Toàn tông môn là chó liếm, chỉ có ta chó thiệt - Chương 126
Cập nhật lúc: 2025-06-14 17:17:25
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8ztMU97GTZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
126. Nhân loại, buồn vui vĩnh viễn không tương thông.
Càn Khôn Phiên đuổi theo nửa ngày mà không bắt được ai, nó bỗng dưng lao về phía Phượng Khê.
Phượng Khê vì mới vừa ngộ đạo nên đang ngồi tĩnh tọa điều tức.
“Phượng Khê, ngươi đã lấy được nhiều phần thưởng từ ta như vậy, cũng nên bồi thường cho ta chút ít!”
Càn Khôn Phiên lần này di chuyển cực nhanh, khi Tiêu Bách Đạo phản ứng kịp, đã không thể ngăn cản.
Càn Khôn Phiên và Phượng Khê bắt đầu lập khế ước.
Nếu lúc này phá vỡ, sẽ gây tổn thương lớn cho thần thức của Phượng Khê.
Chỉ trong chốc lát, khế ước đã hoàn thành.
Vừa mới kết thành khế ước, một đạo thiên lôi từ trời giáng xuống.
Phượng Khê: “……”
Ta m.ẹ nó là nói xạo thôi mà!
Sao lại thật sự có thiên lôi?!
Tiêu Bách Đạo đứng chắn trước người Phượng Khê, chuẩn bị đỡ lấy thiên lôi.
Giang Tịch, Quân Văn và Hình Vu cũng chạy tới.
Nhưng tốc độ của họ quá chậm, chưa kịp đến thì thiên lôi đã đánh xuống.
Tuy nhiên, nó không đánh vào Tiêu Bách Đạo, mà rẽ qua bên trái, bổ vào Phượng Khê.
A?
Lôi kiếp mà phạt sai người thì mặt mũi để đâu?!
Phượng Khê bị đánh thành tro bụi, ngã nhào xuống đất, không rõ sống chết.
Càn Khôn Phiên quả thật bị hù chết!
Hóa ra những gì Phượng Khê nói đều là sự thật!
Thẩm Chỉ Lan chính là ngôi sao chổi!
Ai dính dáng với nàng sẽ gặp xui!
Nếu không phải có Phượng Khê, nó chắc chắn đã ch.ết rồi!
Mọi cảm giác bất cam, bất đắc dĩ đều biến mất trong nháy mắt!
Phượng Khê, quả nhiên là tương lai của nó, là ánh sáng duy nhất của nó!
Lúc này, hiện trường trở nên hỗn loạn.
Tiêu Bách Đạo tim đau như cắt.
Vừa rồi còn vui mừng vì đồ đệ, giờ lại phải đối mặt với cái ch.ết của nàng.
Tất cả là lỗi của hắn, không bảo vệ tốt cho nàng.
Nếu biết trước thế này, hắn nên chủ động lập khế ước với Càn Khôn Phiên, để tránh cho đồ đệ gặp kiếp nạn này.
Giang Tịch, Quân Văn và Hình Vu cũng khóc như mưa.
Người bị sét đánh thành như vậy, sợ rằng không thể cứu được.
Hồ Vạn Khuê và mọi người cũng đều bi thương.
Phượng Khê là một đứa trẻ tốt, chỉ là vận mệnh quá khổ!
Đầu tiên là đan điền bị tổn thương, khó khăn lắm mới có chút khởi sắc, giờ lại bị sét đánh!
Đúng là người tốt chẳng sống lâu!
Ngay cả Ứng Phi Long và Tư Huyền trên mặt cũng lộ vẻ bi thương.
Thẩm Chỉ Lan trong mắt lại hiện lên vẻ hưng phấn, cuối cùng tiện nhân Phượng Khê này đã ch.ết!
Ch.ết là đáng!
Nên ch.ết từ lâu rồi!
Lộ Tu Hàm đứng bên cạnh nàng cũng mừng rỡ, ch.ết thật tốt!
Lúc trước trong hội thu đồ đệ, nên để nàng ch.ết đi!
Không ai biết, lúc này Phượng Khê đang bay giữa không trung, ngơ ngác nhìn thân thể mình cháy đen.
Sao lại thành ra thế này?
Mặc dù nàng rất nhớ thời khắc bay lượn của a phiêu, nhưng giờ không còn muốn nữa nha!
Không đúng, lần này không giống lần trước.
Lần trước toàn thân nàng biến thành a phiêu, giờ hình như hồn phách rời khỏi thân thể!
Chắc là do nàng xuyên sách tới đây, nên mới thành ra thế này?
Thực ra có khả năng này!
Càn Khôn Phiên bên trong có một đạo khí cơ Thiên Đạo, rất có thể Thiên Đạo cảm ứng được nàng.
Vì thế mới muốn khiến nàng hồn phi phách tán!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/toan-tong-mon-la-cho-liem-chi-co-ta-cho-thiet/chuong-126.html.]
Lần này chắc chắn nàng ch.ết chắc rồi!
Có lẽ bộ xương khô trong chỗ thâm sâu kia sẽ có cách, thử qua đó coi sao?
Nhưng nàng phát hiện không thể rời khỏi cơ thể quá xa, đúng là tình huống khác hẳn lần trước.
