Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Toàn tông môn là chó liếm, chỉ có ta chó thiệt - Chương 306

Cập nhật lúc: 2025-06-15 03:58:15
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8KdhCdzx3L

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

306. Lập tức thân với nàng như ông nội ruột thất lạc mấy chục năm mới tìm lại được.

Phượng Khê thấy Tiêu Bách Đạo vẫn cắn chặt miệng, không chịu buông lời, bèn dằn lòng, nghiêm mặt nói:

“Sư phụ, người tưởng chuyện của Tứ sư huynh đến đây là xong à?

Không đâu!

Hoàng Phủ thế gia chắc chắn sẽ không để yên như vậy!

Không chừng còn sẽ châm ngòi thêm, thậm chí xúi giục các thế lực Nam Vực khác cùng nhau gây sức ép với chúng ta.

Đừng thấy ba phái còn lại hiện tại có vẻ thân thiện, nếu một ngày nào đó lợi ích của họ bị đụng tới thì sao?

Người dám chắc họ sẽ luôn đứng về phía chúng ta sao?

Nếu họ thật sự liên thủ ép người thoái vị, bắt giao Tứ sư huynh ra, người tính sao?

Sư phụ à, số mệnh của chúng ta, chúng ta phải tự cầm trong tay, chứ không phải đưa cho người ta giật dây!

Tuy thực lực hiện tại khó mà tăng lên trong một sớm một chiều, nhưng chúng ta có thể lấy lực ép lực!

Chỉ cần thuyết phục được Ma tộc, Hoàng Phủ thế gia sẽ không còn là mối họa lớn.

Còn nữa, đừng tưởng Yếm tộc đã ký minh ước hữu hảo vạn năm với ta là yên tâm được, bọn họ chính là loại "cỏ đầu tường", gió thổi bên nào ngả bên ấy. Lỡ Ma tộc cho nhiều lợi ích hơn, biết đâu quay xe ngay!

Cho nên, cách ổn thỏa nhất là lôi cả Ma tộc vào phe mình, ba bên cùng kiềm chế lẫn nhau, thế mới gọi là cân bằng bền vững!

Sư phụ, con biết người thương con, nhưng mà con mê cái trò này lắm!

Người nhìn con xem, nhảy nhót tưng tưng, không những đan điền khỏi hẳn, mà còn lên Trúc Cơ tầng bảy rồi đấy!

Sống là phải lăn lộn!

Tu luyện là phải xông pha!

Một ngày không mạo hiểm là con lại thấy ngứa ngáy!”

Tiêu Bách Đạo: “……”

Cuối cùng, lão nhân vẫn bị Phượng Khê thuyết phục.

Trước khi đi, ông dặn dò tới tấp, dặn đi dặn lại đến khô cả họng, cuối cùng mới nói:

“Tiểu Khê, nếu thật sự đến lúc đường cùng, con cứ lộ thân phận đệ tử thân truyền của Huyền Thiên Tông ra.

Chỉ cần họ chịu thả người, bất kể điều kiện gì, Huyền Thiên Tông chúng ta đều chấp nhận!

Cho dù ta không làm tông chủ nữa, cũng nhất định gom hết lực toàn tông, cứu con về cho bằng được!”

Phượng Khê nghe mà mũi cay xè, gật đầu cái rụp: “Vâng, sư phụ, con nhớ rồi.”

Tiêu Bách Đạo lại quay sang Quân Văn: “Ngươi cũng vậy.”

Quân Văn suýt nữa cảm động tới rớt nước mắt!

Hắn biết ngay mà, tuy sư phụ ngày nào cũng mắng, nhưng thật ra vẫn thương hắn lắm!

Sau khi thuyết phục được sư phụ, Phượng Khê và Quân Văn lại bế quan.

Bốn người Giang Tịch mặc dù thấy lạ vì hai tiểu yêu này cứ hết lần này đến lần khác bế quan, nhưng cũng không nghĩ nhiều vì thủ vệ Huyền Thiên Tông nghiêm ngặt, hai người đó căn bản không có đường trốn ra ngoài làm chuyện bậy.

Ai ngờ đâu, hai người đó không trốn mà lôi cả sư phụ kính yêu làm đồng lõa.

Trước khi đi, Phượng Khê còn "cam tâm tình nguyện" cắt một sợi tóc dâng lên Tổ sư gia.

Nghĩ đến cái hộp ngọc còn chưa mở được, nàng tức đến run răng!

Keo kiệt, mang hết bảo bối giấu về quê rồi còn đâu!

Vì lối ngự kiếm của nàng quá đặc biệt nên đành phải mượn kiếm của Quân Văn mà cưỡi.

Để tránh rắc rối không đáng có, hai người quyết định không tới Thiên Thủy thành đón tàu bay mà đi vòng sang Kiến Ninh thành.

