Toàn tông môn là chó liếm, chỉ có ta chó thiệt - Chương 266
Cập nhật lúc: 2025-06-15 03:40:20
Lượt xem: 6
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/2VfvXerZvn
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
266. Trở về liền mua dây thừng
Phượng Khê dặn dò mọi người:
“Chư vị bất cứ lúc nào cũng phải duy trì cảnh giác, lỡ đâu rơi vào hiểm cảnh còn kịp phản ứng.
Có thứ tốt trên người thì đừng tiếc, đặc biệt là mấy món bảo vật phòng ngự, cứ việc mang ra dùng hết!
Bằng không người ch.ết rồi, để lại cả đống đồ tốt chẳng phải tiện nghi cho kẻ khác hay sao?!”
Chúng đệ tử đều gật đầu lia lịa, cực kỳ ngoan ngoãn nghe lời.
Quân Văn trong lòng cười lạnh: Giờ mới biết nghe lời à? Lúc mới vào còn tranh nhau thể hiện bản lĩnh ghê lắm cơ mà?
Nếu để các ngươi biết ta với tiểu sư muội đã vớt được một đống hỏa tủy, không biết có tức hộc má.u không nhỉ?
Cũng may tiểu sư muội tâm tính rộng lượng, chứ nếu đổi lại là lão tử – tính tình nóng như lửa, thì mặc xác các ngươi sống ch.ết thế nào!
Ngay khi hắn đang miên man suy nghĩ, một lực hút cực mạnh bất ngờ ập đến, cả đám lập tức biến mất khỏi chỗ cũ.
Khi Quân Văn lấy lại ý thức, việc đầu tiên hắn làm là nhìn quanh xem Phượng Khê có ở đây không, kết quả không thấy đâu cả.
Trong lòng hắn lập tức chìm xuống một mảng nặng trịch, nhưng lúc này chẳng có thời gian nghĩ nhiều, liền cảnh giác đánh giá xung quanh.
Đúng lúc ấy, có người phía sau gắt gỏng thúc giục:
“Ngẩn người cái gì? Nhanh lên phía trước xếp hàng đi!”
Quân Văn vội bước nhanh mấy bước.
Thì ra hắn đang ở trong một hàng dài, dường như là đang làm thủ tục báo danh gì đó.
Quân Văn đã cùng Phượng Khê xông pha sóng to gió lớn, giờ vẫn giữ được bình tĩnh.
Địch đến thì nghênh chiến, nước dâng thì chống thuyền, tới chiêu nào phá chiêu đó, không có gì to tát.
Hắn dựng tai nghe ngóng bốn phía, phát hiện nơi này hình như đang… chiêu binh.
Chiêu binh? Lẽ nào chuẩn bị đánh trận?
Ngay khi ấy, hắn bất ngờ phát hiện vài gương mặt quen thuộc trong đội ngũ, là Ngụy Duệ, Cảnh Phong, cả Ảnh Ma Tịch Thiên Hồng…
Chỉ là, tìm mãi vẫn không thấy Phượng Khê.
Hắn nhìn đoạn dây thừng bị đứt trên tay mình, lập tức hạ quyết tâm:
Sau khi quay về, việc đầu tiên là đi mua một sợi dây thật chắc, tốt nhất là Linh khí cấp cao!
Phòng ngừa lần tới truyền tống lại bị đứt!
Tất cả là do đám người Nam Vực với Ma tộc kia, nếu không phải bọn họ nhất quyết phải trói chung một chỗ, có khi dây đã chẳng đứt!
Lúc này, đám người Ngụy Duệ cũng thấy hắn.
Ánh mắt bọn họ lóe lên tia thất vọng rõ ràng, hiển nhiên là cũng đang tìm Phượng Khê.
Quân Văn âm thầm chửi thề trong lòng:
Mấy người còn mặt mũi tìm tiểu sư muội nhà ta à?! Nếu không phải các ngươi kéo chân sau, ta đã ở bên tiểu sư muội rồi!
Lúc này, đến lượt một tu sĩ Nam Vực tên là Ngụy Hãn lên báo danh.
Tên này tuy cũng họ Ngụy, nhưng chỉ là chi mạch, quan hệ với Ngụy Duệ không thân lắm.
Người phụ trách nhìn gã đánh giá một phen, rồi hỏi:
“Có nguyện ý gia nhập Thần Ẩn Quân không? Nếu đồng ý, ký tên lên giấy sinh tử.”
Nói rồi đưa cho Ngụy Hãn một tờ giấy.
Ngụy Hãn vừa nhìn thấy tờ giấy sinh tử, không hiểu sao bỗng hoảng sợ hét to:
“Ta không ký! Ta không gia nhập cái quân qu.ỷ gì hết! Các ngươi thả ta ra ngoài!!”
Ngay sau đó, đầu hắn đã rơi bịch xuống đất.
“Đào binh – trảm không tha!”
Quân Văn rụt cổ lại.
