Toàn Hào Môn Đọc Tâm Ăn Dưa, Thiên Kim Giả Lại Bị Vạch Trần Rồi - Chương 69: Không phải ai mắc bệnh thần kinh cũng phải ở trong bệnh viện tâm thần
Cập nhật lúc: 2025-04-23 15:00:19
Lượt xem: 89
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6KrR40O9vE
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sau khi nhận ra mọi người đều có thể nghe được tiếng lòng của Thẩm Ưu, buổi giới thiệu bản thân sau đó liền suôn sẻ hơn hẳn. Dù có nghe thấy cô âm thầm cà khịa trong đầu, ai nấy cũng làm như không hề hay biết.
Cô gái ngồi cạnh Vương Bốc Kiệt cất lời:
“Em tên Dương Tư Thu, là MC của đài XX.”
【À, đúng rồi, vốn chỉ là một thực tập sinh suýt bị đuổi vì năng lực quá tệ, thế mà lại trèo lên giường giám đốc đài XX, cướp luôn suất của người khác để ở lại làm chính thức.】
Nghe xong, Dương Tư Thu hơi ngượng ngùng, cô gái có vẻ ngoài lai Tây bên cạnh thậm chí còn khinh khỉnh cười một tiếng, ném ánh mắt xem thường.
Cô gái có ngoại hình lai bắt đầu giới thiệu, vẻ mặt đầy kiêu ngạo:
“Tôi là Triệu Thanh Đồng, vũ công chính của nhà hát opera XX.”
【Haiz, mỹ nhân thì mỹ nhân, nhưng tâm địa rắn rết. Để giành được vị trí vũ công chính, trước khi thi còn lén bỏ đinh vào giày của đối thủ, hại người ta cả đời không thể đứng trên sân khấu được nữa.】
Thấy ánh mắt mọi người đồng loạt đổ dồn về phía mình, nét mặt Triệu Thanh Đồng cứng đờ. Cô liếc nhìn Thẩm Ưu, định nói gì đó, nhưng rồi lại kịp phản ứng, cố nhịn xuống.
Chàng trai ngồi cạnh cô, từ đầu tới cuối vẫn ngả người trên ghế, đội mũ lưỡi trai che kín nửa mặt, cả người gần như trượt khỏi ghế, mãi tới khi Nghiêm Lập Hâm gọi mấy tiếng mới tỉnh lại.
“Hử? Tới lượt tôi giới thiệu rồi à?”
Anh lờ đờ dụi mắt, ngáp dài, mắt còn chưa mở hẳn, giọng vẫn ngái ngủ:
“Tôi tên Vương Phi Phàm, là tuyển thủ eSports chuyên nghiệp.”
Dương Tư Thu nhìn chằm chằm vào anh, cười nhẹ, dùng giọng đùa giỡn hỏi:
“Ha ha ha, nhìn phát biết anh là tuyển thủ game rồi. Tôi hơi tò mò, anh bao nhiêu tuổi vậy? Nghe nói giới eSports toàn người trẻ, anh nhìn cũng nhỏ quá, chẳng lẽ chưa đủ tuổi thành niên à?”
Vương Phi Phàm tỉnh táo hơn một chút, ngồi thẳng người, chỉnh lại mũ, liếc nhìn cô rồi chớp mắt:
“Chị hỏi tôi năm nay bao nhiêu tuổi à? Tôi vừa tròn mười tám, là người lớn rồi nha.”
Tiếng “chị” này khiến nụ cười trên mặt Dương Tư Thu càng sâu thêm. Cô liếc nhìn Thẩm Ưu, đầy ẩn ý nói:
“Trùng hợp ghê, Thẩm Ưu cũng vừa mới trưởng thành. Hai người có khi là nhỏ tuổi nhất trong chúng ta đấy.”
Vương Phi Phàm nhìn theo ánh mắt của cô, quét qua Thẩm Ưu, vừa liếc đến Thẩm Ngôn, người ngồi cạnh thì ánh mắt anh ta lập tức sáng rỡ.
“Xin lỗi nha, tối qua tôi luyện tập thâu đêm nên buồn ngủ quá, vừa nãy mọi người tự giới thiệu tôi ngủ mất tiêu, chưa kịp nghe tên của mấy người phía trước…”
Dương Tư Thu vừa định nói “Không sao mà”, thì Vương Phi Phàm lại nói một tràng dài, chỉ để hỏi một câu cuối:
“Cho hỏi cô gái nhìn hơi lạnh lùng kia, chị tên là gì vậy?”
Lời vừa ra, câu “không sao” của Dương Tư Thu liền bị nghẹn cứng nơi cổ, đành ngượng ngùng nuốt xuống.
Thẩm Ngôn đang cúi đầu xem tin nhắn, hoàn toàn không để ý tới anh. Nhưng ánh mắt soi mói dán chặt lên chị gái mình của Vương Phi Phàm lại khiến Thẩm Ưu buồn nôn.
【Nhìn cái gì mà nhìn! Cái thằng nhãi mới lớn, chưa gì đã biết tán gái, không xứng để biết tên ba mày đâu nhé!】
Vương Phi Phàm: ???
Là người duy nhất "mất kết nối" trong nhóm, anh lộ vẻ ngạc nhiên thấy rõ, nhìn quanh một lượt, vò đầu gãi tai.
