TN 70: Cô Vợ Nhỏ Của Ông Trùm Tài Phiệt Ở Thập Niên 70 - Chương 300

Cập nhật lúc: 2025-12-17 14:58:19
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2B7rpnd9F6

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Làm xong bánh bí đỏ trứng gà, Bạch Du lấy thêm hai quả trứng đ.á.n.h tan để món trứng hấp nước. Sau đó cô mới bắt đầu bánh phát siêu sữa bò táo đỏ. Hương thơm theo cửa sổ bay ngoài, đám trẻ con trong khu tập thể đến giờ học, ngửi thấy mùi thơm mà suýt thì thèm phát .

Đợi bà nội Bạch, Niệm Niệm và Lâm Hướng Tuyết ngủ dậy thì Bạch Du chuẩn xong xuôi bữa sáng. Bà nội Bạch thấy thì áy náy: "Hôm nay bà ngủ say quá, ngay cả lúc cháu dậy cũng , để một đang m.a.n.g t.h.a.i như cháu dậy nấu cơm cho cả nhà ăn."

Bạch Du ôm chầm lấy bà: "Bà ơi, con giữ bà ở để bà bảo mẫu chăm sóc con, mà là để bà ở bên cạnh bầu bạn với con. Hơn nữa con chỉ m.a.n.g t.h.a.i thôi chứ bệnh đến mức cử động , dăm ba việc nấu nướng con vẫn ạ."

Lòng bà nội Bạch ấm áp vô cùng, đến đoạn bà liền "phỉ phui" mấy cái: "Nói gở thiêng, mấy lời đó bừa đấy."

Lâm Hướng Tuyết cũng chút ngại ngùng, nhưng phần nhiều vẫn là ngưỡng mộ.

Niệm Niệm cô dậy sớm bữa sáng cho thì cảm động ôm chầm lấy chân cô, giọng sữa mềm mại: "Con cảm ơn cô, Niệm Niệm vui lắm ạ!"

Cô đối với bé quá, lát nữa ăn cơm xong bé giúp cô rửa bát, gốc đa bắt sâu cho mấy con gà con ở nhà ăn mới .

Bạch Du xoa đầu bé: "Không cần khách sáo, đây chính là nhà của cháu, cháu thích ăn gì thì cứ ăn nhiều một chút, thích gì thì cứ , việc gì gò bó cả."

Đôi mắt đen láy của Niệm Niệm nheo thành hình trăng khuyết, đáy mắt như đong đầy những vì lấp lánh. Bà nội Bạch thấy cảnh , chút đắn đo cuối cùng trong lòng cũng tan biến sạch.

Niệm Niệm ở Thiên Tân mấy tháng trời bao giờ lộ nụ thoải mái và vui vẻ đến thế. Ở Thiên Tân con bé vẫn luôn ngoan ngoãn, nhưng trong sự ngoan ngoãn đó mang theo phần nhiều sự cẩn trọng dè dặt của kẻ sống nhờ vả. May mà chuyến đảo Quỳnh Châu, nếu cứ để bé ở Thiên Tân thì chẳng sẽ xảy chuyện gì, ngộ nhỡ chuyện thật thì bà còn mặt mũi nào gặp đứa cháu trai thứ hai nữa?

Cháo kê nấu đặc sánh, mềm mượt. Bản hạt kê đủ thơm, thêm táo đỏ và bí đỏ càng ngọt bùi. Trong thời tiết mà húp một ngụm cháo, cảm giác như dày bao bọc bởi một dòng nước ấm, dễ chịu đến mức húp thêm ngụm nữa.

Mặt bát trứng hấp láng mịn, bên rắc hành lá xanh mướt. Xúc một thìa cho miệng, trứng tan ngay đầu lưỡi, kịp nhai theo cổ trượt xuống . Niệm Niệm dường như sự mềm mịn cho kinh ngạc, cái miệng nhỏ há hốc như : "A, con còn kịp gì mà trứng tự chui tọt xuống mất tiêu ." Bộ dạng đáng yêu đó bật , Bạch Du cũng nhịn theo.

Bánh bí đỏ trứng gà mềm dẻo, đậm đà, ăn kèm với cháo kê cực kỳ đưa miệng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tn-70-co-vo-nho-cua-ong-trum-tai-phiet-o-thap-nien-70/chuong-300.html.]

