng, hai tay  động tác đầu hàng: "Được   , tớ   nữa."
20
Để hối lộ Lạc Nghiên ở  với  thêm một lúc nữa,   mua  sữa cho  .
Định quét mã thanh toán thì sờ túi  thấy điện thoại .
Đột nhiên phía  truyền đến tiếng kêu la vì đau đớn.
Quay đầu  , chỉ thấy Phó Tư Vọng đang khống chế một  đàn ông trung niên  vẻ lén lút bằng thế võ vật.
Trong tay  đàn ông  chính là chiếc điện thoại  mới biến mất của .
Sau khi liên lạc với cảnh sát để xử lý tên trộm xong, Phó Tư Vọng định bỏ ,   chặn .
"Cậu theo dõi tớ?"
Phó Tư Vọng như  sớm nghĩ  cách đối phó với câu hỏi của , bình tĩnh lên tiếng: "Khương Tri Lan, ..."
Một giọng  khác vang lên cắt ngang lời  .
"Khương Tri Lan! Tớ còn tưởng    , lâu như     tớ còn lo lắng cho  đấy."
Lạc Nghiên lập tức  thấy Phó Tư Vọng bên cạnh , "Cậu   là cái , cái ..."
Mãi mới nhận  Phó Tư Vọng, nhưng   vì   kỷ luật  đó.
Anh   sang nhỏ giọng hỏi  để xác nhận: "Ngày sinh nhật  cũng là   đúng ?"
 gật đầu qua loa: "Lạc Nghiên, muộn , tớ  về nhà ."
Đã đụng     gặp thì  cần  nán  bên ngoài nữa.
Lạc Nghiên bước lên, tự nhiên khoác tay lên vai : "Tớ đưa  về."
  kịp bước  thì cánh tay đột nhiên  một lực khác kéo .
"Không cần ," Phó Tư Vọng  chằm chằm  Lạc Nghiên  chớp mắt,   những lời khiến   kinh ngạc: " và Khương Tri Lan, chúng  sống cùng ."
Tay Lạc Nghiên buông thõng khỏi  , nhất thời  thể tiêu hóa hết lượng thông tin khổng lồ .
"Lan Lan, ..."