Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Toàn tông môn là chó liếm, chỉ có ta chó thiệt - Chương 34

Cập nhật lúc: 2025-06-14 09:43:20
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5L05d6YWSF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

34. Tiểu Cầu Cầu yêu dấu

 

Rời khỏi Thận Viên, Tiểu Hắc Cầu ngẩng đầu lên nhìn trời, đôi mắt nhỏ như những hạt châu ẩn chứa vẻ đau đớn, chỉ trong giây lát rồi lại biến mất.

 

Ra khỏi Thận Viên, Phượng Khê quay sang Tiểu Hắc Cầu, nói:

“Ngươi đem hết linh thực cao cấp trong bí cảnh này cho ta đóng gói, kẻo ra ngoài ngươi lại nhớ thương.”

 

Tiểu Hắc Cầu: …… Thật ra là ai nhớ thương ai đây?

Nó trừng mắt, đôi mắt nhỏ như châu chớp, nói:

 

“Ta chỉ có thể khống chế yêu thú không tấn công các ngươi, linh thực thì các ngươi phải tự mình đào thôi.

 

Hơn nữa, bí cảnh này phải giữ sự cân bằng, không thể ngay lập tức đào quá nhiều linh thực cao cấp.”

 

Phượng Khê híp mắt nhìn nó:

“Cái gì cũng không được, cái gì cũng không xong, vậy ta cấn ngươi làm gì?! Khế ước với ngươi chẳng khác gì khế ước với một con heo, nuôi cho mập rồi đem đi làm thịt!”

 

Tiểu Hắc Cầu tức giận không thôi!

“Ta vô dụng sao? Ngươi có biết không, bí cảnh này chính là một không gian Thần Khí!

 

Khi ta hấp thụ đủ ma khí, không chỉ là ta, mà ngay cả ngươi cũng có thể tùy ý ra vào Thiên Lí bí cảnh này, yêu thú và linh thực cũng có thể thoải mái sử dụng!

Trong thế giới này, ngươi có thể tìm được một đối tác nào hữu ích như ta không?!”

 

Dù có ký khế ước với Phượng Khê, Tiểu Hắc Cầu vẫn không thừa nhận mình là linh sủng của nàng, nó chỉ coi hai người là đối tác hợp tác mà thôi.

Phượng Khê: (???)

 

Không gian Thần Khí? Linh thực và yêu thú có thể sử dụng bất cứ lúc nào?

Lần này thật sự trúng chiêu rồi!

 

“Tiểu Cầu Cầu yêu dấu, ta chỉ vừa đùa với ngươi thôi! Cái gì vô dụng hay không, nếu chúng ta ký khế ước, ngươi chính là bảo bối của ta, sau này chúng ta có một thân, ngay cả Ngũ sư huynh ta cũng không dám so với ngươi!”

 

Tiểu Hắc Cầu: “……”

Quân Văn: “……”

 

Ngươi thật sự lật mặt nhanh như chớp!

Tiểu Hắc Cầu khẽ hếch mặt lên, đắc ý:

 

“Ngươi biết là tốt rồi, nếu ngươi cùng ta khế ước thì ngôi mộ tổ tiên nhà ngươi sẽ được hưởng phúc!”

 

Phượng Khê cười tủm tỉm đáp lại: “Chẳng những được hưởng phúc, mà tổ tiên còn bị sét đánh!”

“Tiểu Cầu Cầu, ngoài bí cảnh này ra, ngươi còn có khả năng gì không? Nói cho ta nghe, để ta mở rộng tầm mắt!”

 

Tiểu Hắc Cầu lúc này còn đắc ý hơn, hai chiếc sừng nhỏ nhô lên, khí thế mạnh mẽ:

“Ta có nhiều tài nghệ lắm!

 

Ta có thể hấp thụ cả linh khí và ma khí, vì vậy sau khi ký khế ước, ta có thể giúp ngươi biến thành Ma tộc bất cứ lúc nào mà không ai nhận ra!

 

Ngoài ra, vì ta là khí hỗn độn sinh ra, lúc cần thiết, ta có thể thả một ít linh khí và ma khí vào người ngươi.

 

Ví dụ, nếu tới những nơi không có linh khí, khi người khác không sử dụng linh lực được, ngươi có ta thì sẽ không gặp phải vấn đề này!

 

Nghe đến đây đã sợ chưa? Có biết là ngươi rất may mắn khi gặp được ta không?”

Phượng Khê gật đầu: “Còn gì nữa không?”

 

Tiểu Hắc Cầu vẻ mặt tự hào: “Tạm thời thì không, nhưng khi tu vi của ta tăng lên, ta sẽ có nhiều khả năng hơn, mỗi loại đều có thể khiến ngươi ngạc nhiên!”

 

Phượng Khê đột ngột hỏi: “Vậy những khả năng đó có thể dùng bất cứ lúc nào không? Hay là có hạn chế?”

 

Đôi mắt nhỏ của Tiểu Hắc Cầu lóe lên:

“Có một chút hạn chế, vì ta chưa hấp thụ đủ ma khí, nên không thể sử dụng quá nhiều, hiệu quả cũng yếu đi.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/toan-tong-mon-la-cho-liem-chi-co-ta-cho-thiet/chuong-34.html.]

