Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Toàn tông môn là chó liếm, chỉ có ta chó thiệt - Chương 413

Cập nhật lúc: 2025-06-15 04:48:09
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Ux8gfDXfh

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

413. Nha đầu nhóm lửa Huyết Vô Ưu

Căn phòng luyện đan này rõ ràng là được bố trí cao cấp hơn hẳn đại phòng luyện đan. Ngoài lò luyện đan ra, còn có mấy kệ gỗ, trên đó bày biện ngay ngắn lọ chai bình vại.

Ngoài ra còn trang bị cả trận bàn cách ly, tụ khí lẫn phòng hộ.

Vì đã mở tụ khí trận bàn nên trong phòng lúc này ma khí đặc biệt dày đặc, đặc biệt thích hợp cho việc luyện đan.

Lúc Phượng Khê đang đánh giá xung quanh, Tử trưởng lão mặt nặng như chì nói đúng một câu:

“Nhóm lửa!”

Cái gọi là “nhóm lửa”, chính là đặt than hỏa tinh dưới đáy lò luyện đan, sau đó dùng pháp quyết để châm lửa.

Chờ cho than hỏa tinh cháy ổn định, luyện đan sư mới có thể bắt đầu luyện đan.

Phượng Khê mấy ngày nay ở đại phòng luyện đan cũng học được không ít, vừa nghe liền như ngựa quen đường cũ, tay chân thuần thục bắt đầu nhóm lửa.

Nàng thì thấy mình làm đâu ra đó, nào ngờ lại bị Tử trưởng lão chỉ ra một đống lỗi.

Ví dụ như: đặt than hỏa tinh không đúng phương hướng, nhất định phải bày theo hướng nam bắc, không được lung tung ngược xuôi.

Lại ví dụ như: lúc châm lửa phải châm từ đúng điểm ở cực bắc…

Phượng Khê trong lòng chửi thầm ông ta bị rối loạn cưỡng chế, ngoài mặt thì ngoan ngoãn sửa theo lời ông nói.

Nàng còn tưởng Tử trưởng lão sắp bắt đầu luyện đan, nào ngờ ông đùng một cái quỳ rạp xuống đất.

Phượng Khê giật mình, cũng nhanh chân quỳ theo.

Chủ quỳ, nàng đành quỳ phụ họa.

Chỉ thấy Tử trưởng lão nét mặt thành kính hô to:

“Đan lô mở, trưởng lão Luyện Đan Các cầu ma thần ban phúc!”

Phượng Khê lúc này mới hiểu, thì ra ông ta đang cầu ma thần phù hộ, chắc là muốn tăng xác suất luyện thành đan cũng như chất lượng đan dược.

Ờ thì cũng được, người ta có tín ngưỡng tâm linh, nàng nên tôn trọng.

Chỉ là… mình quỳ không lẽ phải nói gì đó? Không lẽ quỳ uổng?

Phượng Khê nghĩ nghĩ, hô theo:

“Than hỏa đã nhóm, nha đầu nhóm lửa Huyết Vô Ưu cầu ma thần ban phúc!”

Tử trưởng lão: “…”

Cái gì gọi là nha đầu nhóm lửa hả?!

Nhưng mà nói sao thì nói, con nhóc này ít ra cũng hiểu lễ nghi, không giống mấy đệ tử khác chỉ biết đứng đực ra.

Tử trưởng lão đứng dậy, thấy lửa cháy cũng vừa độ, liền lấy dược liệu ra đưa cho Phượng Khê, ra hiệu nàng sắp xếp.

Phượng Khê nghĩ phần việc này nàng làm chắc chắn ổn, ai ngờ lại bị Tử trưởng lão giáo huấn cho suốt nửa canh giờ.

Lý do? Dược liệu không xếp thẳng hàng, rễ cây không cùng hướng, vỏ không song song mặt đất...

Than hỏa tinh cháy đến gần hết một khối lớn rồi, Tử trưởng lão vẫn còn đang lải nhải.

Phượng Khê thầm cảm khái: đúng là không hổ danh họ Tử! Tâm nhãn đến tận óc!

Tử trưởng lão đương nhiên cực kỳ không hài lòng với nàng.

Nếu không phải vừa rồi thấy nàng quỳ thành khẩn, ông đã sớm đuổi đi.

Sau khi huấn luyện xong, cuối cùng cũng cho Phượng Khê thêm một khối than hỏa tinh.

