Ông Tập trọng nam khinh nữ, cháu trai cháu gái ông đều thương như . Chỉ là Nhã Nhã căn bản cháu nội ông, hơn nữa việc dùng thủ đoạn hèn hạ để tráo đổi hai đứa trẻ thật sự quá đê tiện!
Bà Tập nghĩ đến những khổ cực mà cháu nội chịu, cầm nước mắt: , đồng chí Bạch là đại ân nhân của cả nhà , ơn huệ chúng cả đời quên. Thời gian qua đa tạ cô giúp chăm sóc cháu , chút lòng thành xin cô hãy nhận cho.
Nói đoạn, hai ông bà cùng Tập Hiểu Đông đồng loạt dậy định cúi đầu cảm ơn Bạch Du.
Bạch Du vội vàng ngăn : Những thứ khác thể nhận, nhưng tiền và nhân sâm thì chị mang về . Tạ Thừa là một đứa trẻ ngoan và hiểu chuyện, thằng bé hề gây rắc rối gì cho chúng cả.
Đây lời xã giao, Tạ Thừa thực sự điều. Thằng bé chỉ giúp việc nhà mà còn giúp trông nom hai em nhỏ, chẳng khiến ai bận lòng. Nếu là một đứa trẻ ngỗ nghịch, dù thương cảm đến mấy cô cũng thể rước về nhà như .
Nhà họ Tập đương nhiên mang đồ về. Sau một hồi đùn đẩy, cuối cùng họ chỉ đồng ý thu chiếc phong bì. Bạch Du bất đắc dĩ nhận quà còn , thầm nghĩ sẽ mua thêm quần áo và đồ chơi cho Tạ Thừa coi như quà đáp lễ: Giờ hai đứa trẻ tráo đổi, chị định để chúng về đúng nhà chứ? Còn đồng chí Ngô Hiếu Nghi , thấy chị cùng?
Nghe Bạch Du hỏi, vẻ mặt Tập Hiểu Đông thoáng qua sự lúng túng. Chưa kịp để trả lời, cánh cửa vườn đang khép hờ bỗng đẩy mạnh, một bóng xông thẳng trong: đồng ý! đồng ý trả Nhã Nhã về!
Lời dứt, kịp để phản ứng thì hai con ch.ó béc-giê lao tới. Lúc Tập Hiểu Đông và bố đến, hai con ch.ó hề phản ứng vì chính Bạch Du là mở cửa dẫn họ . Ngô Hiếu Nghi đột ngột xông , hai con ch.ó theo bản năng coi bà là kẻ trộm, sủa dữ dội vồ ngã bà xuống đất, nhe hàm răng sắc nhọn.
Ngô Hiếu Nghi sợ đến tái mét mặt mày, miệng la hét thất thanh: Á á á... , mau cút !
Ông bà Tập sợ đến mức mặt trắng bệch như giấy, bà Tập bủn rủn chân tay ngã xuống đất, ông Tập vội vàng đỡ lấy bà. Tập Hiểu Đông cũng kinh hồn bạt vía, lao đến che chắn cho vợ hét lên: Đồng chí Bạch, đây là Hiếu Nghi vợ , kẻ trộm ! Phiền cô gọi ch.ó giúp với!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tn-70-co-vo-nho-cua-ong-trum-tai-phiet-o-thap-nien-70/chuong-420.html.]
Lúc Bạch Du mới giả vờ như giật , phản ứng chậm nửa nhịp: Kim Đại, Kim Nhị dừng tay!
Nghe lệnh của Bạch Du, hai con ch.ó mới buông Ngô Hiếu Nghi đang sõng soài đất . Bạch Du xoa đầu chúng bảo chúng ngoài, thầm quyết định lát nữa khách về sẽ nấu món gì thật ngon cho chúng ăn. , cô cố ý đấy.
