________________________________________
“Nó chính là Thiết Đan, là con trai của !”
“Dù nó  biến thành tro,  cũng nhận  nó!”
Thiết Đan vô cùng xúc động,  ngờ   yêu thương  đến . Bình thường    nghiêm khắc, khiến  cảm thấy bà  thực sự quý .
“Mẹ ơi.” Thiết Đan gọi một tiếng, nước mắt cũng giàn giụa.
Ông lão Vương và Thúy Anh  xong, mặt tối sầm ,  ngờ kẻ phá hoại chuyện của họ  là  của Thiết Đan – con ma đáng c.h.ế.t !
Mẹ Thiết Đan run rẩy ôm lấy con,   thành tiếng.
“Con trai của  ơi, rốt cuộc ai  g.i.ế.c con?”
Ông bà nội của Thiết Đan   vững, may nhờ hai cảnh sát kịp thời đỡ lấy. Hai  chỉ  Thiết Đan, nửa ngày  thốt nên lời. Cha   bên cạnh, tay siết chặt ống quần, nghiến răng để  bật .
“Mẹ ơi, là hai  họ,   ông Trương.” Thiết Đan chỉ  ông lão Vương và Thúy Anh.
Hai   chỉ mặt  định thanh minh,   cảnh sát túm lấy và còng tay.
“Không  chúng ! Con ma  là do lão Trương nuôi,  vu oan cho chúng !”
“Thiết Đan là đứa trẻ ngoan thế,  chúng   g.i.ế.c nó? Tất cả là do lão Trương, các  cảnh sát bắt nhầm  !”
“Chính là hai !” Thiết Đan tức giận đến mức  chịu nổi.
“Hôm đó con đang đào giun ở đây, hai  họ đến  ôm  hôn môi, khiến con sợ hét lên.”
“Khi họ thấy con, liền đe dọa   tiết lộ chuyện .”
“Con… con…”
Thiết Đan đột nhiên ngại ngùng, liếc  .
“Lúc đó con nghĩ đến cảnh trong phim đòi tiền bịt miệng, nên… nên bảo họ cho tiền thì con sẽ  .”
“Không ngờ ông Vương nhặt một hòn đá  lưng đập  đầu khiến con bất tỉnh. Khi tỉnh , hai  họ đang đào hố.”
“Thấy con tỉnh, bà Thúy Anh túm chân ném con xuống hố,  cả hai cùng lấp đất, chôn sống con.”
Thiết Đan    nghẹn ngào: “Mẹ ơi, con  cố ý tống tiền họ, thực sự con  cố ý.”
Vợ nhà họ Lưu đau lòng đến nghẹt thở, chỉ vì một câu  đùa của con, hai    chôn sống con , đây còn là con  ?!
“Mẹ ,   con  cố ý, là do họ  xa,    của con.”
Trong lúc hai  con an ủi , ông lão Vương và Thúy Anh suýt    nhấn chìm trong biển phẫn nộ.
“Không ngờ hai   là loại  như ! Lương tâm  chó ăn mất  ?”
“Trước đây   thấy hai   thiết,  ngờ thực sự  quan hệ bất chính, các  còn   hổ ?”
“Thúy Anh, ngươi giỏi lắm, đổ tội cho chồng , thật độc ác!”
“Lão tử suýt  hai  lừa, may mà Thiết Đan hóa thành ma  thể  chuyện,  thì chúng   oan cho lão Trương.”
Thiết Đan căm phẫn Thúy Anh và ông lão Vương, liền mở miệng tống hết những chuyện  xa của họ  ánh sáng.
Vân Vũ
Cậu  theo ông Trương, những gì ông ,  cũng .
Như  dự đoán, khi  chuyện vỡ lở, Thúy Anh và ông lão Vương trở thành đối tượng    đánh mắng.
