Nhìn Tiểu Cửu và Mặc Ngôn như thế, cư dân mạng  khỏi xót xa và tự hào.
Đây chính là vị thần hộ mệnh của Hoa Hạ, là quân nhân của Hoa Hạ!
Họ dùng  thể bằng xương bằng thịt của  để che chắn cho bách tính   hiểm nguy.
Giang Đường  hai  liên tục xin  , khẽ lắc đầu .
"Hai  đừng xin  nữa, các  đều   . Chuẩn  ,  sẽ đưa các  rời khỏi nơi ."
Mặc Ngôn và Tiểu Cửu  , đều thấy sự ngại ngùng trong ánh mắt đối phương.
Suýt nữa   lỡ chuyện chính.
Hai    thêm gì,  yên tại chỗ chờ Giang Đường chỉ thị.
Trong lòng họ đều dâng lên niềm phấn khích, bởi họ sắp  trở về nhà.
Chỉ là   Giang Đường sẽ đưa họ cùng nhiều  như   bằng cách nào.
Giang Đường rút từ trong n.g.ự.c  một chiếc điện thoại, mở lên và tìm đến phòng livestream của ,  đưa cho Mặc Ngôn.
"Ta   ngoài xử lý những kẻ bên ngoài, các   thể xem livestream hoặc trò chuyện với gia đình trong phòng, chắc chắn họ đều đang ở đây."
Mặc Ngôn  e ngại khi cầm điện thoại, vì  nghĩ  cách nào để đối diện với Diệp Trừng.
  ánh mắt khích lệ của Giang Đường,  vẫn nhận lấy.
Nếu  thể rời khỏi đây, chuyện  sớm muộn cũng  đối mặt.
Khi trở về,  sẽ để Diệp Trừng  .
Cô  còn trẻ,    con, nhất định sẽ tìm    hơn.
Còn , đất nước sẽ  bỏ rơi  và Tiểu Cửu,  vẫn còn đôi tay,  thể tự nuôi sống bản ,   phiền quốc gia và nhân dân.
Mặc Ngôn  lên kế hoạch cho tất cả, còn Tiểu Cửu thì trong lòng chẳng nghĩ gì.
Anh   gia đình,  đất nước nuôi dưỡng, nên khi nhận nhiệm vụ  gián điệp,  là  đầu tiên xung phong.
Những  khác đều  nhà,  cha  và vợ con, chỉ   là kẻ cô độc, gặp chuyện gì cũng dễ giải quyết.
Từ ngày phục vụ đất nước,   từng nghĩ   thể sống một cuộc đời bình thường.
Chỉ là   vận rủi,  thể tiếp tục cống hiến.
Nếu , chỉ cần  còn cử động, chỉ cần đất nước cần,  sẵn sàng  bất cứ điều gì.
Nghĩ đến việc  thể nhận nhiệm vụ nữa, lòng Tiểu Cửu tràn ngập tiếc nuối và chút bối rối.
Bởi     khi trở về,  còn  thể  gì.
Một kẻ tàn phế, rốt cuộc  thể  gì? Anh vẫn  nghĩ .
Giang Đường lúc  cũng   thời gian để khai thông tâm tư cho hai ,  khi đưa điện thoại, cô  dậy mở cửa ngục tối  mặt họ.
Mặc Ngôn và Tiểu Cửu  còn suy nghĩ lung tung nữa, họ căng thẳng chuẩn  tinh thần chiến đấu.
 Giang Đường  khi mở cửa,  đóng sập , che khuất tầm  của họ.
Hai   , đành chuyển ánh mắt sang điện thoại.
May mắn là còn  chiếc điện thoại Giang Đường để , giúp họ thấy  những gì xảy   khi cô  ngoài.
Chỉ thấy Giang Đường  bước ,  đối mặt với hàng loạt nòng s.ú.n.g chĩa thẳng.
Mặc Ngôn, Tiểu Cửu và cư dân mạng  cảnh , đều lo lắng  Giang Đường với vẻ mặt lạnh lùng.
Nhiều s.ú.n.g như , cô  liệu  thể tránh  ?
"Đùng đùng đùng!"
Khi   đang lo lắng, hàng loạt tiếng s.ú.n.g vang lên, tất cả đều tròn mắt.
Giang Đường vẫn  đó, bất động, lạnh lùng  những viên đạn bay về phía .
