Toàn tông môn là chó liếm, chỉ có ta chó thiệt - Chương 175
Cập nhật lúc: 2025-06-15 02:36:35
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
175. Đứa nhỏ Tiểu Khê này vẽ vời cũng không tồi
Viện trưởng Độc Cô thật sự muốn tức đến ngu người!
Nếu không phải chính mắt thấy, hắn cũng suýt nữa tin lời nha đầu Phượng Khê kia bịa ra là thật rồi!
Nha đầu này nói dối sao mà tự nhiên như thở thế hả?!
Mặt không đỏ, mắt không chớp, chẳng có tí chột dạ nào!
Càng làm hắn nghẹn họng tức là đám học sinh bên lớp Hoàng Tự, nàng nói gì tụi nó cũng tin sái cổ! Năng lực phán đoán để đâu hết rồi hả?!
Yếm tộc nhà ta mà có mưu đồ đen tối thì đời nào ta để tụi bây đi tổ đội với Nhân tộc?!
Đúng là không oan khi tụi nó bị tống hết vào lớp Hoàng Tự, một lũ ngốc y hệt nhau!
Bên này, bốn người Hải trưởng lão cũng không khá hơn, đều há hốc mồm kinh ngạc. Vốn còn tưởng đám nhóc này sắp bị hội đồng tới nơi, ai dè lại kéo địch thủ thành... bạn cùng lớp?!
Cái quỷ gì vậy trời?!
Đánh không lại thì gia nhập cho nhanh à?!
Đến khi thấy trên trán bọn người Phượng Khê còn chấm thêm ngọn lửa đỏ làm ký hiệu, mấy vị trưởng lão đúng là cạn lời luôn.
Cuối cùng, Hải trưởng lão thở dài thườn thượt, ngậm ngùi phán:
"Cái đứa nhỏ Tiểu Khê này, vẽ vời cũng có nghề phết, nhìn cái ký hiệu ngọn lửa đỏ mà sống động y như thật."
Mọi người: "……"
Bên này, Phượng Khê nhảy nhót một hồi, đột nhiên nhớ ra, quay sang hỏi Tân Mộc:
"Ủa mà nãy giờ ta mải vui quên mất, nhiệm vụ của chúng ta là gì vậy? Có phải đi quật cho tụi lớp khác nằm bẹp dí hết không?
Món này ta rành lắm nha, một mình ta cân tám đứa á!"
Tân Mộc: "……"
Nhân tộc các người ai cũng thích nổ vậy sao?!
Một đứa bé tẹo mới Luyện Khí tầng một mà đòi một đánh tám?!
Nếu không phải trong đám tụi ngươi còn lòi ra bốn tên Trúc Cơ trung kỳ, tụi ta chả thèm rước đâu!
Ngươi chính là cái... gói khuyến mãi kèm theo đó biết không?!
Tân Mộc đè nén cơn khinh bỉ trong lòng, nói tiếp:
"Thiên Khư Thư viện tụi ta khảo thí chia theo giai đoạn, không công bố nhiệm vụ một lần mà chia nhỏ ra. Mỗi giai đoạn dựa trên tích điểm để xếp hạng.
Lớp nào đứng nhất thì cả lớp thăng cấp, lớp nhì phải loại ba người, lớp ba loại năm người, lớp bét loại tám người.
Tới khi có lớp bị xóa sổ hoàn toàn mới lộ diện nhiệm vụ cuối cùng."
Phượng Khê gật đầu lia lịa, thấy cũng vui vui, Yếm tộc này biết chơi ghê.
"Vậy tức là có bốn lớp đúng không?"
Tân Mộc gật đầu: "Ừ, Thiên, Địa, Huyền, Hoàng – bốn lớp."
Phượng Khê thầm nghĩ, khỏi đoán cũng biết lớp Hoàng Tự là bét nhất rồi.
Tân Mộc nói tiếp:
"Giai đoạn này nhiệm vụ là đi thu hoạch Mộng Ly thạch."
Thấy Phượng Khê và mấy người mơ màng như vịt nghe sấm, Tân Mộc đành giải thích:
"Mộng Ly thạch giúp hấp thu khí âm, tụi ta làm thí nghiệm đều dùng nó mài luyện.
Nhưng bình thường Mộng Ly thạch nhỏ xíu à, cỡ đầu ngón tay thôi, chôn dưới đất, mắt thường thì chịu, phải dùng thần thức mới lần ra được."
Phượng Khê nghe xong hứng chí, reo lên:
"Vậy chúng ta đào luôn đi chứ còn gì nữa!"
