Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Toàn tông môn là chó liếm, chỉ có ta chó thiệt - Chương 455

Cập nhật lúc: 2025-06-15 05:02:18
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4VQydWuR98

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

455. Xem ra tiểu sư muội muốn giăng lưới bắt cá

Túy trưởng lão nhẹ nhàng né sang một bên, phe phẩy tay áo nói:

“Ngươi nói thế là không đúng rồi. Có ai quy định một người chỉ được bái một vị sư phụ đâu?

Tiểu Vô Ưu thiên tư tuyệt đỉnh như vậy, thêm vài vị sư phụ nữa chẳng phải càng tốt hay sao?

Huống chi nàng có thiên phú luyện khí hiếm thấy, sớm muộn gì cũng có thêm vài thầy dạy luyện khí.

Đã như vậy, ta chen chân vào một chỗ, có gì sai đâu?!”

Tử trưởng lão: “……”

Chưa từng thấy kẻ nào mặt dày đến thế!

Túy trưởng lão còn chưa chịu dừng:

“Già rồi, tuy lời ta có hơi thiên vị, nhưng cũng là vì muốn tốt cho Tiểu Vô Ưu.

Ngươi cũng biết, bảy vị phong chủ cứ nằng nặc đòi đuổi huynh muội bọn họ khỏi Lang Ẩn Uyên. Nếu nàng có thêm vài vị trưởng lão làm sư phụ, biết đâu lại khiến các phong chủ đổi ý thì sao?

Cho nên, không những ta muốn làm sư phụ nàng, mà nàng còn phải đi bái thêm vài người nữa mới được.

Ví như Hoa trưởng lão này, Phùng trưởng lão này, Nam Cung trưởng lão này, ai có thể dính dáng thì đều kéo hết về làm sư phụ nàng!

Đến lúc đó, bảy vị phong chủ cưỡi hổ khó xuống, chỉ còn nước đồng ý để nàng ở lại Lang Ẩn Uyên thôi.”

Không thể không nói, lời Túy trưởng lão đúng là đánh trúng tâm sự Tử trưởng lão.

Hiện giờ điều hắn lo nhất chính là Phượng Khê sẽ bị đuổi khỏi Lang Ẩn Uyên.

Tuy hắn nói sẽ đưa nàng lên đảo gặp mặt, nhưng biến số quá nhiều, sư đồ chưa chắc đã có thể gặp nhau sớm được.

Có điều… nghĩ đến chuyện phải chia sẻ đồ đệ bảo bối với người khác, trong lòng hắn liền chua đến muốn trào bọt!

Hắn nhìn về phía Phượng Khê: “Ngươi nghĩ sao?”

Phượng Khê dõng dạc:

“Sư phụ! Tuy rằng Túy trưởng lão là vì muốn tốt cho con, nhưng một ngày là thầy, cả đời là cha, con sao có thể bái thêm người khác nữa?

Chẳng lẽ lại có mấy ông cha cùng lúc? Con không muốn đâu.”

Nếu Phượng Khê vui vẻ đồng ý, Tử trưởng lão dù không muốn cũng chẳng làm gì được.

Nhưng nàng nói vậy, Tử trưởng lão lại thấy mềm lòng.

Dù sao chuyện này đối với tiểu đồ đệ nhà mình chỉ có lợi chứ không có hại.

Sư phụ càng nhiều, chỗ tốt càng nhiều!

Mai sau kéo bè kéo cánh đánh nhau, còn có thể thắng số đông nữa!

Tử trưởng lão đấu tranh tư tưởng một phen, cuối cùng vẫn gật đầu đồng ý đề nghị của Túy trưởng lão.

Bái sư!

Càng nhiều càng tốt!

Phượng Khê thấy Tử trưởng lão kiên trì như thế, đành phải ra vẻ cảm động đồng ý.

Túy trưởng lão được toại nguyện, cười toe toét không khép nổi miệng.

Làm xong lễ bái sư, Túy trưởng lão lập tức đưa nàng một trăm vạn ma tinh làm lễ ra mắt.

Thực ra ông còn muốn tặng nhiều hơn, cho một trăm triệu cũng được!

Nhưng vì nể mặt Tử trưởng lão, không thể vượt mặt người ta quá mức.

Túy trưởng lão dặn dò:

“Đồ nhi, lời vi sư nói lúc trước ngươi phải nhớ kỹ trong lòng, cố gắng để mấy lão đầu kia cũng thu ngươi làm đồ đệ.

Tuy rằng trước đó bọn họ cũng khá quan tâm ngươi, nhưng dù sao cũng không bằng tình nghĩa thầy trò. Hiểu chưa?”

Phượng Khê ngoan ngoãn gật đầu: “Sư phụ, con nhớ kỹ rồi.”

Tử trưởng lão trong lòng chua muốn c.hết!

Rõ ràng là đồ đệ của một mình ta, chớp mắt liền thành đồ đệ tập thể!

Thôi, chỉ cần có lợi cho đồ nhi, chuyện khác đều không quan trọng.

Ba thầy trò hàn huyên thêm vài câu, Phượng Khê rời khỏi phòng luyện đan.

Nàng nhớ ra chuyện đã hứa với Đào Song Lâm, liền tới Thiên Xu phong tìm Nam Cung trưởng lão.

Trùng hợp, Quân Văn cũng có mặt.

Nam Cung trưởng lão vừa thấy nàng, liền dạy dỗ một trận, chủ yếu khuyên nàng bớt mê rượu, tốt nhất là cai hẳn.