Phượng Khê tốt bụng nhắc:

“Tử trưởng lão, có phải ta nên lại cầu ma thần ban phúc thêm lần nữa không? Dù sao cũng xem như mở lò lại từ đầu.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/toan-tong-mon-la-cho-liem-chi-co-ta-cho-thiet/chuong-413.html.]

Tử trưởng lão: “…”

Thêm một cục than cũng phải cầu phúc lại hả?! Tiểu nha đầu này cũng thật là tử tâm nhãn!

Ông lười để ý nàng, bắt đầu kết ấn.

Mỗi lần đánh ấn, một vị thuốc lại được thả xuống lò luyện đan theo trình tự.

Phượng Khê không nhịn được gật đầu.

Tuy lão già này tâm nhãn đầy mình, nhưng trình độ luyện đan thì vượt xa đám luyện đan sư trong đại phòng luyện đan!

Công việc tiếp theo của Phượng Khê là theo dõi tình trạng cháy của than, căn cứ độ nóng cần thiết mà bổ sung than hỏa tinh đúng lúc.

editor: bemeobosua

Than hỏa tinh cũng có lớn nhỏ, phải tùy nhu cầu mà chọn loại phù hợp.

Phượng Khê thầm nghĩ Ma tộc chắc đầu óc có vấn đề, luyện cái đan mà lắm thủ tục như vậy!

Nhưng mà, càng rườm rà lại càng có lợi cho nàng.

Vì lý do quan trọng nhất giúp nàng đứng vững trong đại phòng luyện đan mấy hôm nay, không phải nhờ miệng dẻo, mà chính là nàng thật sự biết nhóm lửa.

Nàng khống chế nhiệt độ cực kỳ chuẩn, được tất cả luyện đan sư công nhận.

Tử trưởng lão dù có soi mói đến đâu, cũng không thể không gật gù thừa nhận: nha đầu này nhóm lửa rất được!

Không lẽ là nhờ ma thần phù hộ?

Kỳ thực, lý do duy nhất Phượng Khê làm tốt như vậy là vì nàng luôn dùng thần thức cảm nhận từng biến hóa nhỏ nhất của nhiệt độ.

Thần thức nàng mạnh, cảm được từng chút thay đổi trong không khí, nên tự nhiên có thể trở thành một nha đầu nhóm lửa ưu tú nhất!

Nàng nhất tâm nhị dụng, vừa nhóm lửa vừa âm thầm ghi nhớ toàn bộ quá trình luyện đan, kể cả những đan ấn phức tạp đến rối cả đầu.

Lần luyện đan này kéo dài khoảng một canh giờ rưỡi, cuối cùng cũng xong.

Tử trưởng lão lau mồ hôi trán, mở nắp lò luyện đan.

Một luồng dược hương tràn ra, Phượng Khê lập tức thấy đầu óc tỉnh táo, tinh thần sảng khoái.

Nàng tò mò rướn cổ nhìn vào, thấy bên trong có sáu viên đan dược tròn vo, cùng một ít cặn thuốc còn sót lại.

Sắc mặt lạnh tanh của Tử trưởng lão rốt cuộc cũng có biểu cảm.

Thanh Tâm Phá Chướng Đan là đan dược cấp Thiên, cực kỳ khó luyện.

Trước đây nhiều nhất cũng chỉ đạt được bốn đan suất, hơn nữa còn rất hiếm khi xuất hiện đan phẩm thượng hạng.

editor: bemeobosua

Không ngờ lần này không chỉ đạt sáu đan, còn ra được một viên thượng phẩm!

Ông nhìn Phượng Khê, nghiêm túc nói:

“Lửa ngươi nhóm không tệ! Thưởng!”

Nói xong, ném cho nàng mười vạn ma tinh.

Phượng Khê: (???)

Nhóm lửa một lần được mười vạn ma tinh?!

Ta có thể nhóm cho ngài cả đời luôn á!

Nàng lập tức bày ra gương mặt cảm động sắp khóc, vừa cảm ơn vừa vòng vo nịnh nọt một tràng dài.

Tử trưởng lão dù chẳng mặn mà gì mấy lời nịnh hót, nhưng tâm trạng ông hiện tại rất tốt, đến mức nếu nàng mắng ông một câu “lão bất tử”, chắc ông cũng thấy dễ nghe!

Vì vậy, hiếm thấy ông cười một cái với Phượng Khê.

Chỉ là… do cả năm suốt tháng ông chẳng cười, nên nụ cười ấy… nhìn còn khó coi hơn cả lúc khóc.

Loading...