Toàn tông môn là chó liếm, chỉ có ta chó thiệt - Chương 2099

Cập nhật lúc: 2025-12-14 14:31:03
Lượt xem: 133

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2B7rpnd9F6

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

2099. Con dung nhan xinh , đeo cái thứ r/ách n/át gì?!

 

Tư Không Tôn giả vốn dĩ trong đầu rối bời, bây giờ những từ ngữ ít dùng của Phượng Khê cho rối hơn! Mấy ngày ông Liễu Yểu Điệu bái Lưu Đường chủ, Hạ Đường chủ và Thức tôn giả sư phụ, cộng thêm bốn vị sư phụ đó của nàng, chẳng là bảy ?

Sao thành mười một ?

“Con bái Thức tôn giả sư phụ xong còn bái ai nữa?”

“Đều là những mấy nổi tiếng, Phục Điện chủ, Tả Hộ pháp, Ảnh Tôn và Sư bá Công Tôn của con.”

Tư Không Tôn giả: ???!!!

Không mấy nổi tiếng?

 

Ngươi gom hết những trụ cột của Thiên Khuyết Minh ! Ông hồi lâu nên lời. Cùng là phát hiện bí mật của Minh chủ, tại kết quả khác biệt một trời một vực? Nói cho cùng vẫn là do ông vô dụng, ông quá p/hế v/ật!

Ông mang tâm trạng phức tạp hỏi Phượng Khê: “Nếu con là , con sẽ gì tiếp theo?”

Phượng Khê thở dài: “Người lời thật lời giả?”

Tư Không Tôn giả: “... Đương nhiên là lời thật!”

“Đầu tiên, con thể rơi cảnh như , dù con Minh chủ dùng mặt nạ khống chế và xóa ký ức, con cũng sẽ phát hiện manh mối từ những dấu vết nhỏ nhặt.”

 

“Phàm là việc đều sẽ để dấu vết, phái gi/ết , thể để chút dấu vết nào?! Chưa đến những chi tiết như vết bẩn quần áo giày dép, hao tổn linh lực, tiêu hao đan d/ược, chỉ riêng việc mặt thêm một chiếc mặt nạ là con thể chấp nhận !”

“Con dung nhan xinh , đeo cái thứ r/ách n/át gì?! Cho dù bịa lời d/ối đeo thể tu bổ thần thức gì đó, con cũng nhất định sẽ tìm cách thế...”

Tư Không Tôn giả: Đây là một góc từng nghĩ tới.

Tuy nhiên, nếu ông chú ý hơn đến chi tiết, lẽ cũng thể phát hiện manh mối. Quan trọng là ông mơ cũng ngờ sẽ xảy chuyện như , còn chuyên tâm xử lý công việc của Linh Lung Khư, thể nghĩ đến những điều ?!

 

Ngoài , ông ở trong Linh Lung Khư, thần thức ngừng ăn mòn, điều cũng sẽ ảnh hưởng đến khả năng phán đoán của ông . Minh chủ để ông nắm giữ Linh Lung Khư, phần lớn cũng vì lý do .

Ông đang suy nghĩ thì Phượng Khê tiếp tục :

“Lùi một vạn bước mà , cho dù con lợi dụng nhiều chuyện thất đức, tức là tình trạng như bây giờ, con cũng sẽ như lóc om sòm đòi t/ự t/ử...”

Tư Không Tôn giả: “……”

Lời qua miệng ngươi biến chất như ?

“Đương nhiên , ai bất chợt chuyện cũng sẽ khó chấp nhận, nhưng t/ự s/át tuyệt đối câu trả lời đúng. Ch/ết là đơn giản nhất, cũng là lựa chọn h/èn n/hát nhất. Thứ nhất, con sẽ nhận bản một cách lý trí.”

 

“Con là lợi dụng, cũng là n/ạn nh/ân, tuy tội, nhưng tội đáng ch/ết. Thứ hai, con sẽ tìm cách g/iết kẻ chủ mưu, để bản cũng báo th/ù cho những ch/ết o/an. Thứ ba, con sẽ lập công chuộc tội, nhiều việc , đến lúc c/hết , cũng thể nhận đ/ánh giá công lớn hơn tội. Thứ tư, con sẽ nhận một đồ , để giúp con lưu danh thiên cổ.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/toan-tong-mon-la-cho-liem-chi-co-ta-cho-thiet/chuong-2099.html.]

Tư Không Tôn giả: “……”

Ta nghi ngờ điều thứ tư là ngươi cố ý thêm ! Nói về việc ông nhận Liễu Yểu Điệu đồ , đương nhiên là , nhưng ông cảm thấy xứng. Ông là một tội nhân, tư cách nhận nàng đồ ?! Cho dù nàng đồng ý, những sư phụ của nàng cũng sẽ đồng ý.

