Toàn Hào Môn Đọc Tâm Ăn Dưa, Thiên Kim Giả Lại Bị Vạch Trần Rồi - Chương 106: Rốt cuộc là trao nhầm tình cảm rồi!

Cập nhật lúc: 2025-04-29 14:32:05
Lượt xem: 19

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nghe vậy, Kỷ Như Linh không vui trừng mắt nhìn Thẩm Ưu.

 

Cô ta hiểu cái gì chứ? Anh trai là thần tượng cưng fan nhất, trân trọng fan nhất, sao có thể trốn tránh cô ta được? Đúng là nói bậy!

 

Đối diện với ánh mắt cầu cứu của Hạ Sách Minh, Thẩm Ưu đột nhiên nổi lên ý xấu, cười híp mắt nói: "Vậy tôi không tranh giành với fan của cậu nữa, dù sao cũng phải có trước có sau, tôi nhận lời mời của anh Trịnh nhé."

 

Vừa dứt lời, cô liền đặt miếng dán tên của mình xuống hoạt động leo núi dưới ánh mắt không thể tin được của Hạ Sách Minh.

 

Hạ Sách Minh: ?

 

Rốt cuộc là trao nhầm tình cảm rồi!

 

Ngoại trừ Hạ Sách Minh, những người có mặt đều tỏ ra rất hài lòng với lựa chọn của Thẩm Ưu.

 

Thấy Thẩm Ưu bỏ rơi mình, Hạ Sách Minh trong lòng khổ sở, chỉ còn biết đặt hy vọng duy nhất lên người Thẩm Ngôn, kết quả vừa liếc mắt đã thấy Thẩm Ngôn đang chuẩn bị đặt miếng dán tên xuống phần leo núi, lập tức giật mình, theo phản xạ có điều kiện ngăn cản——

 

"Đừng mà!"

 

Hạ Sách Minh vẻ mặt như sắp khóc, giữ c.h.ặ.t t.a.y Thẩm Ngôn, dưới ánh mắt lạnh lùng của Thẩm Ngôn, giọng run rẩy: "Thẩm Ngôn, chị không thể bỏ mặc em được! Em sợ lắm!"

 

Thẩm Ngôn: “…”

 

Nhịn xuống ham muốn trợn mắt, Thẩm Ngôn lạnh lùng nói: "Bỏ tay ra."

 

Hạ Sách Minh mặt dày kéo Thẩm Ngôn sang một bên, hạ thấp giọng, nhỏ nhẹ khẩn cầu: "Cầu xin chị đó đại ca! Thật không phải đùa đâu! Nếu ngay cả chị cũng mặc kệ em, vậy chẳng phải danh tiết của em tiêu tùng rồi sao?"

 

Anh đâu phải đồ ngốc, sao có thể không nhìn ra ý đồ của Kỷ Như Linh chứ. 

 

Ánh mắt cô ta nhìn anh giống như nhìn con mồi đã nằm chắc trong tay vậy, nếu đổi lại là ở những dịp bình thường, anh cũng không cần phải kiêng dè nhiều như vậy. 

 

Nhưng dưới ống kính, trên nền tảng phát sóng trực tiếp đủ loại âm thanh, một hành động nhỏ, một lời nói vô tình đều có thể bị phóng đại vô số lần trên truyền thông.

 

Hạ Sách Minh mặt mày ủ rũ: "Đại ca, giang hồ cứu nguy hu hu hu, chị không thể có em gái rồi quên mất đàn em được! Trịnh Cao Viễn là người tốt, hơn nữa còn bao nhiêu máy quay theo dõi nữa, Thẩm Ưu chắc chắn sẽ không có vấn đề gì đâu! Em thì khác, nếu thật sự để em và Kỷ Như Linh ở riêng với nhau, vậy sự nghiệp của em sẽ xong đời mất, em thu dọn đồ đạc về nhà nuôi lợn được luôn đấy..."

