Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Toàn tông môn là chó liếm, chỉ có ta chó thiệt - Chương 293

Cập nhật lúc: 2025-06-15 03:57:46
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/AKOms4MFnX

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

293. Tam sư huynh bị dỗi đúng là thảm, thảm tới mức không nỡ nhìn luôn đó.

Dung Tranh mộng bức (ngơ ngác như mộng).

Cả người hắn đều thấy... toan sảng (tê tái lẫn sảng khoái).

Thậm chí chính hắn cũng không biết hiện tại nên làm gì, hoặc là nói cách khác... có thể làm được cái q.uỷ gì.

Dùng môn quy để răn dạy Kim Mao Toan Nghê?

Xin lỗi, môn quy là chế ra để quản môn nhân đệ tử, căn bản không áp được lên đầu Kim Mao Toan Nghê đâu.

Huống chi, trong Huyền Thiên Tông, ai mà chẳng biết cái con Toan Nghê này là đồ "hỗn thiên đại thánh", ai dám quản nó?!

Nhớ rõ lúc hắn xuống núi, con hàng này còn phải lấy xích sắt khóa lại, sao giờ lại lẻn ra ngoài được?

Hắn còn đang ngốc ngốc chưa nghĩ ra, Phượng Khê đã đứng thẳng người, hành lễ đúng lễ đúng quy với hắn:

“Phượng Khê bái kiến tam sư huynh!

Nghe sư phụ nói huynh một thân chính khí, hôm nay gặp mặt, quả nhiên danh bất hư truyền!”

Dung Tranh lập tức cảm thấy nha đầu này đang châm chọc hắn, tuy hắn không có chứng cứ rõ ràng gì hết.

Một thân chính khí?

Một thân nước miếng thì có!

Không đợi hắn mở miệng, Phượng Khê đã tiếp tục:

“Tam sư huynh, chuyện huynh mới vừa rồi chất vấn ta, ta thấy vẫn nên giải thích cho rõ:

Thứ nhất, giữa ta với Kim Mao Toan Nghê có mối liên hệ đặc biệt, chớ nói là ta vào chuồng thú, dù có cưỡi nó chạy hai vòng quanh tông môn, từ sư phụ đến tạp dịch đều sẽ không ai nghi ngờ.

Thứ hai, môn quy điều thứ 32, khoản tám, tuy có nói đệ tử không có lệnh của chưởng môn thì không được tới gần chuồng thần thú trấn phái, nhưng phía sau còn ghi rõ, trừ các trưởng lão quản lý việc liên quan đến thần thú và người được chỉ định.

Mộc trưởng lão từng nói rất rõ, nếu ông ấy có việc ra ngoài hoặc đang bế quan, thì toàn bộ việc liên quan tới thần thú đều do ta toàn quyền xử lý.

Cho nên ta tiến vào chuồng thú là hợp tình hợp lý, hợp pháp hợp quy.

Tam sư huynh, huynh không điều tra rõ ràng mà đã vội định tội ta, có phải là hơi quá tùy tiện?

May mà tâm ta kiên cường, chứ đổi lại là một tiểu cô nương yếu đuối, bị huynh chụp mũ oan uổng như vậy, chưa chừng đã lên núi treo cổ mất rồi!

Nói nhẹ là huynh hiểu lầm người ta, nói nặng hơn thì huynh là đang ép người vào chỗ ch.ết!”

Mặt Dung Tranh lúc đỏ lúc trắng, vừa định mở miệng, Phượng Khê lại bồi thêm một chiêu chí mạng:

“Lui một bước mà nói, cho dù ta có phạm môn quy, tam sư huynh, huynh cũng chẳng phải trưởng lão chấp pháp, cũng không thuộc Chấp Pháp Đường, huynh lấy tư cách gì mà xử tội ta?

Trình tự chính xác là, huynh nên lập tức báo lên Chấp Pháp Đường, để họ tới xử lý ta mới đúng, chứ không phải huynh đứng đây lên mặt dạy đời, bày ra tư thế 'ta là môn quy sống'.

Huynh làm vậy, chẳng qua là để khoe rằng mình hiểu môn quy, thậm chí đọc làu làu không sót chữ!

Hành vi của huynh không chỉ ích kỷ, mà còn cực kỳ nực cười!

Ta sẽ không đoán mò lý do huynh làm thế, nhưng nếu thật sự muốn nói thì có lẽ vì huynh quá tự ti, nên mới thích đứng trên đỉnh cao đạo đức mà chỉ tay xuống, để cảm thấy mình được người ngước nhìn.

Sư phụ thường nhắc tới huynh trước mặt ta, nói trong đệ tử các đời, huynh là người giống ông ấy nhất.

Ta thật sự đau lòng thay cho sư phụ, ông ấy sao lại thu về một kẻ hồ đồ không phân thị phi, cầm lông gà giả làm lệnh tiễn như huynh!”