Ai đang nói vậy?
Thấy Thẩm Ưu trừng mắt nhìn mình, anh không nhịn được mà bật cười:
“Em gái à, em đừng nhìn thẳng vào anh như vậy, anh ngại lắm đó.”
Thẩm Ngôn: ???
Nghe thấy có người gọi Thẩm Ưu là “em gái”, cô lập tức ngẩng đầu, cau mày nhìn Vương Phi Phàm, lạnh giọng:
“Đừng nhận bừa họ hàng, cô ấy không phải em gái cậu.”
Thấy cuối cùng cô cũng phản ứng, ánh mắt Vương Phi Phàm sáng lên. Không những không khó chịu trước thái độ lạnh lùng của cô, anh còn cười toe toét:
“Ây da, chỉ là cách xưng hô thôi mà. Nếu chị không thích thì tôi không gọi nữa, à mà, chị vẫn chưa nói tên chị là gì?”
“Thẩm Ngôn.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeydtruyen.com/toan-hao-mon-doc-tam-an-dua-thien-kim-gia-lai-bi-vach-tran-roi/chuong-69-khong-phai-ai-mac-benh-than-kinh-cung-phai-o-trong-benh-vien-tam-than.html.]
“Wow! Vậy tên couple của bọn mình có thể là ‘Phi Ngôn phi yến tẩu bích’* đấy nha! Quá hay luôn!”
*Chơi chữ: “Phi Ngôn” + “Tẩu bích” = bay qua mái nhà, kiểu như “bay nhảy cùng nhau”, lấy chữ trong tên ghép thành tên couple.
“……”
Thẩm Ưu: ???
Cái gì vậy trời? Tính dùng tôi làm cầu nối để tán chị tôi hả? Còn tự tay đặt tên couple luôn? Có biết mình có xứng không vậy?!
【Đúng là đồ con công xòe đuôi tự luyến, đề nghị học theo Teletubbies gắn thêm cái ăng-ten lên đầu đi, chứ thế này thì không định vị được bản thân đâu!】
Vương Phi Phàm cau mày, nghi hoặc nhìn Nghiêm Lập Hâm:
“Cậu có nghe thấy tiếng gì lạ không?”
Nghiêm Lập Hâm sờ mũi, cười trừ:
“Hả, tiếng gì lạ à? Tôi không biết.”
Trong phòng livestream:
【Tôi phục cậu thật sự đấy Vương Phi Phàm! Mới hôm qua còn nói đi show chỉ để làm màu, không yêu đương gì hết, mà mới gặp cái đã đặt tên couple là sao???】
【Xỉu, chính chủ dẫn đầu tự ship couple, không hổ là dân eSports! Trong showbiz mà làm vậy chắc bị netizen vùi dập mất xác rồi!】
【Thôi đi ba, ai nghĩ giới eSports sạch sẽ thế? Vương Phi Phàm fan nữ đông nghẹt, người ta mà biết chuyện này, không xé xác Thẩm Ngôn ra thì cũng mắng cho tơi bời!】
【Ủa rồi mắc gì chửi Thẩm Ngôn? Rõ ràng là Vương Phi Phàm tự phát động! Cô ấy có thèm ngó ngàng đâu mà tự dưng bị ghét thay?】
【Lạy hồn, mỹ nhân ngồi im mà cũng bị vạ lây.】
【Thật ngại quá chứ Vương Phi Phàm có vẻ là trèo cao rồi.】
【Tôi là người duy nhất thấy cậu này tự luyến nặng à? Ánh mắt Thẩm Ưu nhìn cậu ta như muốn đốt người luôn rồi đấy, mà cậu ta còn tưởng người ta thích mình à? Ngủ nhiều quá nên mắt toàn ghèn rồi chăng hahahaha】
Vương Phi Phàm xác định mình không nghe nhầm, thấy Nghiêm Lập Hâm phủ nhận, lại không cam lòng hỏi những người khác:
“Mọi người thì sao? Không ai nghe thấy gì à?”
Mọi người đồng loạt lắc đầu, cực kỳ ăn ý.
Thẩm Ưu chớp mắt, lộ vẻ quan tâm:
“Anh nghe thấy tiếng gì à? Nếu bị ảo giác thính giác thì phải đến viện kiểm tra sớm nha, đừng quên việc điều trị đó.”
Vương Phi Phàm: ???
Ủa rồi, ra cái người mắng mình từ nãy đến giờ là cô à?!
Anh mở miệng định chất vấn cô đã làm cách nào khiến chỉ mình anh nghe được mà không ai phát hiện, nhưng phát hiện không nói nên lời.
Cái, cái gì vậy?
Anh hoảng hốt đưa tay chạm nhẹ vào cổ họng mình:
“Tôi bị câm rồi à?”
Ơ? Sao lại nói được nữa rồi?
Mọi người: ???
Nếu anh câm, vậy người đang nói là ai?
Thẩm Ưu nhìn anh đầy chân thành, đề nghị:
“Nếu cổ họng không thoải mái thì bớt nói lại đi.”
Đừng có kiếm chuyện trước mặt chị tôi nữa!
【Haizz, đúng là xã hội càng ngày càng bao dung thật. Không phải ai mắc bệnh thần kinh cũng phải ở trong bệnh viện tâm thần, ví dụ như cậu ta.】