Toàn Hào Môn Đọc Tâm Ăn Dưa, Thiên Kim Giả Lại Bị Vạch Trần Rồi - Chương 87: Bộ điều khiển 'chị gái cuồng em' đúng là đáng sợ quá đi!

Cập nhật lúc: 2025-04-26 11:26:34
Lượt xem: 71

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Người tiếp theo đi nghe lời nhắn là Nghiêm Lập Hâm, nhưng sau khi đứng lên rồi ngồi xuống, anh chỉ đeo tai nghe được một lúc là tháo ra, bình thản trở lại chỗ ngồi.

 

Không nhận được lời nhắn, đó là điều anh đã lường trước.

 

Thế nhưng Triệu Thanh Đồng lại nhận được một lời nhắn từ anh.

 

“Chào cô Thanh Đồng, tôi là Nghiêm Lập Hâm. Thật ra trước khi tham gia chương trình này, tôi đã nghe danh cô từ lâu. Chỉ tiếc là chưa từng có dịp được chứng kiến tận mắt điệu nhảy của cô. Hy vọng trong những ngày sắp tới, tôi sẽ may mắn có cơ hội đó.”

 

Triệu Thanh Đồng không ngờ lại nhận được lời nhắn từ Nghiêm Lập Hâm. Nghe thấy giọng anh, cô ngạc nhiên ngẩng đầu nhìn anh một cái, vừa vặn chạm ngay ánh mắt anh đang mỉm cười.

 

So với Vương Phi Phàm thì đúng là một trời một vực, Triệu Thanh Đồng như được sủng ái bất ngờ, mặt đỏ bừng, vội thu lại ánh nhìn. Nghe xong lời nhắn, cô mỉm cười nhẹ nhàng, gật đầu: “Vâng, tôi cũng hy vọng có cơ hội đó.”

 

Nhìn hai người trao đổi ánh mắt, ánh nhìn va chạm như tóe ra lửa trong không khí, Thẩm Ưu dần dần hiện ra vẻ mặt mơ hồ.

 

【Ơ? Hai người này bắt sóng nhanh thế cơ à? Còn rất đồng bộ nữa chứ, cùng lúc chuyển mục tiêu, lại còn khớp nhau đến vậy luôn.】

 

Tuy nhiên, Thẩm Ưu cũng chẳng bận tâm mấy, ngược lại còn thấy nhẹ nhõm.

 

【Tốt, tốt lắm! Nam phụ và nữ phản diện, cứ để họ dày vò nhau đi, đỡ phải đến trước mặt tôi nói mấy lời thảm thương kỳ quặc nữa.】

 

【Chỉ cần tôi không hữu dụng thì chẳng ai có thể lợi dụng tôi được! Hahaha~】

 

Thẩm Ngôn nheo mắt, liếc nhìn Nghiêm Lập Hâm một cái.

 

Nghiêm Lập Hâm lập tức rùng mình, vô thức ngồi thẳng dậy, nuốt nước bọt, trong lòng lo lắng không yên.

 

Nụ cười vui mừng trong mắt Triệu Thanh Đồng thoáng phai nhạt, nhưng vẫn giả vờ như không có chuyện gì, lặng lẽ quay lại chỗ ngồi.

 

Bây giờ chỉ còn Thẩm Ngôn và Hạ Sách Minh chưa nghe lời nhắn.

 

Hạ Sách Minh khẽ hỏi nhỏ: “Lão đại, chị muốn đi trước hay để tôi đi trước?”

 

Thẩm Ngôn: “…” Mấy chuyện nhảm như này mà cũng cần bàn bạc sao?

 

Dù không nói gì, nhưng Hạ Sách Minh đọc được ý trong mắt cô, gật đầu: “Vậy tôi đi trước nhé?”

 

Đeo tai nghe lên, nhấn nút phát, Hạ Sách Minh nhanh chóng tháo tai nghe xuống, như trút được gánh nặng, cười tươi rói trở về, tuyên bố: “Tôi không nhận được lời nhắn đâu~ Tới lượt chị đó!”

