Toàn tông môn là chó liếm, chỉ có ta chó thiệt - Chương 190
Cập nhật lúc: 2025-06-15 02:46:45
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Ux8gfDXfh
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
190. Ta chẳng qua là tùy cơ ứng biến đó chứ!
Phượng Khê mặc kệ viện trưởng Độc Cô đang nghĩ gì, tâm trạng hiện tại của nàng … đẹp đến mức muốn xỉu!
Ban đầu còn thấy hơi ngại vì kéo hơi tàn nhẫn, nhưng mà là các ngươi trước không làm người, thì thôi, cả nhà chúng ta cùng "làm ch.ó" luôn cho trọn!
Từ vòng này trở đi, nàng phải tay trong tay với lớp Huyền Tự mà sóng vai chiến đấu!
Ai cũng là đồng môn đồng học, bên trọng bên khinh như vậy coi sao được?!
Tốt nhất là lại tổ chức thêm mười tám vòng khảo hạch nữa, nàng còn có thể hốt thêm vài bồn đầy chậu tràn!
Lớp trưởng lớp Huyền Tự – Sở Liên Tu – giờ phút này cả người đều đần mặt ra.
Bởi vì hắn nhìn thấy một cảnh tượng rung động tâm linh: mấy con bọ hung cánh vàng đang miệt mài lăn cầu phân, sau khi lăn về tổ là lập tức quay đầu chạy đi lăn tiếp!
Hắn chỉ cần chờ thu cầu phân thôi, sướng hơn tiên!
Thì ra Ly Hỏa Dạ Quang Sa của lớp Hoàng Tự là kiếm như vậy mà ra!
Cái này... còn có thể như vậy được sao?!
Là hắn có nằm mơ một trăm năm cũng không mơ ra được chiêu này đó!
Mới qua một đêm, lớp Huyền Tự đã gom được số lượng Ly Hỏa Dạ Quang Sa nhiều đến kinh người, đến nỗi dù lớp Thiên Tự với lớp Địa Tự có cố sống cố c.h.ế.t thì cũng đuổi không kịp.
Đám học sinh thì mừng rỡ không thôi, chỉ tội cho đám bọ hung cánh vàng suýt nữa thì ói m.á.u vì làm việc quá độ!
Hai ngày này chúng nó lăn phân còn nhiều hơn cả một năm cộng lại!
Sở Liên Tu nói là làm, lập tức dẫn đám học sinh lớp Huyền Tự đi hỗ trợ Phượng Khê hái thảo dược, đánh yêu thú – nói là để thí luyện.
Lớp Hoàng Tự cũng không ngoại lệ.
Lớp trưởng đã luôn giúp lớp giữ hạng nhất, giờ họ cũng nên góp sức giúp lớp trưởng chút đỉnh.
Bên này náo nhiệt như mở hội, bên kia – lớp Thiên Tự với lớp Địa Tự – còn đang liều mạng c.h.é.m g.i.ế.c với lũ dơi Ly Hỏa.
Tam hoàng tử dốc toàn lực để rửa nhục, chẳng màng chuyện trời sáng hay tối, cứ khăng khăng dẫn người đánh vào sào huyệt dơi Ly Hỏa.
Người khác không dám trái ý, đành phải cắn răng xông theo.
Mặc dù dơi Ly Hỏa đánh ban ngày yếu hơn, nhưng vẫn khiến học sinh lớp Thiên Tự bị thương không ít, còn có người trọng thương.
Tam hoàng tử thì chẳng để tâm, chỉ lo làm sao gom đủ Ly Hỏa Dạ Quang Sa.
Kết quả vừa xông vào, trợn tròn mắt – bên trong rỗng tuếch, sạch sẽ như có người đã càn quét qua từ trước!
Lớp Thiên Tự người người trợn tròn mắt.
Chẳng lẽ bị lớp khác tranh trước?
Không thể nào!
Nếu nơi này từng bị tấn công, trên người bọn dơi hẳn phải có vết thương, mà cả trong động lẫn ngoài động đều không hề có dấu vết đánh nhau!
Đành ôm nỗi nghi hoặc, tiếp tục đi tìm hang khác.
Rồi lại phát hiện... kết quả y chang.
Cái quái gì thế này?
Quá tà môn rồi!
Chẳng lẽ tam hoàng tử thật sự làm chuyện thiên oán nhân nộ, nên giờ gặp báo ứng?
Dù vậy, bọn họ vẫn rất tự tin.
Bởi trước đó đã gom được khoảng hai mươi cân Ly Hỏa Dạ Quang Sa, nghĩ rằng dư sức nghiền nát ba lớp còn lại.
Cho đến khi khảo hạch kết thúc.
