Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Toàn tông môn là chó liếm, chỉ có ta chó thiệt - Chương 219

Cập nhật lúc: 2025-06-15 03:22:20
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Ux8gfDXfh

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

219. Lôi Kiếp muốn đứng lên

Tiếp theo, giọng nói kia im lặng rất lâu.

Lôi Kiếp bắt đầu cảm thấy không kiên nhẫn.

Nó sợ Ma Thần chứ không sợ một linh hồn vô hình.

Vậy nên, nó đắc ý khuấy động xung quanh, cứ thế tạo ra những cái hố.

Dĩ nhiên, nó không sử dụng nhiều sức mạnh sấm sét, chỉ làm cho có lệ.

Phượng Khê là người phá vỡ sự im lặng trước tiên.

"Tiền bối, bên ngoài mãi không thể xây dựng lại Ma Thần Điện, chắc là có liên quan đến Ma Thần Điện này, phải không?"

Giọng nói kia do dự một chút, rồi trả lời:

"Đúng vậy."

"Tại sao vậy?"

"Đừng hỏi tại sao, để ta hỏi ngươi trước, tại sao ngươi lại muốn xen vào chuyện của Yếm tộc chúng ta?"

Phượng Khê mặt đầy thành thật đáp:

"Vì ta không muốn làm người, làm người có quá nhiều ràng buộc! Yếm tộc mới tốt, không bị ràng buộc, muốn làm gì thì làm.

Hơn nữa, sư huynh của ta là hoàng tử Yếm tộc, cả về lý lẫn tình ta đều muốn gia nhập Yếm tộc."

"Chỉ có vậy thôi sao?"

Phượng Khê chớp chớp mắt:

"Và còn vì tổ tiên đối xử tốt với ta nữa, các ngài ấy rất hào phóng!

Cha ta cũng rất coi trọng ta, coi ta như con gái ruột.

Thêm nữa, nhị hoàng huynh cũng rất quan tâm ta, thỉnh thoảng lại cho ta tiền.

Điều quan trọng nhất, ai mà từ bỏ làm công chúa để làm đệ tử truyền thừa cơ chứ!"

Giọng nói kia cảm thấy rằng lý do cuối cùng mới là quan trọng nhất.

Công chúa của một tộc quả thật mạnh gấp trăm lần đệ tử truyền thừa của Nhân tộc!

Hơn nữa, tổ tiên đã công nhận Phượng Khê, nên hắn cảm thấy có thể yên tâm chia sẻ một số chuyện với nàng.

Một lý do quan trọng khác là, hắn không thể trụ được lâu nữa.

Những hậu bối một người so với người sau ngày càng kém cỏi, mặc dù Ma Thần Điện nằm ngay dưới vị trí cũ, nhưng không ai phát hiện ra.

Nếu không phải cô nương này vô tình tìm được nơi này, e rằng trước khi hắn tiêu tán, hắn sẽ không thể đợi được họ.

"Ngươi biết tại sao Ma Thần Điện lại bị phá hủy không?"

Phượng Khê lắc đầu.

Nàng cảm thấy một số người thật phiền phức, nói thì nói, lại còn phải đặt câu hỏi trước.

Nếu ta biết thì còn phải hỏi ngươi làm gì?!

Giọng nói kia tiếp tục:

"Vì tượng Ma Thần đột nhiên vỡ vụn thành vô số mảnh nhỏ, lại còn có m.áu chảy ra, dù chúng ta có cố gắng thế nào cũng không thể ghép lại được.

Nếu chuyện này bị dân chúng biết, uy tín của hoàng tộc sẽ chịu tổn thất không thể đo lường được trong tương lai.

Một khi lòng dân tan rã, Ma tộc và Nhân tộc sẽ nhân cơ hội xâm nhập, tộc chúng ta cũng không còn xa ngày diệt tộc.

Dựa trên tình hình đó, chúng ta đã giấu Ma Thần Điện vào một kết giới dưới lòng đất, giả vờ rằng Ma Thần Điện bị hủy hoại trong một đêm.

Mặc dù cách này không phải là giải pháp hoàn hảo, nhưng lúc đó thời gian cấp bách, chỉ có thể làm vậy."

Phượng Khê nghe xong, ngẩn người rồi nói:

"Vậy hoàng tộc chắc hẳn phải biết chuyện này chứ, sao cha ta lại như không hề biết gì?"

Giọng nói kia đáp:

"Vì đây là bí mật, đương nhiên người biết càng ít càng tốt, vì vậy chúng ta đã thỏa thuận, ngoài hoàng đế lúc đó ra, những người khác đều bị ta thi triển bí thuật để che giấu ký ức về chuyện này.

Ta đoán rằng hoàng đế của năm đó có thể đã đột ngột qua đời, nên không kịp thông báo chuyện này cho thế hệ sau."

Phượng Khê: "……………"

Đây chính là kiểu tự đào hố hại mình đi?!

Nàng hỏi: "Những mảnh vỡ đó đâu? Ta muốn đi xem thử."

Giọng nói kia lại do dự một chút, rồi nói:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/toan-tong-mon-la-cho-liem-chi-co-ta-cho-thiet/chuong-219.html.]

"Để Huyết Mục Ma thú dẫn ngươi đi!"

Vừa dứt lời, bóng ma của Huyết Mục Ma thú bay tới.