Tân Mộc xua tay:
"Khoan! Mỏ Mộng Ly thạch còn cách đây trăm dặm, giữa đường còn có một khu rừng, trong đó toàn Trúc Cơ kỳ Chít Chít thú.
Xông vào liều mạng là thế nào cũng có người bỏ mạng đấy, tụi ta đang nghiên cứu đối sách đây."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/toan-tong-mon-la-cho-liem-chi-co-ta-cho-thiet/chuong-175.html.]
Phượng Khê trợn mắt:
"Ý ngươi là, khảo hạch này có thể c.h.ế.t thiệt luôn hả?"
Tân Mộc nhìn nàng như nhìn sinh vật lạ:
"Chứ còn sao nữa? Không c.h.ế.t thiệt thì ai chịu dốc sức?"
Phượng Khê im lặng.
Mà không chỉ mình nàng câm nín đâu, mấy vị Hải trưởng lão ngoài kia xem qua ảnh thạch cũng đơ toàn tập.
Nhân tộc bọn họ khảo hạch toàn ‘làm màu’, nói trắng ra là giả bộ nguy hiểm thôi, làm gì chơi ác tới mất mạng thật!
Độc Cô trưởng lão liếc nhìn sắc mặt đám Hải trưởng lão, thản nhiên nói:
"Thiên Khư Thư viện của ta bồi dưỡng là chiến sĩ thực thụ, không phải mấy kẻ ẻo lả.
Không trải qua sinh tử, làm sao lớn nổi?!
Các ngươi nuôi đệ tử kiểu nâng như nâng trứng, hứng như hứng hoa, hèn chi toàn nhu nhược!
Không dài dòng, lát nữa tự khắc các ngươi sẽ thấy rõ thực lực cách biệt."
Hắn tự thấy mình giành phần thắng tới mười phần, tâm tình sung sướng, còn kêu người bưng linh trà linh quả ra đãi khách.
Cùng lúc đó, trong sân khảo hạch, Tân Mộc đang phổ cập kiến thức về Chít Chít thú.
Chít Chít thú, nghe tên là biết, nó kêu chít chít.
Nhỏ con nhưng hung dữ, nọc độc phun như s.ú.n.g máy, trên người còn đầy gai nhọn. Sơ sẩy chút là thành cái rổ liền.
Tân Mộc ngán ngẩm nói:
"Chúng ta thiệt cũng hết cách. Nếu không nghĩ ra đối sách thì đành liều thôi, dù có thương vong cũng chịu.
Chứ dây dưa lâu, chắc chắn bị đẩy xuống hạng bét."
Phượng Khê chớp mắt hỏi:
"Mấy con Chít Chít thú kia là hàng thật hả? Không phải thú trận pháp dựng lên à?"
Tân Mộc nhìn nàng như muốn quỳ:
"Thật 100%! Thời gian gấp, đi mau!
À, tuy chúng ta là tổ đội, nhưng ai mạng nấy tự lo nha, tụi ta không gánh đâu."
Phượng Khê gật đầu:
"Được rồi, mạnh ai nấy chơi."
Tân Mộc: …… Chơi???
Thân truyền đệ tử của Nhân tộc đúng là nói câu nào đỡ không nổi câu đấy!
Nửa canh giờ sau, cả bọn đã tới gần bìa rừng.
Tân Mộc vừa định dẫn quân xông vào, thì Phượng Khê lôi ra từ nhẫn trữ vật một cái hồ lô, đổ ộc một đống đan dược ra rồi ném thẳng vào trong rừng.
Tân Mộc méo mặt:
"Ngươi ném độc đan làm gì vậy?! Ta đã nói Chít Chít thú miễn dịch độc rồi mà!
Hơn nữa, đám đan dược kia chỉ dành cho yêu thú, chưa chắc có tác dụng với bọn Yếm thú…… Hả?"
Tân Mộc còn chưa dứt lời thì đột nhiên nghe trong rừng vang lên những âm thanh kỳ dị không tả nổi.
Sau đó là tiếng chít chít chít chít rền vang.
Một mảng lớn lùm cây đổ rạp!
Tân Mộc: "……"
Đám học sinh lớp Hoàng Tự: "……"
Đám người Độc Cô viện trưởng đang ở ngoài xem ảnh thạch: "……"
Bốn người Hải trưởng lão nhìn nhau, lặng lẽ ngửa mặt ngắm… mái lều:
Phòng ốc của Yếm tộc xây đúng là đẹp thật đó.
Nhìn hoa văn trên mái kìa, sắc sảo cỡ nào chứ!