Cả đám ngơ ngác nhìn thấy lớp Hoàng Tự và lớp Huyền Tự lôi ra... vài bao tải Ly Hỏa Dạ Quang Sa!
Cái, cái ch.ó gì vậy?!
Bọn họ làm sao có được?!
Có người thật sự nhịn không được, chạy tới hỏi lớp trưởng lớp Huyền Tự – Sở Liên Tu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/toan-tong-mon-la-cho-liem-chi-co-ta-cho-thiet/chuong-190.html.]
Sở Liên Tu vẻ mặt phức tạp:
“Ngươi có lẽ sẽ không tin, nhưng là… là mấy con bọ hung cánh vàng giúp chúng ta đào...”
Học sinh lớp Thiên Tự: “……”
Não người chẳng lẽ cấu tạo khác chúng ta?!
Sao bọn họ luôn có thể tìm ra đường tắt?!
Đúng lúc này, đạo sư phụ trách khảo hạch lên tiếng:
“Do xuất hiện một vài tình huống đột xuất, quy tắc khảo hạch sẽ được điều chỉnh.
Không còn khảo hạch đào thải nữa, vòng tiếp theo chính là vòng cuối cùng!”
Học sinh toàn trường đều giật mình: Tình huống đột xuất? Có cái gì mà tình huống đột xuất?!
Phượng Khê trong lòng âm thầm mắng: Chính là ta đây! Ta chính là tình huống đột xuất đó!!!
Tự thấy mình mặt dày đến mức có thể hứng được pháo, không ngờ Thiên Khư thư viện còn mặt dày hơn cả ta!
Đây là không thèm diễn nữa đúng không?!
Vì chút điểm mà đến cả sĩ diện cũng không cần sao?!
Viện trưởng Độc Cô cũng là bị ép đến không còn cách nào. Hắn nhìn ra mục đích của Phượng Khê – nếu không ngăn kịp, nàng sẽ khiến khảo hạch kéo dài đến mười tám vòng quá!
Không nói đến chuyện nàng "bứt lông dê", mấu chốt là thư viện không có thiết lập nhiều trạm khảo hạch đến vậy, cũng chẳng có thời gian đi theo nàng chơi trò trạm tiếp trạm nữa!
Thôi thì tổ chức vòng cuối luôn cho nhanh!
Ít nhất còn giữ được chút thể diện, vì vòng này mấy chiêu trò của Phượng Khê sẽ không dùng được!
Đạo sư phụ trách khảo hạch tiếp lời:
“Vòng khảo hạch cuối cùng, mục tiêu là thắp sáng đỉnh đuốc Tháp Thiên Khư. Lớp nào hoàn thành đầu tiên sẽ giành vòng nguyệt quế.
Bốn lớp sẽ tiến vào Thiên Khư Thạch Lâm từ bốn hướng khác nhau. Mỗi lớp sẽ gặp sáu đạo sư Nguyên Anh sơ kỳ phục kích trên đường.
Cách thắp đuốc tháp, các ngươi tự suy đoán. Viện không cung cấp bất kỳ gợi ý nào.
Phân bố như sau:
Lớp Thiên Tự từ hướng Đông.
Lớp Địa Tự từ hướng Nam.
Lớp Huyền Tự từ hướng Tây.
Lớp Hoàng Tự từ hướng Bắc.
Nghỉ ngơi một canh giờ, sau đó xuất phát!”
Sau đó đạo sư còn nhấn mạnh:
“Vòng này vẫn cấm sử dụng phù triện, đan dược, trận bàn, khế ước thú và bất kỳ ngoại vật nào. Cũng cấm tạo thanh thế giả.”
Nghe đến đây, sắc mặt lớp Hoàng Tự trắng bệch.
Nhưng vì trước đó bị Phượng Khê dạy dỗ một phen, không ai dám than thở ra tiếng.
Chỉ là trong lòng họ… thất bại đã cận kề!
Vòng cuối này, với lớp Hoàng Tự, quá bất lợi!
Thạch lâm bốn hướng, đường phía Đông là bằng phẳng dễ đi. Nam và Tây tuy gập ghềnh nhưng chỉ tốn chút sức lực là xong.
Còn phía Bắc – toàn bộ là vực sâu vách dựng, lại cấm bay – chỉ có thể trèo tay không!
Chưa nói hao thể lực, nguy hiểm lại cao. Nếu có đạo sư phục kích giữa vách đá… mới leo được nửa đường là rớt rồi!
Còn thi thố cái gì nữa?!
Rõ ràng là nhắm vào lớp Hoàng Tự!
Quá bất công!
Sở Liên Tu đồng cảm nhìn Tân Mộc một cái, rồi dẫn người lớp Huyền Tự rời đi.
Trong lòng hắn đã nhận định: lớp Hoàng Tự… đã chính thức rời khỏi cuộc đua vô địch.