Chỉ là nó cứ khép chặt đuôi, có lẽ là sợ bị Lôi Kiếp đánh cho một trận.

Cái tên Lôi Kiếp thiếu đạo đức này cứ cố tình dọa nạt bóng ma Huyết Mục Ma thú.

Phượng Khê không nhịn được nữa, liếc mắt một cái: "Làm người cho đàng hoàng!"

Lôi Kiếp muốn phản kháng.

Dù sao tượng Ma Thần đã vỡ thành vụn, nó còn sợ cái gì?!

Nhưng nghĩ lại, dù sao cũng phải cẩn thận một chút, không thể lơ là.

Vậy nên, nó bay trở lại vai Phượng Khê, không tiếp tục trêu chọc bóng ma Huyết Mục Ma thú nữa.

Cảnh này lọt vào mắt lão giả, khiến ông ta lập tức đánh giá Phượng Khê cao thêm một bậc.

Ban đầu ông ta nghĩ Phượng Khê chỉ nói quá, giờ mới thấy cô thật sự có thể thu phục được Lôi Kiếp, quả là người tài!

Huyết Mục Ma thú dẫn Phượng Khê qua mấy khúc quanh, cuối cùng dừng lại trước một căn nhà.

Lão giả lên tiếng: "Phượng Khê, ta phải nhắc trước với ngươi, dù tượng Ma Thần đã vỡ thành mảnh vụn, nhưng uy áp của nó vẫn còn đó.

Tu vi của ngươi lại quá thấp, rất có thể vừa vào đã bị uy áp của Ma Thần nghiền nát thành bụi phấn!

Ngươi đã suy nghĩ kỹ chưa?"

Phượng Khê thầm nghĩ, sao không nói sớm?!

Phượng Khê tức giận thầm nghĩ: "Đến giờ mới nói chuyện này, ngươi không phải cố tình muốn hại ta chứ?!"

Nhưng mà, đã đến đây rồi, tự nhiên cũng không thể bỏ cuộc giữa chừng.

Lôi Kiếp thì thầm trong lòng, may mắn vừa rồi không làm bừa.

Phượng Khê lén lút mở cửa một chút, rồi kheo mắt nhìn qua.

Chưa kịp nhìn rõ cái gì, đã cảm nhận được một cơn uy áp ập tới.

Phượng Khê mặc dù có chút khó chịu, nhưng cũng không đến mức gì quá nghiêm trọng.

Nhưng Lôi Kiếp thì khác, nó nhanh chóng lăn lộn chạy xa khỏi đó.

Thấy bóng ma Huyết Mục Ma thú đang nhìn nó, Lôi Kiếp lập tức tức giận, vội vã phóng một tia lôi điện về phía bóng ma.

Bóng ma Huyết Mục Ma thú suýt chút nữa bị oan uổng!

Nó chỉ tò mò nhìn một cái, vậy mà Lôi Kiếp lại đổ tội lên đầu nó.

Thật là không biết nói gì!

Phượng Khê không quan tâm đến Lôi Kiếp và bóng ma Huyết Mục Ma thú, mà tiếp tục từ từ mở rộng cửa.

Bên trong hiện ra một cảnh tượng.

Căn phòng đầy những mảnh vỡ, không khí còn lơ lửng những viên ngọc đỏ, không biết có phải là m.áu như lão giả đã nói hay không.

Phượng Khê hỏi lão giả: "Tiền bối, các người đã thử những phương pháp lắp ráp nào?"

“Chúng ta đã thử hết mọi cách có thể, từ việc lắp ráp bằng tay, dùng thần thức, đến việc sử dụng yếm khí, nhưng đều vô ích.

Thậm chí, chúng ta đã thử cả việc tế lễ, nhưng cũng thất bại.”

Phượng Khê gật đầu: "Tiền bối, giờ ta cũng không nghĩ ra cách nào, hãy cho ta một chút thời gian để suy nghĩ!"

"Điều đó đương nhiên rồi!"

Chỉ cần có thể lắp ráp được tượng Ma Thần, đừng nói là một chút thời gian suy nghĩ, cho dù là mười năm, hai mươi năm, một trăm năm cũng không sao!

Phượng Khê không dám vội vàng bước vào căn phòng, mà từ từ đóng cửa lại.

Khi thấy Phượng Khê đóng cửa, Lôi Kiếp mới dần dần tỉnh táo lại.

Nó cảm thấy Phượng Khê có vấn đề trong đầu.

Một người thuộc Nhân tộc lại chen vào chuyện của Yếm tộc làm gì? Nó không tin những lời nàng nói, nàng chắc chắn có âm mưu.

Thay vì lãng phí thời gian ở đây, nó nghĩ thà hỏi cách ra khỏi đây còn hơn.

Sợ rằng cuối cùng một con ma xấu bụng sẽ nhốt họ ở đây, để rồi cùng nó làm bạn đồng hành trong việc chôn vùi.

Vì thế, nó tiến lại gần Phượng Khê, lắc lắc mấy lần.

Nó nghĩ Phượng Khê chắc chắn sẽ hiểu ý của nó.

Kết quả, Phượng Khê nói: "Ngươi bị điên à?"

Đúng là, người hiểu rõ nhất về ngươi lại chính là kẻ thù của ngươi sao?!

Loading...