Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Toàn tông môn là chó liếm, chỉ có ta chó thiệt - Chương 117

Cập nhật lúc: 2025-06-14 17:17:05
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8ztMU97GTZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

117. Ở sa mạc uống linh trà quả ướp lạnh

Ứng Phi Long phản ứng cực nhanh, rốt cuộc cũng nhận ra — Phượng Khê rõ ràng đang nói nhăng nói cuội, rõ ràng là đang lấy hắn ra để... tìm niềm vui!

Tức thì mặt mày đỏ gay, thẹn quá hóa giận.

“Phượng Khê, ngươi tìm chết!”

Phượng Khê nhẹ nhàng nghiêng người né tránh một chiêu kia:

“Ứng sư huynh, huynh làm người sao mà nhỏ mọn thế?

Ta chỉ đùa có một chút thôi mà huynh cũng giận sao?

Nếu trong lòng huynh cảm thấy không công bằng, vậy thì huynh cũng có thể bịa chuyện về ta mà?

Tùy tiện nói, nói cái gì cũng được, ta cam đoan không nổi nóng!”

Tư Huyền vội vàng đứng ra giảng hòa: “Thôi được rồi, giờ không phải lúc đấu võ mồm, chúng ta vẫn nên mau chóng nghĩ cách vượt ải cái đã!”

Ứng Phi Long lúc này mới chịu dừng tay.

Chủ yếu là Phượng Khê chạy quá nhanh, hắn căn bản đuổi không kịp.

Hắn giận dữ nói: “Tưởng cũng đừng tưởng, kiểu gì cũng không qua được cửa này.”

Phượng Khê ló đầu qua, vẻ mặt chẳng hề gì: “Cũng không gấp một ngày nửa buổi, tới đây, ăn chút gì đi!

Ta còn có cháo hải sản từ Vô Tận Chi Hải, xiên thịt yêu thú từ Băng Nguyên Cực Địa, còn có đủ loại mỹ thực – hai huynh muốn ăn loại nào?”

Nói xong, nàng lôi ra một cuốn... thực đơn.

Chính là cái nàng làm riêng cho sư phụ Tiêu Bách Đạo để mỗi ngày chọn món ăn đó!

Ứng Phi Long và Tư Huyền nhìn mà mắt trợn tròn như chuông đồng!

Cuối cùng cũng chọn mỗi người mấy món.

Ăn xong, Phượng Khê còn rút ra trà linh quả ướp lạnh cho hai người hạ hỏa giải nhiệt.

Hai người ăn xong cảm thấy... thật sự là quá hạnh phúc!

Đám người xem náo nhiệt bên ngoài Càn Khôn Phiên: “……”

Có kẻ lén nuốt nước miếng.

Chẳng phải đồn rằng Huyền Thiên Tông nghèo lắm sao?

Cái gì mà chỉ một bữa cơm tùy tiện thôi mà cũng xa hoa vậy?!

Chỉ có Hồ Vạn Khuê với Bách Lí Mộ Trần là trong lòng biết rõ — mấy thứ đó đều là Phượng Khê từ chỗ bọn họ... hóa duyên mà ra!

Phượng Khê vừa nhâm nhi trà lạnh vừa nghĩ: Càn Khôn Phiên chắc chắn đã sửa lại trận pháp thú ở cửa ải thứ sáu, thành ra chỉ cần nghe thấy tiếng nàng là nổi điên lên như gặp kẻ thù vậy.

Chiêu lừa gạt yêu thú – xong phim luôn rồi.

Giờ làm sao mới tốt đây?

Nàng còn đang vò đầu bứt tai thì các tổ khác đã lục tục tìm ra nguồn nước, bắt đầu hành động.

Cơ bản đều là một lộ trình: tiêu diệt từng phần yêu thú, cuối cùng mới xử lý con yêu thú Kim Đan hậu kỳ.

Chỉ cần đồng lòng hợp sức, bảy ngày là có thể qua được.

