Toàn tông môn là chó liếm, chỉ có ta chó thiệt - Chương 346
Cập nhật lúc: 2025-06-15 04:16:09
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8KdhCdzx3L
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
346. Một tòa một tòa lại một tòa
Phượng Khê trong lòng nói nhảm cả buổi, rồi mới bắt đầu suy nghĩ: Tượng Ma Thần này cớ sao lại bị chôn dưới đất, hơn nữa còn có chút tổn hại?
Chắc chắn có liên quan đến đóa Ma Hoa kia.
Nàng lại nghĩ đến pho tượng Ma Thần nát bươm bên Yếm tộc, trong lòng nổi lên suy đoán:
Khả năng hơn phân nửa là do Thiên Khuyết Minh gây ra.
Mà điều này cũng gián tiếp chứng minh: Thiên Khuyết Minh thực sự kiêng kị Ma Thần, bằng không đã chẳng bày mưu tính kế phá hủy pho tượng, không để hắn hấp thu được tín ngưỡng chi lực từ Ma tộc và Yếm tộc.
Phượng Khê cong môi cười nhạt: “Kẻ địch không thích, thì ta lại càng phải thích.”
Về sau, hễ rảnh rỗi ta sẽ xây Ma Thần Điện!
Ma Thần từng giúp ta gánh một lần hắc oa*, thì ta liền đáp lễ, dựng cho hắn một tòa Ma Thần Điện!
Một tòa rồi một tòa, cứ thế mà dựng tới!
(*hắc oa: đại nạn từ thiên đạo, ví dụ thiên kiếp.)
Vì thế, sau khi hành lễ xong xuôi, nàng nghiêm trang đứng dậy, giọng rành mạch vang lên:
“Các vị, tuy ta không rõ phía trước đã xảy ra chuyện gì, nhưng chúng ta chí ít cũng nên làm chút gì đó để báo đáp Ma Thần đại nhân.
Vừa hay, ta còn giữ lại chút khoáng thạch tím lấy được lúc trước, có thể dùng để tu bổ pháp thể của ngài.
Ngoài ra, nơi đây củi gỗ đá tảng không thiếu, chúng ta hoàn toàn có thể dựng một toà Ma Thần Điện với tốc độ nhanh nhất.
Tuy chẳng thể sánh với cung điện bên ngoài chạm trổ hoa lệ, nhưng chí ít có thể giúp Ma Thần đại nhân che mưa chắn gió, làm nơi để sinh linh nơi này hướng ngài triều bái.
Các vị thấy sao?”
Huyết Cẩm Lâm cùng mọi người đều ngây người ra.
Không ngờ một tiểu nha đầu còn nhỏ như nàng, lại có thể nghĩ ra được điều này, chẳng trách nàng có thể trở thành người lĩnh quân trong nhóm đệ tử trẻ.
Mà người Ma tộc lại luôn một lòng kính ngưỡng Ma Thần, nên chẳng ai phản đối, ngược lại đều vô cùng tán thành.
Thế là Phượng Khê bắt đầu phân công cho từng người, còn đích thân đi mời lũ kiến lửa U Minh Phệ đến trợ giúp.
Dù sao thì, bọn chúng quả thật có thiên phú kiến trúc!
Tổ kiến nhà chúng đào, bốn phương tám hướng đều thông, đến mức Ma Thần mà bước vào cũng lạc đường cho xem!
Lũ kiến lửa U Minh Phệ: “……”
Cảm ơn nha, chuyện gì cũng nhớ đến tụi ta!
Nhưng vì Ma Thần Điện mà góp sức, chúng nó vẫn vô cùng sẵn lòng.
Phượng Khê từng xây Ma Thần Điện bên Yếm tộc một lần rồi, nên nay chỉ huy rất bài bản, đâu ra đó.
Chỉ mất hai ngày, một tòa Ma Thần Điện đã vươn lên khỏi mặt đất.
Mọi người mời pho tượng Ma Thần vào điện, dâng hương quỳ bái.
Phía trước là Phượng Khê cùng nhóm người nàng, kế đến là đại quân nấm, sau nữa là lũ kiến lửa U Minh Phệ, rồi sau cùng là vài ma thú tự phát kéo đến quỳ bái.
Có điều khoảng cách với đàn kiến hơi xa, sợ nhỡ đâu không cẩn thận lại đạp c.h.ế.t chúng.
Chỉ vậy thôi cũng đủ để thấy, Ma Thần có địa vị thế nào trong lòng đám ma thú.
Dẫu phải liều mạng cũng muốn tới quỳ bái một lần.
Lúc ấy vừa vặn hoàng hôn buông xuống, cả Ma Thần Điện ngập trong ánh vàng kim dịu dàng.
Phượng Khê kinh ngạc phát hiện: Ma khí trong cơ thể nàng cuồn cuộn không dứt, tu vi thế mà… tăng rồi?
Không chỉ riêng nàng, Huyết Cẩm Lâm và các Ma tộc khác cũng có biến hóa tương tự.
Ngay cả đám ma thú kia cũng cảm nhận rõ rệt.
Ma Thần ban phúc.
Đây mới thật sự là Ma Thần chúc phúc!
Mà bên ngoài bí cảnh, nhóm huyết tộc trưởng lão cũng đang quỳ sát đất.
Thậm chí từ xa, ngôi mộ của Huyết Phệ Hoàn cũng thấp thoáng bóng người quỳ trước phần mộ, cung cung kính kính.
