Sau một hồi trời đất  cuồng, Thẩm Phi cuối cùng cũng chạm đất, cảm nhận  sự vững chãi  chân.
Lắc đầu cho tỉnh táo,  mới dám  thẳng    mặt.
Vừa thấy, Thẩm Phi lập tức  thẳng , đồng tử co rúm .
"Tiểu... tiểu Linh?"
"Sao em  ở đây?"
Thẩm Phi cố tình  như  thấy lão đạo trưởng bên cạnh Lâm Linh, chỉ tập trung  cô để che giấu sự hoảng loạn.
Khi  thấy lão đạo trưởng,    linh cảm chẳng lành.
Lão đạo trưởng   , là quỷ hầu cận của thần toán Giang Đường - thần tượng của Lâm Linh.
Hắn đang sợ vãi linh hồn, chẳng lẽ Lâm Linh trúng phúc bao của Giang Đường, và Giang Đường   thấu âm mưu của ?
Lâm Linh  Thẩm Phi giả vờ bình tĩnh, tay ngứa ngáy  tát cho  hai cái.
"Em ở đây? Câu  nên là em hỏi  mới đúng."
"Thẩm Phi,    nhà  việc ? Sao  đến chỗ xa thế ?"
"À thì... tiểu Linh." Thẩm Phi đột nhiên hào hứng nắm tay Lâm Linh:
"Hôm   tình cờ mua một tờ vé , ai ngờ trúng hai mươi triệu,  đến đây để nhận thưởng."
"Anh định nhận xong sẽ cho em bất ngờ, dùng tiền   sính lễ, cưới em về sớm,  ngờ   em phát hiện."
"Em đến đúng lúc quá, đối diện  quán cà phê,  mua cho em ly nước, em  trong đó đợi ,   nhận tiền xong  cùng về nhé?"
Thẩm Phi  Lâm Linh đầy mong đợi,   cô thường  cãi lời , nên đây là cách nhanh nhất giải quyết tình thế.
"Ồ,  trúng giải , những hai mươi triệu?" Lâm Linh chống cằm giả vờ ngạc nhiên.
"Hehe,   may mắn thôi,  chắc   vận may nữa." Thẩm Phi thở phào nhẹ nhõm, xem  Lâm Linh vẫn  lời .
"Tuy  nhiều nhưng  tiền   sính lễ sẽ là của riêng em, lúc đó em cứ ở nhà  cá muối như ý thích,  thứ khác để  lo,  sẽ nuôi em cả đời."
Thẩm Phi  với vẻ đầy tình cảm, nếu   sự thật, Lâm Linh  lẽ   vì cảm động.
Lão đạo trưởng lén livestream,  những lời , cả ông và khán giả đều nhăn mặt.
Thằng cha  giỏi xạo l. thật đấy!
[Phải công nhận não  xoay nhanh thật,  còn giữ  bình tĩnh, đúng chất trọng sinh giả.]
[Hừ, miệng đàn ông, lưỡi  xương, cầm tờ vé năm mươi triệu của  ,  bảo chỉ trúng hai mươi, đen lòng quá!]
[Nhìn bộ mặt đó mà phát điên, Lâm Linh  đó  gì,  lão đạo trưởng bên cạnh,   tát cho thằng khốn vài cái?!]
Như   bình luận, Lâm Linh mỉm , từ từ giơ hai tay lên  ánh mắt háo hức của Thẩm Phi.
Tưởng cô tin lời   ôm, Thẩm Phi dang tay, miệng  ngọt ngào chờ đón.
Vân Vũ
Nụ  Lâm Linh ngày càng rộng, thấy  tự phụ như , cô nhanh chóng túm lấy đầu  kéo xuống, đầu gối giơ lên.
"Bụp!"
Trán Thẩm Phi va mạnh  đầu gối Lâm Linh, đau đến mức  thấy  trời lấp lánh.