 

Thấy anh càng nói càng quá đáng, Thẩm Ngôn im lặng một lát, không chịu nổi sự ồn ào và những lời cầu xin liên tục của anh, làm động tác dừng lại bảo anh im miệng.

 

"Được rồi, giúp cậu một lần, đừng lải nhải nữa."

 

Thế là cuối cùng các nhóm được chia như sau——

 

Thẩm Ưu và Trịnh Cao Viễn đi leo núi.

 

Thẩm Ngôn, Hạ Sách Minh và Kỷ Như Linh đi leo tường.

 

Vương Phi Phàm và Triệu Thanh Đồng đi khu vui chơi điện tử.

 

Vương Bốc Kiệt và Dương Tư Thu đi quảng trường âm nhạc.

 

Sau khi ngủ trưa dậy, mọi người lần lượt theo nhóm lên xe của tổ chương trình xuất phát đến địa điểm.

 

Vì không cần trang điểm và chọn đồ, Thẩm Ưu sau khi tỉnh dậy liền thay một bộ đồ thể thao thoải mái, rửa mặt, buộc tóc là xong, Trịnh Cao Viễn cũng sớm thu dọn đồ đạc chờ cô ở dưới lầu, thế là trong khi Kỷ Như Linh còn đang lề mề trang điểm, hai người họ đã sớm xuất phát rồi.

 

Địa điểm là núi Hoa Liên.

 

Núi Hoa Liên là ngọn núi nổi tiếng nhất của thành phố W, thu hút không ít du khách đến thành phố W, tương truyền ở độ cao một nghìn ba trăm mét có một tảng đá khổng lồ hình con cá mè hoa, đối với tảng đá kỳ lạ này, giới học thuật đến nay vẫn chưa đưa ra kết luận về nguyên nhân hình thành của nó.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeydtruyen.com/toan-hao-mon-doc-tam-an-dua-thien-kim-gia-lai-bi-vach-tran-roi/chuong-106-rot-cuoc-la-trao-nham-tinh-cam-roi.html.]

Sau khoảng một tiếng đi xe, hai người đến chân núi.

 

Trước khi hai người leo núi, nhân viên công tác cười nói với họ: "Đá Hoa Liên là một tảng đá kỳ diệu, nghe nói người nào nhìn thấy đá Hoa Liên trên đỉnh núi đều sẽ gặp may mắn, hơn nữa nếu cầu nguyện với nó, thì điều ước rất có thể sẽ thành hiện thực."

 

Truyền thuyết hư vô mờ mịt này hoàn toàn không lay động được cô, Thẩm Ưu hời hợt gật đầu: "Ồ ồ."

 

Vẫy tay với nhân viên công tác, hai người liền xuất phát. 

 

Đi chưa được mấy bước, Thẩm Ưu đột nhiên nhớ ra điều gì đó, vội quay sang hỏi Trịnh Cao Viễn: "Anh Trịnh, anh có muốn leo lên đỉnh núi xem đá Hoa Liên không ạ?"

 

Trịnh Cao Viễn gãi đầu.

 

Thật lòng mà nói, khi nghe thấy "may mắn", "ước nguyện thành sự thật", anh gần như theo bản năng nghĩ đến vận khí đã bị Trương Khang Soái đánh cắp của mình.

 

Nói không động lòng là giả, nhưng lời đến miệng, liếc thấy vẻ mặt căng thẳng của Thẩm Ưu, Trịnh Cao Viễn do dự một lát, trái lương tâm lắc đầu, cười nói: "Anh sao cũng được, không ép buộc, chúng ta cứ leo đến đâu hay đến đó thôi, mệt thì nghỉ, nếu em không muốn leo nữa thì chúng ta xuống núi."

 

Quả nhiên, nghe thấy lời của Trịnh Cao Viễn, ánh mắt Thẩm Ưu lập tức sáng lên, yên tâm nói: "Vâng vâng vâng."