Tổ của Tư Phệ có tiến độ nhanh nhất — vì hắn có Ma Đồng, có thể mê hoặc tâm trí yêu thú, đồng đội còn lại nhân cơ hội công kích điểm yếu.

Xếp thứ hai là tổ của Thẩm Chỉ Lan, cùng Tần Thời Phong và Liễu Thiếu Bạch.

Tần Thời Phong là Kim Đan trung kỳ, Thẩm Chỉ Lan lại có năng lực đánh vượt cấp.

Liễu Thiếu Bạch tuy tu vi hơi yếu nhưng rất giỏi bày trận, có thể dụ yêu thú vào trận rồi tiêu diệt.

Thứ ba là tổ của Giang Tịch, Quân Văn và Hình Vu.

Dù Quân Văn với Hình Vu thường làm việc không đáng tin, nhưng có Giang Tịch dẫn đội nên cũng ổn, lại thêm cả ba đều có Tích Hỏa Châu, trời nóng cũng không ảnh hưởng gì.

Những tổ còn lại thì tiến độ cũng không kém là bao.

Tổ vô dụng nhất đương nhiên là tổ... gà mờ (cùi bắp). Đến hiện tại, một con yêu thú cũng chưa có g.i.ế.c được!

Ba người ăn no nằm lăn ra — sống như ba cái máy ăn chực!

Ứng Phi Long nghiến răng ken két: “Ta muốn bỏ cuộc rồi! Cùng lắm thì bị loại, trời rộng đất rộng, thiếu gì chỗ dung thân!”

Tư Huyền cũng phụ họa: “Đúng thế, nếu thực sự hết cách thì chỉ đành nhận mệnh, trách chúng ta xui xẻo thôi!”

Phượng Khê không hé răng.

Một lát sau, nàng đột nhiên nói: “Muốn qua được cửa thì phải hoàn toàn khống chế nguồn nước. Vậy các huynh nghĩ sao nếu ta... bỏ ít thuốc độc vào ao?”

“Như vậy đảm bảo không yêu thú nào dám uống!”

Ứng Phi Long và Tư Huyền: “……”

Ta không bàn chuyện độc ác hay không, chủ yếu là cái ao to như vậy, ngươi lấy đâu ra nhiều độc như vậy mà hạ hả?!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/toan-tong-mon-la-cho-liem-chi-co-ta-cho-thiet/chuong-117.html.]

Phượng Khê vẫn tiếp tục lải nhải: “Vậy không thì ta đi dựng cái biển, ghi tên ba đứa mình lên, tuyên bố cái ao này là của chúng ta?”

Hai người: lười đáp, quá xàm!

Đám ăn dưa bên ngoài Càn Khôn Phiên sôi nổi cảm thán:

“Phượng Khê lần này coi như thật sự bó tay! Trước kia nàng còn lừa được trận pháp thú là do bên trong còn kẽ hở, giờ chắc chắn bị vá rồi!”

“Cái đầu đầy mưu mẹo của nàng giờ cũng hết cách, đúng là xong con bê!”

“Cho nên mới nói, tu vi mới là căn cơ, khôn vặt chỉ dùng được lúc đầu, không gánh được cả đời!”

Tiêu Bách Đạo ngoài mặt cười ha hả, trong lòng thì chửi ầm lên!

Một lũ hỗn trướng!

Mấy người các ngươi không nghĩ thử xem, đan điền Tiểu Khê còn đang bị thương đấy! Hiện giờ nó không những chạy nhảy như thường, còn có thể sử dụng pháp quyết – vậy đã quá lợi hại rồi còn gì?!

Đợi đan điền nó lành hẳn, đảm bảo còn mạnh gấp trăm lần con nhỏ Thẩm Chỉ Lan kia! Đến lúc đó xem mấy người còn dám chê nó không?!

Nhưng dù không muốn thừa nhận, hắn cũng biết đám người kia nói đúng, ải này, con cưng của hắn đúng là không qua nổi.

Nhưng không sao! Dù có không qua được, con cưng của hắn vẫn ôm về không ít tiền, vậy là đủ rồi!

Chớp mắt đã ba ngày trôi qua.