Nhìn Thẩm Phi choáng váng, Lâm Linh nghiến răng, giơ tay tát túi bụi  mặt .
Tay cô tuy  mạnh bằng đàn ông, nhưng Thẩm Phi  đánh bất ngờ cũng đau điếng.
"Đoàng!"
Lâm Linh dồn hết sức, tát một cái cực mạnh khiến Thẩm Phi loạng choạng ngã xuống,  nôn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/toan-mang-rung-minh-nu-dai-su-livestream-boc-me-thien-ac/chuong-139-thang-cha-nay-gioi-xao-l-that-day.html.]
"Phù..." Lâm Linh thở phào, vỗ tay  chống nạnh.
Đầu gối đau, tay cũng đau, nhưng trong lòng sướng vãi!
Cả đời cô  đánh ai dù  giận thế nào, luôn nghĩ "dĩ hòa vi quý".
  , cô  nhịn  nữa.
Tờ vé  đó là cô mua, tiền trúng cũng là của cô.
Nếu nhận , cô chắc chắn sẽ chia cho Thẩm Phi một phần, phần còn  dùng cho tương lai.
Chỉ vì  là bạn trai, là  sẽ cùng cô  hết đời.
 kết quả?
Thằng cha  dám trộm vé  của cô,  bắt quả tang còn giả vờ trúng hai mươi triệu để tạo bất ngờ.
Bất ngờ con cặc!
Tự cô  tiền, cần gì  tạo bất ngờ?
[Hahaha, đúng là fan cứng của đại sư Giang,  đánh là đánh, hình mẫu của !]
[Chị   đấy, yêu ghét rõ ràng, hơn bọn yêu mù quáng trăm , trúng giải lớn là đúng!]
[Đã quá! Màn hình HD  xem như phim rạp, mấy chiêu  sướng run !]
[Cần cảm giác như ,  thằng đó tưởng Lâm Linh dễ lừa, nếu  mặt  cũng đá cho vài phát!]
[Lợi dụng lúc  còn choáng, Lâm Linh lục  tìm vé  , kẻo  liều mạng!]
[Đạo trưởng, bảo Lâm Linh tìm vé , lấy  tiền mới quan trọng!]
"Lâm Linh,  tìm vé ." Lão đạo trưởng  lời khán giả nhắc nhở.
"Vâng." Lâm Linh  việc quan trọng nhất là lấy  vé , liền bước tới lục túi Thẩm Phi.
Ai ngờ Thẩm Phi bật dậy, lùi  mấy bước  cô đầy cảnh giác.
"Em  gì? Định trộm vé  của  ?!"
Lâm Linh  gằn: "Thẩm Phi  Thẩm Phi,    mới là kẻ trộm vé  của em ?"
"Tờ vé đó trúng năm mươi triệu,   bảo em chỉ hai mươi,  quả là bạn trai , trộm nhà trộm cửa đến cả em, tưởng em là mèo bệnh !"
"Đạo trưởng, xin giúp cháu bắt , bịt miệng  !"
Lâm Linh  sang cầu xin lão đạo trưởng.
Lão đạo trưởng gật đầu, túm lấy Thẩm Phi, bịt miệng  .
Thẩm Phi  cựa quậy , chỉ  thể  Lâm Linh đầy hận ý.
"Nhìn con c.ặ.c !"
"Bốp!"
Lâm Linh đang giận, thấy ánh mắt đó liền chửi một câu kèm tát nữa.
Soạn vài cái trong túi quần Thẩm Phi  thấy, cuối cùng tìm thấy tờ vé  trong túi trong áo n.g.ự.c .
Thấy Lâm Linh cầm tờ vé năm mươi triệu, mắt Thẩm Phi trợn tròn.
"Hừ, tưởng tờ vé  là của  ?"
Lâm Linh cầm vé   lạnh: "Anh quên mỗi tờ vé em mua đều  ký hiệu riêng  ?"
Nói , cô đưa tờ vé   ống kính.