Phượng Khê ngoan ngoãn gật đầu đồng ý.

Nam Cung trưởng lão hài lòng gật đầu:

“Ngươi tới đúng lúc, ta có một chuyện vui muốn nói với ngươi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/toan-tong-mon-la-cho-liem-chi-co-ta-cho-thiet/chuong-455.html.]

Ca ca ngươi thiên phú kiếm đạo không tồi, lại hợp duyên với ta, nên ta định thu hắn làm đồ đệ.”

Quân Văn ngẩn người.

Hắn thật sự không biết Nam Cung trưởng lão có ý này.

Vô thức nhìn về phía Phượng Khê, thấy tiểu sư muội đang chớp mắt ra hiệu, hắn liền vội quỳ phịch xuống:

“Sư phụ! Đồ nhi xin được dập đầu nhận người!”

Nếu là Quân Văn trước đây, có đánh ch/ết cũng không làm ra chuyện thế này.

Nhưng giờ thì khác rồi, phải biết xoay chuyển theo tình hình.

Chấp niệm cố chấp không làm nên trò trống gì.

Huống chi Nam Cung trưởng lão đối đãi với hắn thực sự không tệ, rất có phong phạm sư giả.

Trong lòng hắn còn hơi đắc ý: tiểu sư muội bái Tử trưởng lão làm thầy, hắn cũng bái Nam Cung trưởng lão, hai người xem như ngang tay.

Nam Cung trưởng lão cười uống bái sư trà, sau đó tặng hắn một trăm vạn ma tinh.

Phượng Khê: “……”

Trưởng lão ở Lang Ẩn Uyên đúng là nhiều tiền thật đấy!

Nàng chúc mừng mấy câu, rồi cười tủm tỉm nói: “Thật là trùng hợp, hôm nay con cũng vừa bái Túy trưởng lão làm sư phụ xong!”

Nam Cung trưởng lão sững sờ.

editor: bemeobosua

“Ngươi không phải đã bái Tử trưởng lão rồi sao? Sao lại thêm Túy trưởng lão nữa?”

Phượng Khê cười híp mắt:

“Cả hai vị sư phụ đều nói con thiên phú không tệ, nếu được nhiều người dạy thì thành tựu càng nhanh hơn.”

Nam Cung trưởng lão liền động lòng.

Thả một con dê hay thả cả đàn dê cũng như nhau.

Túy trưởng lão còn thu được nàng làm đồ đệ, cớ gì hắn lại không được?!

Huống chi hắn dạy luyện kiếm, hoàn toàn không xung đột với luyện đan của người ta!

Sau một hồi cân nhắc, hắn nói:

“Tiểu Vô Ưu à, thực ra có lời này ta đã muốn nói từ lâu.

So với luyện đan, thiên phú của ngươi trong đúc kiếm còn nổi trội hơn nhiều!

Ngươi có muốn bái ta làm sư phụ không?

Huynh muội các ngươi đều là đồ đệ ta, cũng coi như một đoạn giai thoại.”

Phượng Khê vẻ mặt như được sủng ái mà kinh hoảng:

“Nam Cung trưởng lão, trong lòng con rất vui, nhưng con phải xin ý kiến hai vị sư phụ trước, để họ định đoạt.”

Nam Cung trưởng lão gật đầu tán thưởng: “Phải rồi, nên như thế.”

Hắn càng lúc càng hài lòng với nàng, đối với hai vị sư phụ đều rất kính trọng, đúng là một đứa nhỏ trọng tình trọng nghĩa.

Quân Văn một bên: “……”

Xem ra tiểu sư muội định giăng lưới bắt cá rồi!

Tưởng là ngang tay với nàng, giờ nhìn lại, phỏng chừng không bao lâu nữa nàng sẽ có nguyên một dàn sư phụ mất thôi!

Phượng Khê rời Nam Cung trưởng lão, lại đi dạo một vòng đến Chấp Pháp Đường của Thiên Xu phong, chủ yếu để bái phỏng Âu Dương đường chủ.

Nàng không nhắc đến chuyện bái sư, chỉ trò chuyện đôi chút chuyện tổ đội, hàn huyên việc nhà vài câu, sau đó cáo từ rời đi.

Nàng và Âu Dương đường chủ vẫn chưa đến giai đoạn thu đồ đệ, không thể vội vàng được.

Cuối cùng, nàng tung tăng đến Đa Bảo Các tìm Hoa trưởng lão.

Hoa trưởng lão vừa thấy nàng liền đặt một dĩa quả khô lên bàn, quả xem thường.

Phượng Khê: “……”

Nàng giả vờ không hiểu ánh mắt mỉa mai ấy, cười tươi kể chuyện Túy trưởng lão nhận nàng làm đồ đệ.

Hoa trưởng lão lập tức bóp vỡ chén trà thành bụi mịn.

Một đám không biết xấu hổ!

Các ngươi mà cũng xứng làm sư phụ tiểu nha đầu này?!

Nếu ta mở lời trước thì còn đến lượt các ngươi chắc?

Nhưng hắn lại sĩ diện, lời ấy tuyệt đối không thể nói ra.

Phượng Khê cũng không vạch trần, chỉ chuyện trò linh tinh dăm ba câu rồi rời đi, trở lại chỗ ở của Luyện Đan Các.

Vừa đẩy cửa bước vào, đã thấy Mộc Kiếm quỳ gối ngay tại đó, trên thân còn buộc một cành mận gai.

Phượng Khê: “……”

Loading...