Nghĩ thầm: Quả nhiên nơi đây đúng là hổ huyệt long đàm! Mà tên Ngụy Hãn kia cũng ngu thật, đã bị truyền tống đến đây rồi thì ký thì ký đi, chẳng phải tự tìm đường ch.ết à?
Qua thêm vài người nữa, đến lượt Ngụy Duệ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toan-tong-mon-la-cho-liem-chi-co-ta-cho-thiet/chuong-266.html.]
Hắn nhận lấy giấy sinh tử, tay hơi run, sau cùng vẫn ký tên.
Người phụ trách ném cho hắn một tấm mộc bài đen sì:
“Ngụy Duệ, Kim Đan tầng sáu, phân vào Quân Nhu Doanh.”
Ngụy Duệ cầm tấm bài, thấy cạnh đó có mấy tu sĩ mặc hắc giáp, trong đó có người cầm bài giống màu với hắn, liền ngoan ngoãn đứng sau.
Quân Văn thấy Ngụy Duệ vẫn không ngừng lau mồ hôi, trong lòng lập tức nâng cao cảnh giác, tám phần là trên tờ giấy sinh tử kia có gì đó mờ ám.
Đến lượt hắn, vừa cầm tờ giấy sinh tử, trong đầu liền ùa tới hình ảnh chiến trường tàn khốc, xác chất như núi, m.áu chảy thành sông…
Chưa hết, còn hiện lên đủ kiểu ch.ết thảm: ché.m đầ.u, pha.nh th.ây, http://xn--l-sha.ng/ trì, ch.ết không toàn th.ây, hồn phi phách tán…
Tuy đã chịu đả kích nặng, nhưng so với Ngụy Duệ thì vẫn khá hơn nhiều.
Vì trong lòng hắn nghĩ:
Tất cả những thứ này… vẫn chưa đáng sợ bằng việc luyện kiếm với tiểu sư muội!
Rốt cuộc, luyện kiếm với tiểu sư muội, “ch.ết” chính là tự tôn của hắn!
Người phụ trách ném cho hắn một tấm mộc bài:
“Tiêu Văn, Trúc Cơ tầng một, phân vào Quân Nhu Doanh.”
Quân Văn thầm nghĩ:
Xem ra đám người này vẫn chưa nhìn ra tu vi thật của ta, phù chú ẩn linh vẫn còn hiệu quả.
Hắn vừa nghĩ vừa đứng sau lưng Ngụy Duệ.
Rất nhanh, hắn phát hiện những người bị đưa tới đây đều được phân vào Quân Nhu Doanh.
Cái gọi là Quân Nhu Doanh, thực chất là tổ hậu cần, ở thế tục thì lo cơm áo gạo tiền, ở đây thì chưa rõ sẽ làm gì.
So với chuyện ấy, điều hắn quan tâm hơn là… Phượng Khê bị truyền tống đến đâu?
Ai…
Người sống phải biết độc lập, không có tiểu sư muội ở bên, hắn chỉ đành dựa vào chính mình thôi!
Chốc lát sau, hắc giáp tu sĩ dẫn bọn họ rời khỏi nơi báo danh, đến đại doanh.
Đại doanh chiếm diện tích cực lớn, nhìn mãi không thấy điểm cuối.
Sau khi rẽ ngang rẽ dọc tới một trại doanh, hắc giáp tu sĩ lấy danh sách ra điểm danh.
Xong xuôi, hắn gọi từng người phân việc:
“Ngụy Duệ – Ban tu sửa!
Cảnh Phong – Ban tu sửa!
Tịch Thiên Hồng – Ban tu sửa…”
Quân Văn nghĩ bụng: người khác đều là “Ban tu sửa”, chắc ta cũng vậy thôi.
Ai dè, tới lượt mình thì nghe:
“Tiêu Văn – Ban chuồng thú!”
Quân Văn: “……”
Ban chuồng thú?! Chẳng phải là… gác chuồng linh thú à?!
Tất nhiên, tu sĩ có thể cưỡi linh thú chứ không chỉ là ngựa, nhưng… sao hắn lại bị phân đến cái nơi quái gở này?!
Hắn ỷ có gan, liền chất vấn. Kết quả bị quy là nghi ngờ thượng cấp, phạt mười quân côn!
Quân Văn: “……”
Sớm biết vậy ta đã không che giấu tu vi!
Nhưng nghĩ lại, Ngụy Duệ bọn họ đều là Kim Đan kỳ, cho dù không che giấu thì hắn cũng chẳng hơn gì.
Rất nhanh, hắn bị đưa đến Ban Chuồng Thú.
Quản lý nơi này cũng là một hắc giáp tu sĩ, chẳng biết hắn đắc tội gì mà vừa gặp đã bị đánh thêm mười quân côn, rồi phân đến tổ… quét dọn.
Chức trách chính là… rửa m.ô.n.g linh thú!
Quân Văn gần như muốn bật khóc.
Ngày đầu tiên xa tiểu sư muội… sao ta lại thảm thế này cơ chứ?!