Mặt Dung Tranh tái mét, tức đến run rẩy cả người.

Ngay lúc này, giọng Phượng Khê đột ngột nghẹn ngào:

“Tam sư huynh, huynh có biết ta ở Hỗn Nguyên Tông từng trải qua những gì không?

Lúc nội môn tuyển chọn, Thẩm Chỉ Lan vì cướp Lăng Không thảo mà đánh ta trọng thương, đan điền suýt nữa thì vỡ nát.

Vậy mà nàng ta còn cắn ngược lại, nói là ta cướp đồ của nàng, còn đánh nàng bị thương.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/toan-tong-mon-la-cho-liem-chi-co-ta-cho-thiet/chuong-293.html.]

Buồn cười là, rõ ràng Chấp Pháp Đường Hỗn Nguyên Tông có thể dùng lưu ảnh thạch để xét đúng sai, vậy mà bọn họ chẳng thèm tra xét, cứ thế đổ tội cho ta.

Không những đánh hai mươi trượng, còn giáng ta xuống làm tạp dịch.

Thẩm Chỉ Lan là kẻ gây họa, cuối cùng lại thành người bị hại.

Huynh nói xem, có buồn cười không? Có châm chọc không?

Hành động vừa rồi của huynh khác gì Chấp Pháp Đường Hỗn Nguyên Tông?

Tâm tư huynh khác gì Thẩm Chỉ Lan?

Tam sư huynh, huynh khiến ta nhớ lại ký ức đau đớn ấy một lần nữa, huynh là đang rắc muối lên vết thương của ta!

Huynh thật khiến ta quá thất vọng, cả đời này ta cũng sẽ không tha thứ cho huynh!”

Nói đến đây, Phượng Khê đã nước mắt lưng tròng, òa khóc chạy đi.

Kim Mao Toan Nghê tuy nghi ngờ cái ánh sáng sinh mệnh kia lại đang diễn trò, nhưng khi thấy nàng khóc lóc nước mắt đầm đìa, nó vẫn tức giận vô cùng!

Lại phun thêm mấy bãi nước miếng vào mặt Dung Tranh.

Biết thế hồi nãy nó uống thêm bụng nước cho đã!

Dung Tranh cũng không tránh.

Hắn cứ thế đứng đờ ra đó, y như bị điểm huyệt.

Kim Mao Toan Nghê thấy hắn ra vẻ cứng đờ như tượng đá, trong lòng yên lặng chửi một câu “đồ ngốc”, rồi mới xoay người quay lại chuồng thú.

Nó còn phải tu luyện đàng hoàng, bằng không thì uổng công sống làm sinh mệnh ánh sáng!

Trong khi đó, Tiểu Lôi Kiếp ngồi xổm trên đầu Phượng Khê, đang xem kịch vui, tâm tình tốt khỏi bàn.

Linh sủng nhà nó đúng là biết diễn trò ghê!

Tên ngốc Dung Tranh kia giờ chắc hối hận đến mức muốn đi đập đầu vào tường!

Chậc chậc chậc, đúng là đồ ngốc chính hiệu!

Trên đời này, chỉ có nó mới đủ trình cùng Phượng cẩu đấu tay đôi về thủ đoạn, dù sao nó còn thông minh hơn cả Phượng cẩu một chút.

Phượng Khê thấy phòng mình giờ chắc chưa tu sửa xong, thế là chạy đi tìm đại sư huynh Giang Tịch:

“Đại sư huynh, lâu lắm rồi muội với huynh chưa luận bàn, tay huynh có ngứa không đó?”

Giang Tịch: “……”

Cả đời này hắn không luận bàn với tiểu sư muội cũng không thấy ngứa tay đâu.

Nhưng tiểu sư muội muốn tỷ thí, hắn cũng chỉ đành gật đầu đồng ý.

Hơn nữa, hắn cũng muốn xem thử thực lực hiện tại của Phượng Khê thế nào.

Phân tích thử: Phượng Khê hiện giờ Trúc Cơ tầng bảy, còn hắn là Kim Đan tầng sáu.

Đổi lại là người khác, chưa chắc đã là đối thủ của tiểu sư muội.

Nhưng gần đây hắn vẫn luôn nghiên cứu đại chiêu “Quỳ”, còn nghĩ ra đối sách ứng phó, nên hắn thấy khả năng thắng có tới bảy phần.

Giang Tịch không phải người cuồng vọng, mà là thật lòng cầu thị.

Căn cơ của hắn rất ổn định, tu vi cũng là từng bước chân thật đi lên, hầu như không nhờ đến đan dược.

Không có cách, hồi xưa nghèo mà, ngay cả ăn còn khó, nói gì đến uống đan.

Cho nên sức chiến đấu của hắn vượt xa người cùng cảnh giới là điều bình thường.

Đáng tiếc… hắn đã quên một điều—

Biến thái, thì không thể dùng lý lẽ của người bình thường mà tính được.

Loading...