Cha Thiết Đan còn tiến tới tát hai  mấy cái, khiến họ hoa mắt chóng mặt, miệng trào máu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/toan-mang-rung-minh-nu-dai-su-livestream-boc-me-thien-ac/chuong-104-vu-an-tham-khoc-bat-nguon-tu-mot-cau-noi-doi-tien-bit-mieng.html.]
Cảnh sát thấy đủ mới can ngăn, hai   đáng  đánh, nhưng  thể đánh chết, cần đưa về điều tra và chịu sự trừng phạt của pháp luật.
Thiết Đan thấy cha đánh hai  đến chảy máu, trong lòng bỗng nhẹ nhõm.
Lúc ,  cảm thấy  sắp  rời .
“Mẹ ơi, con sắp  , t.h.i t.h.ể con ở đằng , nhớ đưa con về nhà.”
Mẹ Thiết Đan ôm chặt con: “Không,   cho con !”
Tìm kiếm bao ngày mới gặp , bà  nỡ để con  ?
“Mẹ, con xin , kiếp  con sẽ  bắt chước phim ảnh nữa.”
Nếu   câu đó,  lẽ    chết.
Sau khi chết,  theo Thúy Anh về nhà,  trở  nhà  nhưng  thể.
Thúy Anh  thấy , chỉ  ông Trương cảm nhận  sự hiện diện của .
 ông Trương cũng   rõ hình dáng , huống chi là giúp  về nhà.
Hôm nay là ngày đầu thất, nên  mới  đủ sức hiện    .
Chỉ là tất cả  quá muộn,  chỉ  thể ở bên gia đình một lúc.
May mắn là   tận mắt thấy kẻ hại   bắt, còn bảo vệ  ông Trương,  cũng coi như một  hùng nhỏ.
Cha   còn trẻ,  khi  , họ  thể sinh thêm em, nỗi đau vì   sẽ nguôi ngoai.
Thiết Đan dẫn   đến nơi   chôn sống,  cha  đào t.h.i t.h.ể  xí và đáng sợ của  lên,  mỉm  biến mất.
Cậu sẽ  đầu thai, kiếp  nhất định sẽ ngoan ngoãn,  nghịch ngợm nữa.
Sau khi Thiết Đan biến mất, cha   ôm t.h.i t.h.ể con, dìu  về nhà.
Trẻ yểu mệnh và c.h.ế.t oan   tổ chức tang lễ, nhưng gia đình vẫn lập bàn thờ,   thành nghi thức tiễn biệt.
Không ngờ ông Trương –  cũng chịu tổn thương nặng nề –  đến dự tang lễ của Thiết Đan, khiến gia đình đỡ đau lòng hơn.
Không chỉ ông Trương,  nhiều  cũng đến tiễn đưa Thiết Đan, khiến gia đình  vô cùng cảm kích.
Con trai và con dâu ông Trương cũng  chuyện Thúy Anh và ông lão Vương .
Con trai ông quỳ xuống thề xin thề sẽ  nhận ông lão Vương  cha, suốt đời chỉ  ông Trương là cha .
Ông Trương  con trai  nét giống ông lão Vương, cuối cùng   gì.
Con trai do ông nuôi dưỡng, kết hôn muộn, khi  khác  bế chắt, ông mới  cháu gái.
Cháu gái cũng do ông nuôi lớn, tình cảm    cứ   cùng huyết thống là xóa bỏ .
Ông  già, rốt cuộc cần  lo hậu sự.
Không  con ruột thì ? Chỉ cần nó nhận  là cha, nguyện lo cho , thế là đủ.
Biết ông Trương sống những ngày còn  bình yên, cư dân mạng mới yên lòng.
Mọi  cũng thông cảm với lựa chọn của ông.
Còn Thúy Anh và ông lão Vương  bắt giam một thời gian, do tuổi cao nên  thả về,   cũng đành chịu.
   họ  cả làng xua đuổi,  sống lưu lạc, hành hạ lẫn  và c.h.ế.t trong đau khổ, ai nấy đều vui mừng.
Hai kẻ già độc ác , đáng đời!