Toàn gia lưu đày, ta dựa vào không gian lật đổ cả giang sơn - Chương 160: Mua vườn quả 1

Cập nhật lúc: 2025-12-21 14:17:20
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Trương cô nương, những thứ nàng đều từng đến. Mà nàng hẳn cũng , Ung Châu giáp biển, thứ chúng nhiều nhất là cá tôm. Nếu nàng công thức món cá tôm ngon, thể giúp nàng với chưởng quỹ nhà một tiếng."

Cá tôm và hải sản, Trương Mạn Mạn .

" , sẽ Canh baba, thấy ?"

Càng Trương Mạn Mạn càng thiếu tự tin, một món canh, ai mà chẳng , quá đơn giản .

"Canh baba Vĩnh An Lâu ! Nếu nàng thực đơn nào đặc biệt xuất sắc, e rằng khó mà kiếm bạc ở Vĩnh An Lâu."

Bùi Thận Tu gánh nước, chỉ để Trương Mạn Mạn đang chán nản tại chỗ. Bùi Ninh Ninh nàng lắc đầu: "Muốn kiếm bạc nào dễ dàng như , cứ từ từ thôi."

Nữ nhân còn hoạt bát hơn cả , Bùi Ninh Ninh tuy là ghét nàng , nhưng cũng chẳng ưa.

Ai! Cuộc đời của Trương Mạn Mạn, lẽ nào thật sự tìm một nam nhân gả , mới thể đổi phận nghèo khó ?

Trên đường trở về, Trương mẫu kéo Trương Mạn Mạn hỏi nàng.

"Mạn Mạn, tiểu nhi t.ử nhà họ Bùi , tuổi còn nhỏ là Cử nhân , dung mạo cũng tệ, con thấy thế nào?"

Trương Mạn Mạn , đảo mắt trắng dã.

"Nương, hôm nay con đưa đến khám bệnh, chứ đến nhà họ Bùi để xem mắt. Bùi Tự Bạch mới mười bảy tuổi, trong mắt con chỉ là một đứa trẻ!"

"Im ngay, đứa trẻ gì chứ, là đại nam nhi , con cũng mười bảy tuổi, còn nhỏ nữa, cứ chần chừ mãi, con sẽ thành cô nương lớn tuổi mất."

Trương Mạn Mạn thực sự cạn lời, ở đây cứ mãi thành thành , thành thì . Vốn dĩ đủ nghèo , còn sinh sản đời để khổ , tiên sống cuộc sống của mới là sáng suốt.

"Nương, hiện tại con thành , chỉ nghĩ cách kiếm thật nhiều bạc, để cả nhà sống sung túc mới là chính đạo."

Trương mẫu nắm chặt cánh tay Trương Mạn Mạn, bà cảm thấy con gái từ sốt cao tỉnh , quả thực quá đỗi phản nghịch.

"Con là con gái thì kiếm bạc gì chứ? Sang năm củ sen trong ao mọc lên, chúng thể cùng bột củ sen để bán, như thế lắm ."

Làm bột củ sen mất hai mươi ngày, nhưng giúp Trương Mạn Mạn kiếm hai lượng bạc. Làm công việc bình thường kiếm nhiều bạc như , quả thực khó, nhưng bột củ sen bán nhiều bạc như thế, điều khiến ngay cả gia đình họ cũng ngờ tới.

"Lời hợp thì nửa câu cũng thừa. Nương, dù con cũng chỉ một lời, hiện tại con thành , cũng cần giới thiệu mai mối gì cho con. Tương lai của con, con tự quyết định."

Hai con định , trong căn nhà gỗ bên cạnh truyền đến tiếng nhạo.

"Trương thị, lâu như mà vẫn tìm nhà cho con gái ngươi ? Nó lớn đến nhường . Thật sự thì con trai chịu chút ủy khuất cưới nó cũng . một yêu cầu duy nhất, là nó mang bí phương bột củ sen, xem như của hồi môn mà gả Tào gia chúng ."

Trương Mạn Mạn khoanh tay, đối diện với lời phát từ đàn bà già gầy gò , khinh thường hừ lạnh.

"Vương Đại Phượng, bà điên , Mạn Mạn nhà mới thèm để mắt đến con trai nhà bà , cái tên nghiện cờ b.ạ.c . Giờ các ngay cả vườn quả nhà cũng giữ , còn tâm tư mà tơ tưởng đến Mạn Mạn nhà , nhận thức , chi bằng nghĩ cách chuộc vườn quả nhà các ."

Trương mẫu kéo Trương Mạn Mạn , Tào gia đúng là ếch đáy giếng mà đòi ăn thịt thiên nga, còn mặt mũi nào mà mở lời.

"Phỉ nhổ! Một đứa báo hại tiền, còn tự cho là cục vàng."

Khu vườn quả quýt chua đó đều do Tào gia trồng, cho dù lấy để trừ nợ, trong lòng Vương Đại Phượng, đó vẫn là vườn quả của nhà họ, ai thể cướp .