Lúc này, trong đan điền của Phượng Khê, năm cây linh căn kết thành hình tinh quang, linh lực ôn hòa truyền khắp cơ thể.
“Phượng Khê” đang bay cũng bị một lực hút cực lớn kéo vào cơ thể.
Lúc nàng mở mắt.
“Sư phụ.”
Tiêu Bách Đạo tức khắc vui mừng khôn xiết, cuối cùng tâm cũng thả lỏng.
Phượng Khê lúc này cũng nhìn thấy đan điền bên trong tinh quang trận, chỉ là vì thổ linh căn quá yếu, tinh quang hơi nghiêng.
Nàng đoán rằng hồn phách trở về cơ thể có lẽ liên quan đến tinh quang trận này, cũng có thể trận pháp này còn giúp nàng trốn tránh Thiên Đạo, nếu không, sẽ còn có một đạo thiên lôi đánh xuống.
Đang nghĩ ngợi, tinh quang trận tản ra.
Năm cây linh căn hòa thành một đoàn.
Đan điền Phượng Khê co lại, đau đớn.
Phượng Khê: “……”
Chết tiệt!
Khi Phượng Khê c.h.ế.t đứng nhìn xuống, năm cây linh căn rốt cuộc dừng lại.
Nàng thu thần thức từ đan điền ra, tức giận nói:
“Lệ hộ pháp, Càn Khôn Phiên là ngươi mang đến.
Ta đang êm đẹp tự dưng bị nó hút vào, bây giờ lại bị nó mạnh mẽ ký khế ước, ngươi không nên cho ta một lời giải thích sao?”
Lệ Nam Thực ánh mắt lóe lên: “Phượng Khê, ngươi nói sai rồi, ta đã nói qua rồi, nếu có sự cố xảy ra, Nhân tộc các ngươi không nên trách chúng ta.
Nếu ngươi muốn nói lý, hãy tìm Bách Lí chưởng môn mà nói.
Cuối cùng nếu không phải Thẩm Chỉ Lan có được khí cơ Thiên Đạo, cũng sẽ không liên lụy tới ngươi.”
Phượng Khê nghe vậy, nhìn về phía Bách Lí chưởng môn.
“Bách Lí chưởng môn, Lệ hộ pháp nói không sai, chỗ tốt đều bị Thẩm Chỉ Lan chiếm hết, nàng không muốn chắn thiên lôi cho Càn Khôn Phiên, vì vậy mới liên lụy tới ta!
Ngài có phải cũng nên cho ta một lời giải thích?”
Tiêu Bách Đạo lập tức phụ họa: “Tiểu Khê nói đúng, nàng bị Thẩm Chỉ Lan liên lụy! Hỗn Nguyên Tông các ngươi cần phải giải thích cho đồ nhi của ta!”
Bách Lí Mộ Trần: “……”
Lập tức một hồi cãi vã, mọi chuyện rối tung lên.
Lệ Nam Thực nhìn cảnh tượng trước mắt, trong lòng khinh thường.
Lần này tuy không thu hoạch được gì lớn, nhưng đã hiểu rõ tình hình của Nhân tộc.
Nhân tộc chỉ là năm bè bảy mảng, chẳng đáng sợ!
Dù mất Càn Khôn Phiên hơi đau, nhưng nếu có thể mượn cơ hội khiến Huyền Thiên Tông và Hỗn Nguyên Tông mâu thuẫn cũng tốt.
Tốt nhất là họ trực tiếp đánh nhau!
Nhưng điều hắn không ngờ là, Phượng Khê đột nhiên nói:
“Sư phụ, tuy Thẩm Chỉ Lan vô tình, nhưng con không thể vô nghĩa, không thể vì chuyện này mà ảnh hưởng tình cảm giữa hai phái.
Thêm nữa, con đã khế ước với Càn Khôn Phiên, cũng coi như chiếm tiện nghi.
Vì vậy, chuyện này thôi bỏ qua, con tự nhận là xui xẻo.”
Vừa dứt lời, mọi người ở đây đều giơ ngón tay cái lên.
Đứa trẻ Phượng Khê này thật xứng danh Nhân tộc mẫu mực!
Nhân phẩm không nói, so với Thẩm Chỉ Lan, đúng là hơn hẳn!
Thẩm Chỉ Lan không khỏi nuốt giận!
Nhưng nàng đuối lý, chỉ có thể cúi đầu, trong lòng tức tối Phượng Khê.
Nhân loại, buồn vui vĩnh viễn không tương thông.
Phượng Khê hiện giờ trong lòng cực kỳ vui vẻ!
Hôm nay, nàng lại là kẻ chiến thắng!
Không phục thì chiến!
Cái này chính là mỹ cảm, thần thức truyền đến tiếng nói của Tiểu Hắc Cầu:
“Chủ nhân, chúc mừng ngươi lại có một bảo bối!”
Hoắc!
Sau này ngươi tay trái cầm chiêu hồn cờ, tay phải cầm mộc kiếm, quả thực tiên khí phiêu phiêu!”
Phượng Khê: “……”
M.ẹ nó, tiên khí phiêu phiêu!
Chỉ là một tên giả danh lừa bịp thần côn mà thôi!