 

【Hu hu hu, anh Trịnh đúng là người đẹp nết na! Nếu anh ấy muốn đi xem đá Hoa Liên, vậy thì tôi đành phải liều mình bồi quân tử thôi.】

 

Nghe thấy tiếng lòng rõ ràng thở phào nhẹ nhõm của cô, Trịnh Cao Viễn khẽ nhếch môi.

 

Máy quay theo sau hai người, giơ thiết bị phát sóng trực tiếp, khán giả đang ngồi trước màn hình nhìn thấy cảnh này, lập tức hóa thành gà kêu chi chít——

 

【Tôi cá một gói mì cay! Anh Trịnh chắc chắn rất muốn lên đỉnh núi xem đá Hoa Liên! Lúc đầu nghe nhân viên giới thiệu, mắt anh ấy đã lập tức sáng lên mà!】

 

【Thần kinh mắt có ánh sáng ha ha ha ha ha, nhưng cái kiểu vừa lén quan sát Thẩm Ưu vừa cân nhắc câu trả lời của anh ấy giống hệt bạn trai tôi nhìn sắc mặt tôi trả lời câu hỏi, tôi quắn quéo rồi!】

 

【Vậy mà anh ấy còn để ý đến cảm xúc của em bé nữa, đúng là một người đàn ông chu đáo.】

 

【Trời ơi, phải nói là bóng lưng của hai người này nhìn cũng khá xứng đôi đó chứ.】

 

【Hi hi, lúc Tiểu Trịnh và em bé mới gặp nhau, tôi đã cảm thấy hai người này có gì đó rồi! Tiểu Trịnh chắc chắn là vừa gặp đã yêu em bé đáng yêu của chúng ta rồi đúng không? Đúng không đúng không? Buổi sáng lén nhìn em bé bao nhiêu lần rồi hả? Mắt khán giả là camera soi chạy bằng cơm đấy! Mắt của tôi là camera soi đó nha!】

 

【Anh chàng ngốc nghếch đẹp trai x cô bé ngọt ngào đáng yêu! Tôi ship! Tôi cuồng nhiệt ship!】

 

【Tôi cảm thấy Tiểu Trịnh là kiểu bạn trai daddy đó, tôi thấy anh ấy lúc xuất phát nhét rất nhiều đồ ăn vào ba lô, nào là sô cô la, bánh quy, thanh năng lượng, kẹo các kiểu, đến cả trái cây cũng có, chắc chắn là mang cho em bé rồi, đúng là chu đáo quá đi!】

 

【Trên mặt Tiểu Trịnh viết rõ hai chữ: đáng tin!】

 

【Tốt tốt tốt, tôi đơn phương đồng ý cuộc hôn nhân này!】

 

【Không ai nhớ đến Tiểu Minh đáng thương bị em bé tàn nhẫn từ chối sao? Đúng là một người đàn ông thảm thương!】

 

【Ha ha ha ha ha ha thật không dám giấu, mỗi lần em bé và Tiểu Minh xúm xít nói chuyện riêng, tôi đều không kìm được mà lộ ra nụ cười bà cô, muốn ship lắm, nhưng lại nghĩ đến thân phận của Tiểu Minh, haizz, không dám ship.】

 

【Muốn ship thì cứ ship thôi! Fan couple không sợ hãi!】

 

Lúc nhìn từ xa còn không thấy rõ ràng, thực tế, dốc núi Hoa Liên rất cao, càng leo lên cao, cơ thể càng cảm thấy mệt mỏi.

 

Trên đường đi, Thẩm Ưu thấy không ít du khách leo núi vốn xuất phát sớm hơn họ đã dừng chân, ngồi nghỉ trong các vọng lâu.

 

Ban đầu khá thuận lợi, nhưng khi leo được một phần ba quãng đường, Thẩm Ưu dần dần cảm thấy khó thở.

 

Cô cảm thấy tim đập thình thịch rất nhanh, nghi ngờ giây tiếp theo nó có thể nhảy ra khỏi lồng n.g.ự.c luôn rồi.

 

 

Loading...