Ở tiểu viện bên , Mộ Chiêu Dã bảo Bùi lão phu nhân cất kỹ mười văn bạc từ việc chữa bệnh cho Trương mẫu. Lúc rảnh rỗi, nàng cũng giúp hai phối trộn các loại hương liệu cho túi thơm. Ở Ung Châu nhiều độc trùng, mùi hương trong túi thơm , ngoài việc thơm tho, còn công hiệu xua đuổi độc trùng. Đặc biệt khi ở bên ngoài, thể trực tiếp lấy sử dụng như t.h.u.ố.c bột. Túi thơm như ở đây mới càng dễ bán.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/toan-gia-luu-day-ta-dua-vao-khong-gian-lat-do-ca-giang-son/chuong-160-mua-vuon-qua-1.html.]

Buổi chiều Mộ Chiêu Dã đang ở nhà dạy Bùi Tự Bạch một phương pháp y thuật cơ bản, A Tô ở hàng mà đích chạy đến tìm Mộ Chiêu Dã.

"Biểu tiểu thư, Lão gia thư, bảo mang đến cho ."

Bạch Tĩnh Châu, lẽ nào ruộng muối xảy chuyện gì?

"Là chuyện ruộng muối ?"

A Tô lắc đầu: "Không , ruộng muối vẫn . Là Lão gia nhận tin tức, một cách kiếm bạc, thể giao cho nhà họ Bùi ."

A Tô còn nửa câu , đó là Bạch Tĩnh Châu cảm thấy, nhà họ Bùi đông như , cứ chờ Mộ Chiêu Dã một kiếm bạc nuôi ăn, họ quá nhàn rỗi, nên kiếm việc gì đó cho họ .

Mộ Chiêu Dã nghĩ đến tính cách của Bạch Tĩnh Châu, và sự thiên vị dành cho , lập tức đoán ý tứ của . Nàng mở phong thư, nhướng mày, chuyện , hình như cũng tệ.

"Nhị tẩu, Bạch cữu cữu gì cho chúng ?"

Bùi Ninh Ninh tới bên cạnh Mộ Chiêu Dã. Mộ Chiêu Dã đưa thư cho nàng xem, đó là tin tức lấy từ phía quan phủ.

"Bạch cữu cữu , phía núi thôn Tiểu Giang một mảnh vườn quả sáu mươi mẫu đang rao bán, bảo chúng mua về mà chăm sóc?"

Bảo Bùi Ninh Ninh đ.á.n.h thì , chứ chăm sóc vườn quả, nàng .

Bùi Tự Bạch, Bùi lão phu nhân và Lục Tê Ngô cũng đều qua. Nếu là vườn quả, đó chính là thêm gia sản cho gia đình, là chuyện lớn.

"Là quýt chua, lúc , quýt chua đang thời kỳ chín rộ ? Nếu chúng mua ngay bây giờ, thể thu hoạch luôn."

Bùi lão phu nhân định sống ở đây, sản nghiệp thì con cháu đời sẽ sợ khổ cực.

Bùi Thận Tu gánh nước trở về, thấy cả nhà đều hài lòng với vườn quả , hơn nữa nó ngay núi thôn Tiểu Giang.

"Chiêu Dã, nếu mua vườn quả , cả nhà thể xem qua ."

Cho nhà việc gì đó để cũng . Mộ Chiêu Dã gật đầu, vài dựa theo lời gợi ý trong thư, cùng lên hậu sơn.

Sau núi còn vườn quả của các thôn dân khác, trồng cả chuối, mận, vải thiều các loại. Chỉ là bây giờ mùa, chỉ quýt chua là đang sai quả. Mà mảnh vườn nha dịch canh giữ , nhất định chính là vườn quýt chua mà Bạch Tĩnh Châu trong thư là đang rao bán.

Gia đình Mộ Chiêu Dã còn tới gần, một nha dịch chạy nhanh tới từ bên cạnh vườn quả. Bùi Thận Tu nghiêng che chắn mặt Mộ Chiêu Dã, nhưng đến dường như ác ý.

"Mộ đại phu, là Mộ đại phu đó , đến đây?"

Nha dịch vẻ quen mắt. Mộ Chiêu Dã từng gặp lúc đến phủ nha tìm Tri phủ Gãnh, chỉ là rõ tên .

“Là ngươi, tiểu ca hôm đó mang văn kiện cho Tri phủ Gãnh ư?”

Không ngờ Mộ Chiêu Dã nhớ , tiểu nha dịch mừng rỡ vô cùng.

“Mộ đại phu quả là trí nhớ tuyệt hảo, tên Trương Phi, Mộ đại phu đến đây là để hái thuốc, là......”

Trương Phi thấy lưng Mộ Chiêu Dã nhiều theo như , trông giống đến hái thuốc.

“Nghe mảnh quả viên đang rao bán, dẫn nhà đến xem qua!”

“Mộ đại phu mua quả viên , mở cửa, các vị xem, tiện thể nếm thử hương vị của thứ cam quýt chua .”

 

Loading...