"Lại đây, đến bên chị ."
Giang Đường vẫy tay gọi cô gái đang hớn hở , bảo cô   gần .
"Áaaaa, em đến ngay đây!"
Sự phấn khích của cô gái hiện rõ  khuôn mặt, cô nhảy cẫng lên từ khán đài bước xuống, nhanh chóng tiến đến bên Giang Đường.
"Ngồi đây ." Giang Đường vỗ nhẹ  chiếc ghế trống bên cạnh,  hiệu cho cô gái  xuống.
"Vâng,  ạ."
Cô gái đỏ mặt  xuống cạnh Giang Đường, đôi mắt như dán chặt   nữ đại thiên sư,  nỡ rời .
Nhìn biểu cảm "cuồng nhiệt" của cô gái,   bật   thiện.
[Mấy chục nghìn  cùng tranh, ai ngờ    tại chỗ đoạt mất, xem  vận may của tiểu tỷ  thật đỉnh cao.]
[Ghen tị quá ,  chỉ  gặp mặt đại sư Giang, mà còn   cạnh nữa,  đại sư xem bói giúp, áaaa,  giờ thành quả chanh !]
[Nhìn biểu cảm của tiểu tỷ  kìa, đắm đuối quá, hahaha,  đại sư Giang mê hoặc  chứ gì?]
[Nếu là   gần đại sư Giang như ,  còn "cuồng" hơn cả cô !]
Thực , trong ánh mắt cô gái chủ yếu là sự ngưỡng mộ và háo hức.
Tiếng  của   khiến cô gái chợt tỉnh.
Thấy Giang Đường cũng đang mỉm   , mặt cô gái bỗng đỏ bừng.
"Đại sư Giang, chào chị, em tên Lâm Linh, chị  thể ký tên cho em  ?"
Nói , cô rút từ trong túi xách nhỏ  một cuốn sổ màu hồng cùng cây bút dễ thương.
Giang Đường  bất ngờ, nhận lấy giấy bút   vài dòng,    đùa:
"Đừng bảo em giành phúc bao chỉ để xin chữ ký của chị nhé."
Ai ngờ Lâm Linh gật đầu lia lịa: "Cũng gần như  ạ, chủ yếu là em   cơ hội  tiếp xúc gần với đại sư Giang."
"Nếu... nếu chị  thể xem giúp em vận mệnh tương lai thì càng  ạ."
Nói xong, Lâm Linh vội gửi tặng "siêu tên lửa", trả tiền quẻ bói.
Giang Đường   xong lời nhắn cho Lâm Linh, xét thấy đây là  đầu tiên xin chữ ký, cô còn phụ thêm một câu chú bình an, lúc nguy cấp  thể cứu mạng Lâm Linh.
"Viết xong , trong sổ của em còn  lời chúc của chị, hy vọng em sẽ mang theo nó mỗi ngày."
Lâm Linh cầm cuốn sổ,  những dòng chữ mà mũi cay cay.
Gửi Lâm Linh.
Cầu gì  nấy. Đi  cũng thông, nhiều niềm vui, mãi bình an.
Giang Đường.
Lâm Linh khẽ , lòng tràn đầy xúc động.
Một câu , nhưng chứa đựng  bao lời chúc phúc, cô thực sự  thích.
Vốn chỉ mong  chữ ký của đại sư Giang là may lắm , ngờ  còn nhận  lời chúc, cô   vì cảm động.
Hơn nữa, đại sư Giang bảo  luôn mang theo cuốn sổ , chắc hẳn bên trong còn ẩn chứa huyền cơ,  thể giúp đỡ lúc nguy nan.
Phúc bao , giành  thật đáng giá!
Lâm Linh cảm động  , còn những  khác thì ghen tị đến phát .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/toan-mang-rung-minh-nu-dai-su-livestream-boc-me-thien-ac/chuong-136-co-gai-muon-nam-uon-lam-ca-muoi.html.]
[ cũng  lời chúc của đại sư Giang, tiếc là   ở hiện trường, tức quá !]
[Cây chanh giờ  đầy quả chanh , chua quá, chua quá !]
[Đại sư Giang chắc chắn  chỉ ký tên và  lời chúc, nhất định còn  gì đó mà chúng   , nếu  chị    bảo Lâm Linh luôn mang theo cuốn sổ, các bạn nghĩ  đúng ?]