 

Mọi người: “……” Đây là chuyện đáng mừng lắm à?

 

Thẩm Ngôn bình thản đứng dậy, trước khi đeo tai nghe, còn cẩn thận lấy khăn giấy trong túi ra lau tai nghe mấy lần, rồi mới thong thả đeo lên, nhấn nút phát.

 

Chỉ một giây sau, cô đã nhíu mày, bấm nút tua nhanh, rồi kiên nhẫn chờ điều gì đó.

 

Thế nhưng, không có gì.

 

Lông mày Thẩm Ngôn càng nhíu chặt hơn, trong mắt hiện lên vẻ nghi hoặc.

 

Sao lại không có chứ?

 

Sau khi xác nhận ngoài lời nhắn của Vương Phi Phàm thì không còn cái nào khác, Thẩm Ngôn tháo tai nghe xuống, đi đến trước mặt Thẩm Ưu, ngồi xổm xuống, nhìn cô em gái đang ngồi trên ghế đẩu nhỏ từ góc hơi ngước lên, nở nụ cười: “Em gái, em để lại lời nhắn cho ai thế?”

 

Đối diện với Thẩm Ngôn, Thẩm Ưu hoàn toàn không kiểm soát nổi cái miệng mình, bật thốt không vui: “Sao em phải nói cho chị biết?”

 

【Hả? Em có để lại lời nhắn đâu! Chị hỏi cái này làm gì vậy?】

 

...Thì ra không có lời nhắn thật à.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeydtruyen.com/toan-hao-mon-doc-tam-an-dua-thien-kim-gia-lai-bi-vach-tran-roi/chuong-87-bo-dieu-khien-chi-gai-cuong-em-dung-la-dang-so-qua-di.html.]

Thẩm Ngôn âm thầm thở phào, ánh mắt cảnh giác cũng nhanh chóng biến mất, trước khi Thẩm Ưu kịp phản ứng, cô đã nhếch môi cười, nhanh tay xoa đầu em gái một cái: “Vì em dễ thương mà~”

 

Thẩm Ưu ngẩn người: Hả?

 

Mọi người: Hả?? Đây chẳng phải là bộ điều khiển ‘chị gái cuồng em’ trong truyền thuyết sao? Dù em gái có nói gì, làm gì, thậm chí đánh vào mặt mình, thì trong mắt chị vẫn là “dễ thương muốn xỉu”?

 

Ầy, bộ điều khiển ‘chị gái cuồng em’ đúng là đáng sợ quá đi!

 

Hạ Sách Minh âm thầm chụm hai ngón tay lại bày tỏ bất mãn.

 

Đáng ghét! Rõ ràng anh cũng không nhận được lời nhắn mà! Tại sao lão đại không đến hỏi anh chứ?!

 

Những chuyện xảy ra trong ngày đầu tiên đã ít nhiều ảnh hưởng đến tâm trạng của các khách mời, đặc biệt là một vài người đang vướng vào làn sóng dư luận trên mạng. Không biết có phải họ mất ngủ cả đêm không, mà sáng nay khi lên sóng trực tiếp, trạng thái mệt mỏi hiện rõ mồn một.

 

Sáng hôm sau, mỗi người một tâm trạng. Nhân viên chương trình thì dường như không cảm nhận được bầu không khí ngượng ngùng trong phòng khách, cầm tấm thẻ nhiệm vụ bước vào. Cô nhìn quanh một vòng, nhưng khách mời chịu nhìn thẳng vào mắt cô chẳng được mấy người, ai nấy đều đắm chìm trong thế giới riêng của mình.

 

Sau khi kết thúc vòng nghe lời nhắn tối qua, Thẩm Ưu về phòng rửa mặt xong là ngã ra ngủ luôn, không mộng mị, ngủ một giấc đến sáng, là một trong số ít người có tinh thần tốt nhất buổi sáng hôm nay.