Các tổ khác vẫn đang vất vả g.i.ế.c yêu thú, trong khi tổ gà mờ thì ăn no ngủ kỹ, tỉnh dậy lại nghe Phượng Khê lải nhải, nghe chán thì lại ngủ tiếp.

Tất nhiên, Phượng Khê chưa bao giờ ngừng lải nhải, Ứng Phi Long và Tư Huyền cũng nghe tới mức học được không ít thứ.

Thậm chí, Phượng Khê còn biết luôn tên đầu bếp nấu cơm cho nhà hai người họ là gì!

Đám người ngoài Càn Khôn Phiên mà Lệ Nam Thực cầm đầu tức suýt hộc máu!

Tâm nói, hai người các ngươi là thiếu não à?

Người ta hỏi cái gì cũng khai ra hết, vậy mà cũng được à?

Đây là trong Càn Khôn Phiên còn đỡ, chứ nếu ngoài chiến trường thật, có khi các ngươi bị nàng bán rồi còn phải đếm tiền giùm nàng!

Nhân tộc đúng là nổi danh gian xảo không giữ chữ tín, nhưng cũng chưa thấy ai ch.ó như vậy luôn!

Ngay khi mọi người đều cho rằng tổ gà mờ đã hoàn toàn buông xuôi, Phượng Khê đột nhiên đứng dậy.

Sau đó từ nhẫn trữ vật lấy ra một cái trận pháp bàn, chậm rãi nhét mấy viên thượng phẩm linh thạch vào.

Trong chớp mắt, một cái lồng sắt lớn hiện lên, úp nàng vào trong, bên trong còn có một con trận pháp thú đang rung đùi đắc ý.

Phượng Khê cười híp mắt: “Bảo Nhi, lại gặp nhau rồi~”

Trận pháp thú tất nhiên là không có ký ức.

Nhưng không sao! Quan trọng là — nó rất dễ bị lừa!

Mấy câu thôi là con thú đó gật gù làm tiểu đệ của nàng!

Phượng Khê thở phào — xem ra chỉ trận pháp thú ở ải sáu bị sửa đổi, mấy cái trước vẫn xài được.

Hơn nữa, xài cực tốt!

Thế là nàng lôi cả Ứng Phi Long với Tư Huyền vào lồng sắt – như vậy thì trận pháp thú được kích phát cấp bậc càng cao.

Lặp đi lặp lại mấy lần sau, phía sau Phượng Khê đã nối đuôi một đoàn trận pháp thú dài ngoằng!

Thậm chí còn gọi ra mấy con Kim Đan sơ kỳ!

Phượng Khê híp mắt đếm đếm rồi hỏi hai người kia:

“Các huynh thấy vậy đủ chưa? Không đủ thì ta triệu thêm nhé?

Mấy món đồ chơi này, bao nhiêu cũng có!

Đừng nói khống chế nguồn nước, ta mà muốn là khống chế luôn cả sa mạc này cũng được! Tin không?”

Ứng Phi Long với Tư Huyền ngây người gật đầu: “Tin.”

Không tin không được mà!

Số trận pháp thú Phượng Khê triệu ra giờ đã gấp ba lần số yêu thú quanh ao, hơn nữa còn có thể... tiếp tục gọi thêm!

Sau khi xếp trận pháp thú thành hàng ngay ngắn, Phượng Khê bắt đầu tuyên truyền tư tưởng giáo dục.

Nội dung chủ yếu là:

Chỉ có đi theo ta, các ngươi mới được ăn thịt!

Chỉ có đi theo ta, các ngươi mới thấy được cảnh đẹp nhân gian!

Chỉ có đi theo ta, các ngươi mới bước lên đỉnh cao thú sinh!

Sau màn huấn luyện tinh thần ấy, đám trận pháp thú cảm thấy tâm linh được thanh tẩy!

Sinh mệnh không thôi, truy cầu ánh sáng không ngừng!

Phượng Khê chính là ánh sáng duy nhất trong cuộc đời ngắn ngủi của bọn ta!

Loading...