Ăn xong, Bạch Du lấy giấy dầu gói mấy miếng bánh phát siêu sữa bò táo đỏ, định bụng chiều nay mang cảm ơn Bao Nhã Anh, thì thấy Lâm Hướng Tuyết ở cửa, dáng vẻ đầy tâm trạng. Cô nhịn liền hỏi: "Cậu thế? Từ lúc ăn cơm đến giờ cứ thẩn tha thẩn thơ, chuyện gì xảy ?"

Lâm Hướng Tuyết mím môi : "Hôm qua tớ đ.á.n.h điện tín sang, bà bảo bà cả tớ đang đường đến đảo Quỳnh Châu ."

Bạch Du sững một chút, đó lập tức hiểu . Nhà họ Lâm chắc chắn tán thành chuyện Lâm Hướng Tuyết và Cát Đại Xuyên ở bên , nếu cũng chẳng cần lặn lội đường xá xa xôi chạy tới đây. Cô định gì đó mấy nhưng cuối cùng thôi, chỉ vỗ vai bạn . Lâm Hướng Tuyết cũng để ý, cô cứ đăm đăm cái đình bên ngoài, chẳng rõ đang nghĩ ngợi điều gì.

Việc thu thập tư liệu tạm thời kết thúc, cả buổi sáng Bạch Du cùng bác Ngũ cuốn truyện tranh mới. Khi bận rộn thời gian trôi qua nhanh, chớp mắt hết buổi sáng. Buổi trưa ăn cơm xong, cô đạp xe đến ban tuyên truyền tìm Bao Nhã Anh.

Bao Nhã Anh thấy cô thì vẻ ngạc nhiên: "Đồng chí Bạch, cô tìm việc gì ?"

Bạch Du đưa chỗ bánh phát siêu và hai gói bánh đậu xanh qua: "Hôm nay đến đây hai mục đích. Một là để cảm ơn chủ nhiệm Bao đây giúp nhặt đồng hồ, hai là chút việc công xem thể hợp tác với ban tuyên truyền ."

Nếu Bạch Du chỉ đến để cảm ơn, Bao Nhã Anh chắc chắn sẽ từ chối. Bà cảm thấy việc là lẽ đương nhiên, cần khách sáo. thấy Bạch Du bảo còn cả việc công, bà liền gật đầu: "Nếu đồng chí Bạch chê thì mời văn phòng của ."

Bạch Du đương nhiên đồng ý ngay. Văn phòng của Bao Nhã Anh giản dị, đồ đạc sắp xếp ngăn nắp, đúng như ấn tượng bà để cho khác: nghiêm túc, cẩn trọng và tỉ mỉ.

Vừa xuống, Bạch Du đưa quà tới: "Bánh đậu xanh là đặc sản ở Bắc Kinh bà nội mang sang, còn bánh phát siêu sữa bò táo đỏ là do tự , đều đồ gì quý giá, chủ nhiệm Bao nếm thử xem hợp khẩu vị ."

Thấy món quà Bạch Du mang tới, nụ mặt Bao Nhã Anh tươi hơn một chút, bà chỉ lo Bạch Du mượn cớ để tặng đồ đắt tiền. Bà nếm thử một miếng bánh phát siêu, bánh mềm xốp, quá ngọt, vị thanh đạm hợp khẩu vị của bà, hơn nữa mỗi miếng đều vụn táo đỏ, ăn vị khá.

Bao Nhã Anh bảo: "Tay nghề của đồng chí Bạch thật đấy, thấy còn ngon hơn cả bánh bán ngoài tiệm. Chỗ điểm tâm nhận, nhưng chuyện cái đồng hồ thì cứ dừng ở đây thôi, đồng chí Bạch đừng hở là nhắc đến lời cảm ơn nữa nhé."

Tính tình của Bao Nhã Anh trong mắt khác lẽ cứng nhắc, lời thẳng thừng cũng dễ mất lòng . Bạch Du hề thấy xúc phạm, cô đến cũng để nịnh bợ lôi kéo quan hệ. Tiếp đó, cô trình bày về việc dùng truyện tranh công cụ xóa mù chữ và ngỏ ý hợp tác.

Bao Nhã Anh tỏ tán thưởng cuốn truyện tranh cô mang tới: "Không ngờ đồng chí Bạch chỉ nấu ăn ngon mà vẽ tranh cũng đặc sắc, công tác xóa mù chữ lắm. xin , chuyện hợp tác thể tự quyết định ."

Loading...