 

Sau khi ăn sáng, cô rửa tay xong bước ra khỏi nhà vệ sinh thì thấy nữ nhân viên đang đứng đó, tay cầm tấm thẻ nhiệm vụ, vẻ mặt lúng túng như đang tìm ai đó.

 

Thẩm Ưu nhận ra đây là đạo diễn Lý, người sáng qua đã đón cô và Thẩm Ngôn, liền mỉm cười chào hỏi: “Em chào chị ạ!”

 

Đạo diễn Lý nghe thấy liền quay đầu, nhìn thấy khuôn mặt tươi cười như ánh nắng của cô thì lập tức thở phào nhẹ nhõm, cảm giác như mùa xuân vừa đến sau mùa đông vậy.

 

Như thể đang cầm củ khoai lang bỏng tay, cô vội vàng nhét tấm thẻ nhiệm vụ vào tay Thẩm Ưu, đối diện ánh mắt ngơ ngác của cô, động viên: “Đây là nhiệm vụ hôm nay, em đọc to cho mọi người nhé, cố lên!”

 

Vừa dứt lời, đạo diễn Lý đã chuồn thẳng không chút do dự.

 

Cảm giác như đang mang trên vai sứ mệnh lớn lao, Thẩm Ưu mở tấm thẻ nhiệm vụ ra một cách nghiêm túc, ho nhẹ vài tiếng, vừa đọc vừa nói:

 

“Hành trình hôm nay sẽ chia làm hai nhóm. Khác với hôm qua bốc thăm ngẫu nhiên, hôm nay sẽ phân nhóm theo nguyện vọng cá nhân. Các khách mời hãy đến khu vườn nhỏ và dán lựa chọn của mình lên bảng đen. Xin lưu ý, để tránh việc tất cả dồn vào một nhóm hoặc có người bị bỏ lại, mỗi nhóm chỉ có sáu suất, theo nguyên tắc ai đến trước được chọn trước…”

 

Nghe đoạn đầu, mọi người vẫn thờ ơ như cũ. Nhưng đến khi nghe đến câu “ai đến trước được chọn trước”, thì như thể có công tắc được bật lên, họ lập tức đứng dậy chạy về phía khu vườn nhỏ, không thèm đợi Thẩm Ưu đọc xong.

 

“……”

 

Đọc nốt mấy dòng cuối, Thẩm Ưu tiện tay để tấm thẻ nhiệm vụ lên bàn rồi cũng đi ra khu vườn nhỏ.

 

Người đến trước đang đứng quanh bảng đen, ai cũng cầm trong tay miếng dán có hình đại diện hoạt hình của mình, nhưng không ai dán lên.

 

Thẩm Ưu ngơ ngác nhìn họ.

 

Chạy ra đây nhanh như vậy chẳng phải là để chọn nhóm mình muốn à?

 

Giờ ai cũng cầm miếng dán mà không dán là đang chờ gì thế?

 

Trên bảng đen, bên trái và bên phải lần lượt ghi rõ hai hoạt động là: nhảy bungee và chèo thuyền, không cố tình tạo cảm giác thần bí mà ghi rõ ràng minh bạch cho khách mời biết.

 

Tuy nhiên, hai hoạt động này đúng là hai thái cực khác biệt hoàn toàn.

 

Dưới mỗi hoạt động đều có 6 ô trống để dán ảnh đại diện.

 

Ps (tác giả): Nam chính Tạ Trần Huyên sắp xuất hiện rồi nha, đừng nôn nóng ~

 

Pps (tác giả): Thấy nhiều bạn quan tâm nên tiết lộ trước nhé: Chung Tần (Chung Y Nhân - Tần Chi Ngộ) sẽ không HE đâu, yên tâm đi~

 

Pss (nhà dịch): Zừa lòng tui lắm, cho cặp đó HE tui mới quạo đấy:)) Đọc mà sôi m.á.u không á ^^

 

Loading...