 

Tuy nhiên, những lời của Phượng Khê khiến lòng ông dễ chịu hơn một chút. Lúc cũng dập tắt ý định tìm c/hết.

Ông định tâm thần: “Con đúng, quả thực nên vực dậy tinh thần, thôi, chúng gặp Ảnh Tôn.”

Phượng Khê thấy ông đề cập đến chuyện bái sư, cũng nhiều. Hai khỏi Linh Lung Khư, đến Ảnh Vệ Doanh. Ảnh Tôn gọi Phục Điện chủ và bọn họ đến .

Họ đều chút thắc mắc, Liễu Yểu Điệu chỉ nàng đưa Tư Không Tôn giả đến, chứ chuyện gì. Chẳng lẽ nàng bái Tư Không Tôn giả sư phụ ? Muốn họ đến dự buổi gặp mặt sư phụ ?

 

Họ hề nghi ngờ Tư Không Tôn giả là Ám Nhất, bởi vì nhân phẩm của Tư Không Tôn giả là điều công nhận. Nói một câu quá, Ảnh Tôn cảm thấy cho dù là Ám Nhất, Tư Không Tôn giả cũng thể là Ám Nhất.

Phượng Khê phòng, lượt hành lễ với các sư phụ, còn tặng mỗi một bình Huyền Nguyệt Tửu phiên bản đơn giản do Trúc Phường chủ ủ. , nàng chỉ uống rượu mừng, mà còn vơ vét linh tửu của Trúc Phường chủ.

Sự chú ý của Ảnh Tôn và những khác tập trung Tư Không Tôn giả, bởi vì nửa khuôn mặt lộ của Tư Không Tôn giả tái nhợt, họ cũng chút né tránh. Một dự đoán dâng lên trong lòng.

 

Phượng Khê cũng vòng vo, kể chuyện, còn cho xem Lưu ảnh thạch. Tư Không Tôn giả mặt đầy hổ thẹn, điều gì đó, nhưng cảm thấy gì cũng vô cùng yếu ớt. lầm lớn gây , gì cũng là ngụy biện.

Ảnh Tôn và những khác cũng gì, bởi vì họ vẫn còn đang chìm trong sự kinh ngạc. Ảnh Tôn thầm nghĩ, tưởng Minh chủ gieo Thần thức ấn ký đủ t.h.ả.m , nhưng so với Tư Không Tôn giả, còn may mắn chán.

Hạ Đường chủ là khéo léo, thầm nghĩ, Yểu Điệu đưa đến đây, phần lớn là bỏ qua chuyện cũ. Hơn nữa, Tư Không Tôn giả quả thực là , chỉ là may mắn mà thôi.

 

Hắn vỗ vai Tư Không Tôn giả:

“Ngươi cũng che mắt, trách ngươi , đây đều là tội nghiệt do Minh chủ gây ! Vì chuyện xảy , nghĩ nhiều cũng vô ích, chi bằng cùng chúng tìm cách tìm nơi ẩn náu của Minh chủ, đưa xét xử công khai, cũng coi như là đòi công bằng cho những hại!”

“Huống hồ hiện nay Thiên Khuyết Đại Lục vẫn đang Tĩnh Mịch Chi Khí x/âm c/hiếm, thời gian chờ đợi ai, đừng nghĩ đến những chuyện vô bổ đó nữa, vẫn về phía ...”

Phượng Khê thầm nghĩ, hổ là Hạ b/óc l/ột luôn coi như con l/ừa mà sai bảo, miệng lưỡi sắp đuổi kịp !   =)))

 

Ảnh Tôn bọn họ cũng nhao nhao khuyên Tư Không Tôn giả hãy nghĩ thoáng , đừng ôm hết lầm của Minh chủ . Tư Không Tôn giả vô cùng cảm động, nước mắt rơi xuống.

Ông tưởng sẽ trở thành mục tiêu chỉ trích, ngờ những m/ắng m/ỏ ông , ng/ược còn an ủi ông . Ông đức hạnh gì mà đối đãi ưu ái như ?!

Ông ngốc, rằng trong chuyện cố nhiên nguyên nhân từ cách đối nhân xử thế hàng ngày của ông , nhưng điều đóng vai trò quyết định là, họ đều nể mặt đồ bảo bối Liễu Yểu Điệu nên mới nhân nhượng với ông .

 

Ông bình tĩnh tâm trạng, chắp tay :

“Chư vị, đa tạ các vị khoan dung, thề dù liều cả cái mạng già cũng bắt Minh chủ, kẻ chủ mưu ! Chỉ cần các vị sai bảo, vạn từ!”

 

Loading...