Dù là hỗn thế ma đầu, nhưng với Ma Thần đại nhân, hắn chưa từng thất lễ dù chỉ một lần.
Thật lâu sau, Huyết tộc trưởng mới đứng dậy, vỗ vai Huyết Thiên Tuyệt đầy cảm khái:
“Đại trưởng lão, ngươi sinh được cháu gái thật tốt!
Có một hậu bối ưu tú như Vô Ưu, là đại phúc của Huyết gia ta, cũng là đại phúc của cả Huyết Ma tộc!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/toan-tong-mon-la-cho-liem-chi-co-ta-cho-thiet/chuong-346.html.]
Huyết Thiên Tuyệt trong lòng nở hoa, song cũng hơi thấp thỏm.
Dù gì thì lúc ở ngoài thành, ông cũng từng giúp Phượng Khê giấu giếm.
Nhưng nghĩ lại thì, Ma Thần còn chẳng trách nàng giả thần giả qu.ỷ, hẳn cũng không chấp nhặt với ông.
Dù sao, ông cũng chỉ… tòng phạm thôi mà.
Trong bí cảnh, mọi người lại một lần nữa cung kính hành lễ.
Rất lâu sau mới đứng dậy, ai nấy mặt mày rạng rỡ.
Phượng Khê thì tỏ ra hết sức bình tĩnh, dẫu sao trong mắt người ngoài, đây cũng là lần thứ ba nàng nhận được Ma Thần chúc phúc.
Có điều, rất nhanh nàng không bình tĩnh nổi nữa.
Bởi vì... trên đầu nàng, tia Lôi Kiếp lại bắt đầu run bần bật!
Lúc phát hiện tượng Ma Thần trước kia, nó cũng từng run, nhưng khi ấy biên độ nhỏ nên nàng không để ý.
Còn giờ… nó run dữ dội tới mức muốn làm bung cả b.í.m tóc nhỏ của nàng!
Phượng Khê biết rõ: nó sợ Ma Thần!
Lúc bên Yếm tộc cũng thế, run đến dở sống dở ch.ết.
Chẳng biết Lôi Kiếp này từng ăn đau khổ gì dưới tay Ma Thần, mà run phát thành di chứng thế kia.
Nàng đành dẫn đầu ra khỏi Ma Thần Điện, lúc ấy Lôi Kiếp mới thôi run rẩy.
Một lát sau, Huyết Cẩm Lâm và đám người cũng lần lượt đi ra.
Dù đã chạng vạng, nhưng để tranh thủ thời gian, Phượng Khê quyết định lập tức lên đường.
Nàng quay sang nói với đám kiến lửa:
“Từ giờ trở đi, các ngươi chính là thủ vệ của Ma Thần Điện. Về sau hãy canh giữ cho tốt, không được lười biếng đấy.”
Đám kiến lửa U Minh Phệ: “……”
Tụi ta dựa vào cái gì phải nghe ngươi hả? Ngươi là cái thá gì chứ?!
Sau khi sắp xếp xong xuôi, Phượng Khê ngồi xuống lưng một cây Thực Mệnh Địa Liệt Nấm, tay nhỏ vung lên:
“Xuất phát!”
Đám Huyết Cẩm Lâm lần này chẳng ai thắc mắc vai vế gì nữa, theo phản xạ mà đi theo nàng luôn.
Bởi hai ngày nay đều bị nàng sai bảo, thành ra… quen mất rồi.
Thói quen thật sự là thứ đáng sợ.
Bỗng nhiên Phượng Khê quay đầu hỏi: “Cao tổ phụ, các người có mang theo bùa trống không? Đưa con ít, con muốn vẽ bùa.”
Huyết Cẩm Lâm không hỏi nhiều, tìm người đưa nàng mười tấm bùa trống.
Mười lăm phút sau, Phượng Khê vẽ xong.
Toàn là ma phù thượng phẩm!
Đám người Huyết Cẩm Lâm tròng mắt suýt rớt ra ngoài.
Phượng Khê ngơ ngác hỏi: “Cao tổ phụ, sao người nhìn con như thế? Chẳng lẽ con vẽ chậm quá à?
Cũng không trách con được, con chỉ mới học vẽ bùa từ lúc vào bí cảnh, nên hơi chưa quen tay thôi.”
Huyết Cẩm Lâm: “……”
Đám người tiền bối đi cùng: “……”
Cái đứa này có hơi khoe khoang thật!
Nhưng mà, Huyết gia có được hậu bối như vậy, ai ai cũng cảm thấy hãnh diện, vội vàng lấy thêm bùa trống đưa nàng, còn biếu luôn hai quyển thư tịch ma phù.
Phượng Khê hớn hở đến mức mi cong như trăng rằm!
Ma bùa thì tạm được, chứ thư tịch ma phù mới thật sự là của hiếm!
Không ít ma phù cấp cao vốn là tuyệt học đã thất truyền!
Nàng tức tốc lật mở hai quyển thư, đọc một lượt rồi ghi nhớ hết vào đầu.
Vì nàng có suy tính.
Nơi đây thuộc thời không quá khứ, nếu bọn họ rời khỏi, rất có thể toàn bộ vật phẩm nơi này sẽ tan biến.
Cũng bởi lẽ đó, nàng mới dứt khoát dùng luôn khoáng thạch tím để tu bổ pháp thể Ma Thần.
Dù gì thì… nàng cũng là thần tài biết đi, thôi thì tranh thủ cày hảo cảm cái đã!