Từ Kiến Ninh thành không có tuyến thẳng đến An Định thành, hai người thay hai lần tàu bay, cuối cùng mới đến nơi.

Cũng coi như trở về thăm chốn cũ, trong lòng không khỏi xúc động vài phần.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/toan-tong-mon-la-cho-liem-chi-co-ta-cho-thiet/chuong-306.html.]

Họ nghỉ ngơi một ngày ở An Định thành, rồi đến đêm hôm sau, lặng lẽ đi tới bờ biển Vô Tận Chi Hải.

Nơi này từng là chỗ họ đóng quân, địa hình nắm rõ như lòng bàn tay, dễ dàng né qua trạm gác.

Không lâu sau, hai người đã gặp được người mà Huyết Thiên Tuyệt phái tới… À không, là bản tôn Huyết Thiên Tuyệt đích thân xuất hiện.

Phượng Khê: “…”

Quân Văn: “…”

Phải nói là lão già này cẩn thận thật sự.

Phái ai cũng không yên tâm bằng chính mình ra mặt.

Phượng Khê mắt rưng rưng, đầy vẻ cảm động:

“Gia~~~ gia!”

Huyết Thiên Tuyệt rùng mình.

Cái kiểu gọi đầy cảm xúc thế kia, suýt nữa làm ta tưởng thật có đứa cháu gái ruột này thiệt!

Quân Văn cũng chen vào: “Thiên gia gia! Ngài vẫn khỏe chứ ạ? Tôn nhi xin được dập đầu vấn an!”

Huyết Thiên Tuyệt: “…”

Thằng nhãi này trước kia không phải là cái cọc gỗ vô dụng sao?!

Sao giờ cũng lắm trò vậy?!

Lão nghiêm giọng: “Bớt lắm lời! Nuốt viên đan dược này vào, sẽ giúp các ngươi cải trang thành Ma tộc.”

Phượng Khê không nói hai lời, nhận thuốc rồi nuốt cái ực.

Huyết Thiên Tuyệt sững người, nha đầu này tin ta dữ vậy luôn sao?!

Chẳng lẽ trước kia ta hiểu nhầm nàng rồi?

Quân Văn thấy Phượng Khê chưa ra ám hiệu thì chưa dám uống, đợi nàng nháy mắt mới yên tâm nuốt theo.

Sau đó, Huyết Thiên Tuyệt còn đưa mỗi người một viên Tị Thủy Châu — với viên châu này, xuống nước cứ như đi bộ trên bờ.

Phượng Khê và Quân Văn giật mình!

Lão già này vậy mà lại có bảo vật quý hiếm thế à?

Lại còn hào phóng chia cho mỗi người một viên?!

Thật sự… giàu xỉu!

Phượng Khê bất giác cảm thấy Huyết Thiên Tuyệt thân thiết như… ông nội thất lạc đã lâu!

Lão nhân này không con không cháu, bảo vật trong tay kiểu gì chẳng dùng không hết, thôi thì để nàng — đứa cháu gái rất có tâm — giúp xài giùm vậy!

Một lúc sau, khi thuốc phát huy tác dụng, ba người tiến vào Vô Tận Chi Hải.

Huyết Thiên Tuyệt tung uy áp dọa đám hải thú chạy sạch.

Ông liếc Phượng Khê một cái, từ sau khi nha đầu này dùng đan dược dụ dỗ Ma tộc bị thiệt, lũ hải thú ở đây cứ thấy Ma tộc là phát điên lao vào cắn như qu.ỷ đói. Đúng là hại người ta mất hết tám đời phúc đức!

Sau này Ma tộc cũng học theo, dùng đan dụ hải thú… kết quả bị phản phệ, một đám bị "ăn cả hai đầu".

Cuối cùng chỉ làm lợi cho đám ngư ông bọn họ.

Phượng Khê lúc này đang chỉnh đốn Tiểu Hắc Cầu.

Vừa vào Vô Tận Chi Hải, nó đã muốn nhảy ra khoe mẽ, bị Phượng Khê mắng té tát.

Lần trước Huyết Thiên Tuyệt còn bị thương mà trốn được đám người Tiêu Bách Đạo truy kích, giờ thương đã lành, tu vi lại càng cao.

Tiểu Hắc Cầu mà ló đầu ra, chắc chắn bị phát hiện.

“Này! Không chỉ ở đây, mà đến Ma giới ngươi cũng phải biết kiềm chế cho ta! Nếu không, đừng trách ta không nể tình!

Linh sủng nhà ta có thể không có bản lĩnh gì, nhưng tuyệt đối không được cãi lời!

Không nghe lời, thì… xách m.ô.n.g biến!”

Loading...