 

Phượng Khê nghe xong, cười lạnh:

“Vậy mà gọi là thần khí? Nói cả buổi toàn là vẽ vời!

 

Kể cả không gian Thần Khí của ngươi, cũng không biết bao giờ mới có thể cho ta ra vào tự do.

Vậy nên, ngươi mau biết vị trí của mình đi, ngươi là linh sủng của ta, từ giờ trở đi phải cung kính gọi ta là chủ nhân, nếu không ta không khách khí đâu!”

 

Phượng Khê nhẹ nhàng điều khiển thần thức, Tiểu Hắc Cầu lập tức hét lên thảm thiết.

Nó lúc này mới chợt nhận ra, nha đầu kia vừa rồi là cố ý!

 

Nó còn tưởng mình giấu giếm được, nhưng chẳng ngờ nha đầu thúi âm hiểm này lại đánh lừa nó, làm nó mơ màng rồi đem hết bảo bối chấn động nói ra sạch!

 

Đê tiện! Vô sỉ! Không biết xấu hổ!

Lúc này, Phượng Khê còn nói thêm:

 

“Mặt khác, ngươi phải nhận thức rõ ràng về bản thân, cái gì là hỗn độn chi linh, ngươi hiện tại chỉ là một con gà con yếu ớt, một con bò con chỉ biết ăn thôi!

 

Trừ ta ra, không ai sẽ vì thương hại mà ký kết khế ước với ngươi, cho nên ngươi hãy ngoan ngoãn trung thành với ta, biết không…”

 

Phượng Khê tiếp tục nói dài dòng, khiến Tiểu Hắc Cầu, vốn đầy khí thế như Bá Vương, giờ đây rũ xuống.

 

Ngay cả hai chiếc sừng nhỏ cũng cụp xuống.

Đúng vậy, cái thời huy hoàng kia đã qua rồi, giờ đây ta chỉ có thể đi theo nha đầu thúi này lăn lộn thôi.

 

Tiểu Hắc Cầu căn bản không biết trên đời này có từ “Pua”!

Phượng Khê dứt khoát dùng một bộ quyền khéo léo, làm cho nó nhận ra tình hình hiện tại.

 

Dù đã ký khế ước với Tiểu Hắc Cầu, nhưng nàng vẫn không thể không phòng bị. Con hàng này, với mục đích rõ ràng là muốn mượn nàng để hấp thu ma khí, chắc chắn sẽ không từ bỏ. Nàng không thể không đề phòng.

 

Quân Văn bên cạnh với vẻ mặt ngạc nhiên, trố mắt nhìn cảnh tượng này.

Nếu là hắn chắc chắn sẽ nâng niu Tiểu Hắc Cầu như một báu vật, bởi vì con hàng này rất có tiềm năng và năng lực lớn.

 

Nhưng ở đây, tại chỗ của tiểu sư muội, Tiểu Hắc Cầu lại bị thu thập đến như thế này… chẳng khác gì cháu trai.

 

Sau đó, Tiểu Hắc Cầu dẫn Quân Văn và Phượng Khê đi đào linh thực cao cấp.

Nó rất quen thuộc với tình huống trong bí cảnh, lựa chọn một khu vực dày đặc linh thực cao cấp.

 

Các yêu thú bảo vệ cảm nhận được sự tồn tại của Tiểu Hắc Cầu, liền phủ phục trên mặt đất, run rẩy.

Tiểu Hắc Cầu, tâm trạng thoải mái hơn hẳn, sừng nhỏ lại vươn lên.

 

Phượng Khê liếc nó một cái: “Lại đây! Dùng sừng ngươi đào linh thực!”

Tiểu Hắc Cầu: “……”

 

Cái này gọi là dùng sừng để đào linh thực sao?

Ta là một sinh vật cao quý, sừng của ta đâu phải để đào linh thực?

 

Nó vừa định từ chối, thì đột nhiên thần thức của nó bị đau nhức, suýt nữa thì khóc lên!

Nó thấy mình giống như đã lọt vào tay mẹ kế!

 

Biết thế, nó đã không để Phượng Khê lấy đi linh thực của mình!

Cuối cùng, Tiểu Hắc Cầu triệu hồi một đám phệ linh chuột.

 

Loại yêu thú nhỏ này chuyên ăn linh thực và có khả năng đào bới mà không làm hại hệ rễ của linh thực.

 

Với sự trợ giúp của phệ linh chuột, Phượng Khê và Quân Văn chỉ cần đứng chờ.

Đột nhiên, Phượng Khê cảm thấy đói bụng, đặc biệt là khi nhìn những linh thực mà phệ linh chuột đem tới.

 

Chúng trông thật ngon miệng!

Nàng nuốt nước miếng, tự hỏi có nên thử một miếng không?

 

Nàng vẫn luôn tin vào một lý thuyết mộc mạc rằng, khi thèm thứ gì chính là cơ thể thiếu thứ đó.

Loading...