[Chắc chắn , chính vì thế mà  mới ghen tị đó, ba nghìn tệ tiền quẻ, xài quá đáng!]
Mọi   háo hức chờ đợi phúc bao tiếp theo, khi trúng, họ cũng  xin chữ ký của đại sư Giang.
Nhìn Lâm Linh vui vẻ, Giang Đường đột nhiên hỏi:
"Em  xem vận mệnh  ?"
Lâm Linh cất sổ và bút  túi  gật đầu: "Vâng ạ."
"Em  nghiệp đại học một năm ,  chỉ  tìm  công việc phù hợp, mà còn thường xuyên     khó."
"Tuy em    ườn  cá muối, nhưng gia đình em  khá giả, bố  vì chuyện công việc của em mà luôn lo lắng, bản  em cũng  sốt ruột."
"Lần  đến gặp đại sư Giang, thật lòng mà , em  dành  bộ tiền tiết kiệm, chỉ để cầu may, hy vọng đại sư  thể chỉ đường cho em."
"Xin đại sư Giang xem giúp em khi nào thì tìm  việc  ạ."
Vấn đề của Lâm Linh   loại phức tạp  giải quyết , so với những chuyện  đó trong livestream, chỉ là chuyện nhỏ.
 vấn đề của cô cũng là nỗi niềm của  nhiều .
Đặc biệt là những   khi  nghiệp đại học  tìm  việc  phù hợp, hoặc  mất việc, càng thấu hiểu hơn.
[Có một khoảnh khắc,  tưởng  đang  vấn đề   sân khấu là ,  cũng  tìm  việc, ngày ngày sốt ruột mà   gì .]
[Hừ, giờ tìm việc khó quá, nhiều  bảo thanh niên chúng  mắt cao tay thấp, nhưng họ  thấy nhiều công ty đối xử với nhân viên như  ?]
[Chúng  chỉ  tìm một công việc, kiếm tiền nuôi gia đình, nhưng công ty thì  lấy mạng chúng !]
[Các quy định vô lý    gì, tăng ca   tiền,  tăng ca     nọ, thật là vô lý!]
[Nhắc đến cái    nhớ công ty cũ, trời ơi, ngày nào cũng bắt tăng ca,   phụ cấp,  mua cơm nước, bắt chúng  tự lo, 365 ngày thì 300 ngày tăng ca! May mà  bỏ chạy,  thì sớm muộn cũng đột tử tại chỗ!]
[Thật lòng mà ,  ai    cá muối, nhưng   việc thì   cơm ăn,  sống nổi, gặp công ty và đồng nghiệp tử tế thì chúng  cũng  việc chăm chỉ, gặp  loại   gì, thật sự  trách chúng   ý kiến.]
Giang Đường  những bình luận của  , nụ   mặt cũng nhạt dần.
Hóa , trong   nhiều fan của cô,  nhiều  đang đau đầu vì chuyện công việc.
Cũng ,   đều là  bình thường, đều vì miếng cơm manh áo mà bôn ba.
Giang Đường cúi mắt,  ai  lúc  cô đang nghĩ gì.
Thôi ,  thể nóng vội, giúp Lâm Linh giải quyết vấn đề  .
"Ước mơ của em là  cá muối?" Giang Đường ngẩng lên  Lâm Linh hỏi.
Lâm Linh  khẽ: "Dạ,  ước mơ đó ạ, nhưng em  là  thể thực hiện , giờ em chỉ  nhanh chóng tìm  công việc phù hợp và yêu thích, sống  định thôi ạ."
Cô   con nhà giàu, cũng   tài kiếm tiền, chỉ cần sống  định đến cuối đời là  .
"Nếu em  năm mươi triệu, em sẽ  gì?"
Câu hỏi của Giang Đường khiến Lâm Linh  bối rối, nhưng nếu  mười triệu thì   mấy.
"Nếu em  năm mươi triệu ư? Không cần năm mươi, chỉ cần năm triệu là em mừng rơi nước mắt ."
"Có năm triệu, em sẽ đổi cho bố  căn nhà lớn hơn, mua chiếc xe bố luôn  mà   tiền, mua cho  bộ trang sức vàng bà thích nhất."
Vân Vũ
"Rồi mua cho em một căn hộ nhỏ,  tiền còn  mở cửa hàng nhỏ, để dành vài chục triệu trong ngân hàng lấy lãi, thế là em cảm ơn trời đất lắm ."