Khi đạn chỉ còn cách cô một nắm đấm, cô khẽ mở miệng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/toan-mang-rung-minh-nu-dai-su-livestream-boc-me-thien-ac/chuong-325-phan-don-yeu-quai-kia.html.]
"Phản đòn."
Một cảnh tượng khiến Mặc Ngôn, Tiểu Cửu và cư dân mạng kinh ngạc xuất hiện.
Những viên đạn đang lao tới bỗng dừng ,   đầu b.ắ.n ngược trở .
"Xuyên xuyên xuyên…"
Tiếng đạn xuyên  thịt vang lên, những kẻ  b.ắ.n giờ  chính viên đạn của  b.ắ.n trúng.
"Aaaaa, yêu quái, yêu quái !"
"Chạy , mau chạy !"
"Cứu , cứu …"
Những kẻ  trúng chỗ hiểm, ôm vết thương  Giang Đường với ánh mắt kinh hãi, hoảng loạn bỏ chạy.
Lúc , Giang Đường trong mắt họ chẳng khác gì một con yêu quái đáng sợ.
Nếu   yêu quái,  đạn của họ  bay ngược ?
Người phụ nữ  nhất định là yêu quái!
Nhìn xác c.h.ế.t  la liệt cùng những kẻ đang hét thất thanh bỏ chạy, cư dân mạng  phá lên.
Thiên Dục Mộ: "Hahaha, đại sư Giang của chúng    yêu quái, cô  là vị thần hộ mệnh!"
Thập Tam Di: "Nhìn bọn chúng sợ vãi cả đái, sướng thật! Tiếc là  dọa c.h.ế.t luôn."
Lam Ba Lão Bà Là Của : "Đại sư Giang đỉnh quá!   bao giờ nghĩ  cách phản công , để chúng tự b.ắ.n c.h.ế.t , tuyệt vời!"
 Là Một Con Sủng Nga: "Câu 'phản đòn' nhẹ nhàng mà đầy uy lực, nghĩ  vẫn thấy phấn khích! Đại sư Giang, tiêu diệt hết bọn chúng, trả thù cho đồng bào !"
Cốt Huyễn: "Đại sư Giang đợi chúng , quân đội đang  đường đến, chúng   chiến đấu cùng ngài!"
Giang Đường  xem bình luận, nhưng cô   viện binh đang tới, nên  vội g.i.ế.c hết những kẻ  mặt.
Cô bước chậm rãi qua những xác chết, khiến bọn chúng càng thêm hoảng sợ, ước   bốn chân để chạy thoát.
 chúng đều  đạn b.ắ.n trúng, chạy chẳng nhanh .
May , viện binh  tới.
Nhìn đồng bọn mang theo s.ú.n.g máy và tên lửa mini đến tiếp viện, bọn chúng  chạy nữa, mà núp  lưng đồng bọn, hằn học  Giang Đường.
Giang Đường  kẻ thù đang chĩa tên lửa  , nhíu mày.
Bọn  quả thật  coi mạng   gì.
Vân Vũ
Chúng  chỉ  g.i.ế.c cô, mà còn  xóa sổ tất cả  trong ngục tối phía .
Tiếc , cô  đến đây một .
"Bánh Bao, bọn chúng  b.ắ.n pháo hoa, ngươi hãy cho chúng  thế nào mới là pháo hoa thật sự."
"Hê hê, xem  đây!"
Bánh Bao  đầu Giang Đường  khẽ,  lao .
Bắn pháo hoa, nó giỏi lắm.
Những tên buôn ma túy  rõ Giang Đường lợi hại, nhắm  cô  bóp cò, nhưng  bóp xong, chúng bỗng thấy  xuyên qua trần nhà, bay lên trời.
Trên trời?!
 , khi  rõ nơi  đang , chúng thực sự đang ở  .
Những viên đạn đáng lẽ b.ắ.n  Giang Đường, giờ chẳng  bay  mất.
Hai tên vác tên lửa mini cũng ngớ  khi thấy  lơ lửng giữa  trung.
Sao chúng  bay lên trời?
"Rè rè."
Khi chúng sợ hãi định hét lên, một tia sáng xanh dài từ eo chúng phát , nối liền tất cả  với .
Nhìn rõ thứ ở eo , cả đám  trời mặt mày biến sắc.