Thực tế ngay từ lúc hai con ch.ó lao cô thể ngăn , nhưng cô thế, vì cô thật sự thể nổi nữa . Tạ Thừa đáng lẽ một tuổi thơ hạnh phúc, mà vì đàn bà Ngô Hiếu Ngọc , thằng bé chỉ tráo đổi mà còn ngược đãi từ nhỏ. Nhìn những vết sẹo lớn nhỏ thằng bé, cô là ngoài còn thấy xót xa. Vậy mà Ngô Hiếu Nghi, với tư cách là ruột, thấy xót thương oan ức cho con , trái còn giữ lấy đứa con gái giả ! Chẳng lẽ mạng của Tạ Thừa là mạng ?
Nếu kẻ tráo con cô hành hạ nó, cô hận thể g.i.ế.c c.h.ế.t kẻ đó. Vậy mà hãy xem nhà họ Ngô gì: tha thứ cho mụ biến thái Ngô Hiếu Ngọc đành, giờ Ngô Hiếu Nghi còn nuôi tiếp con của kẻ thù. Cái thói đời gì thế ! Xem cả nhà họ Ngô chẳng ai bình thường cả!
Cô thấy Tạ Thừa quá đáng thương nên mới cho Ngô Hiếu Nghi một bài học nhỏ. Tất nhiên, lúc Kim Đại và Kim Nhị lao tới, cô khẽ lắc đầu hiệu cho chúng c.ắ.n . Vì thế Ngô Hiếu Nghi chỉ một phen hú vía chứ hề thương tích gì.
Sau khi hai con ch.ó khỏi, Ngô Hiếu Nghi vẫn ôm chặt lấy Tập Hiểu Đông ngừng, run cầm cập. Dù là cố ý nhưng lời khách sáo vẫn , Bạch Du phân trần: Xin , vì dạo quanh đây vụ trộm cướp nên chồng lo cho sự an của gia đình, mới nhờ bạn dắt hai con ch.ó qua. Vừa đồng chí Ngô nhanh quá, chắc hai con ch.ó tưởng kẻ gian nên mới thế, thật lòng xin .
Nhà họ Tập cũng chẳng thể trách cứ gì Bạch Du, dù cũng là do Ngô Hiếu Nghi tự ý xông nhà khác. Hiện giờ bà chỉ hoảng sợ một chút chứ c.ắ.n là kết quả lắm . Ông Tập đỡ bà Tập chỗ, xua tay bảo: Đồng chí Bạch cần xin , chuyện trách cô , cũng trách ch.ó .
Ngô Hiếu Nghi đang rúc trong lòng chồng thì thấy khó chịu trong lòng. Không trách Bạch Du, cũng chẳng trách chó, là chỉ trách bà thôi ? chuyện thể trách bà ?
Suốt thời gian qua, bà liên tục nhấn mạnh là mang Nhã Nhã trả. Nhã Nhã là con gái bà, là đứa trẻ bà nuôi nấng bằng từng giọt sữa từ khi còn đỏ hỏn. Lúc con ốm, là bà bế ẵm dỗ dành cả đêm. Lúc con thủy đậu, bà cũng thức trắng đêm chăm sóc bên cạnh. Nếu ngay từ đầu bà Nhã Nhã con , bà đương nhiên sẽ dành nhiều tình cảm như thế. bà , cũng chẳng ai cho bà . Qua bao nhiêu năm gắn bó, bà coi Nhã Nhã hơn cả mạng sống, con bé sớm hòa m.á.u thịt bà . Giờ bảo Nhã Nhã con bà, còn cướp con bé , bà chịu nổi!
Tất nhiên điều đó nghĩa là bà xót Tạ Thừa. Bà xót chứ, bà nhất định sẽ bù đắp thật cho thằng bé, Nhã Nhã gì thì nó cũng sẽ cái đó. Điều bà chỉ là giữ cả hai đứa trẻ bên cạnh , đơn giản thôi mà. Thế nhưng cả chồng lẫn bố chồng đều đồng ý. Họ hận Ngô Hiếu Ngọc thấu xương, còn tống cô tù. Đối với những việc Ngô Hiếu Ngọc , bà đương nhiên giận, nhưng Ngô Hiếu Ngọc dù gì cũng là em gái ruột của bà, còn chịu khổ từ nhỏ đến lớn, bà thấy bố đúng, nên cho cô một cơ hội.