"Cầm thú đội lốt ." Ông Lưu tặc lưỡi: "  ,  chuyện đó,   thường xuyên động chạm đến nữ sinh, chỉ là   phanh phui  thôi. Cậu  xem, một  trai trẻ tuổi   thế,    cái thói quen kỳ quặc đó nhỉ?"
"Vậy  chuyện , ấn tượng của chú về ông  thế nào?"
Ông Lưu đổi giọng: "Nếu chuyện    phanh phui , ai mà ngờ   là loại  đó, đệt, đúng là    mặt khó  lòng mà."
"Sao   thế ạ?"
"Hồi năm 98,  còn  bình chọn là gương mẫu đạo đức  trường.   ,   quyên góp chín phần mười tiền lương của  cho học sinh nghèo.  nhớ, thằng nhóc  mặc một cái áo khoác rách suốt cả mùa đông, cứ như thể chỉ  mỗi cái áo đó thôi . Cậu  xem, chuyện   kỳ lạ ?"
Ông Lưu cảm thán: "Có lẽ chỉ là nhất thời  mỡ heo che mắt thôi, tuổi trẻ  mà,  thể nông nổi, lỡ một bước, cả đời sẽ hủy hoại..."
Sau khi  ông Lưu  xong, Ngô Sỹ Lam  dọc theo con đường phía  tòa nhà tổng hợp, cảm giác bất thường ngày càng trở nên mạnh mẽ.
Anh  xem  hồ sơ vụ án năm đó, những năm 90   hệ thống vật chứng  chỉnh, Bạch Lộ cũng  đưa   bất kỳ bằng chứng cụ thể nào, chỉ dựa  vài mảnh vải quần áo  xé rách và lời khai của thiếu niên,  kết tội hai giáo viên *hấp diêm* học sinh.
Một vài suy đoán mơ hồ dần hình thành trong đầu ,  lắc đầu,  khi giải quyết xong vụ án hiện tại,    thời gian để suy nghĩ về vụ *hấp diêm* 19 năm .  Câu lạc bộ thơ mà dòng chữ m.á.u   thể  mối liên hệ, đây là điểm đột phá duy nhất hiện tại.
May mắn , những thiếu niên năm đó đều  cung cấp lời khai về vụ án h.i.ế.p dâm,  nhanh chóng tìm thấy thông tin về họ trong hồ sơ vụ án.
Thật  may, ngoài nạn nhân Bạch Lộ, tất cả những  khác đều  ở  Ninh Thành, mấy nam sinh như  chắp cánh,  bay xa nhất  đến Myanmar, ngoài Âu Dương Huy  chết, những  khác hoặc  mất liên lạc với quê hương từ lâu, hoặc tránh nhắc đến chuyện .
Ngô Sỹ Lam nghĩ,  lẽ  đang chạm  bí mật của tuổi thiếu niên.
Điều    gì lạ, mỗi  đều  bí mật trong tuổi thiếu niên của , chúng mãi mãi  phong ấn trong thời gian, ngoài bản ,  ai  thể chạm . Ngay cả  cũng  bí mật,   từng kể với ai, trong một thời gian dài,   coi  chị họ  quan hệ huyết thống là đối tượng trong những giấc mộng xuân của .
Và  ai  thể ngờ, cô gái từng  thầy giáo *cưỡng híp* năm nào  trở thành một giáo viên, hơn nữa  chính là ở ngôi trường mà  từng theo học.
Anh  chào hỏi Bạch Lộ qua điện thoại, hôm nay là ngày  việc,  chỉ  thể đến trường để gặp cô. Ngô Sỹ Lam thận trọng trong lời , bất ngờ là giọng điệu của Bạch Lộ   thể hiện sự kháng cự, mà mang một vẻ lạnh lùng bất thường.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/toi-ac-duoi-goc-moc-lan/chuong-11.html.]
Sau   nghĩ,  lẽ cô  quen lặp  lặp  những đau khổ   chịu đựng cho  khác , dù là phụ , cảnh sát,  giới truyền thông coi cô là miếng mồi.
Anh dừng   tòa nhà giảng đường, vài cô gái  đùa  ngang qua . Anh gọi điện cho Bạch Lộ, hai phút , Bạch Lộ xuất hiện ở hành lang.
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ để tớ vác gậy đi gõ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.
Anh  từng gặp cô, nhưng  nhận  ngay cô chính là Bạch Lộ, cô mặc một chiếc váy màu vàng ngà, khuôn mặt trái xoan, đôi mắt hạnh  , dáng  , vẻ ngoài  lộ  dấu vết tuổi tác.
Cô  về phía Ngô Sỹ Lam, môi  hé mở, cằm  nghiêng. Tuy  ngoài ba mươi tuổi , nhưng  mặt cô vẫn còn nét thơ ngây. Đối với một  , đây thực sự là một sức hút c.h.ế.t .
Cô  như một giấc mơ , khiến  nhớ về  chị họ và mùa hè oi ả đó, trong một căn phòng,  chị họ đẫm mồ hôi, xung quanh là đủ loại máy chơi game, cùng  bàn luận về cuộc đời.
"Cậu là cảnh sát Ngô  ?" Giọng  của Bạch Lộ phá vỡ ảo tưởng của ,   chút bối rối: "Cô Bạch? Chào cô!" Anh xoa tay: "Chúng  nên  chuyện ở  thì tiện ạ?"
Bạch Lộ khẽ ,  má lúm đồng tiền xinh xắn: "Một lát nữa   tiết,  thể   nhiều thời gian... Đi lối ."
Ngô Sỹ Lam   cô,   cô thoang thoảng mùi hạt dẻ và quýt.
Dừng chân ở tầng hai, rẽ trái  qua hai văn phòng, Bạch Lộ đẩy một cánh cửa, đây là một văn phòng nhỏ hơn, bên trong  hai bàn  việc,  bàn chất đống vài cây vợt cầu lông.
"Đây là văn phòng của giáo viên thể dục, bình thường   ai đến, mời  ."
Giữa các bàn  việc  hai chiếc ghế, cách   một mét. Ngô Sỹ Lam điều chỉnh hướng ghế,  đối diện Bạch Lộ. Cô đặt hai tay lên đầu gối khép , mắt  nghiêng xuống sàn nhà. Bây giờ là lúc   việc thật , Ngô Sỹ Lam nghĩ.
"Xin , thật  ...   đến để hỏi về chuyện đó.   hỏi, là một chuyện khác."
"Cậu cứ  ."
"Theo thông tin  nắm , hai mươi năm , cô hẳn là thành viên của CLB thơ Sương Mai  ?"
Bàn tay của Bạch Lộ đặt  đầu gối run rẩy nhẹ một thoáng, chi tiết    Ngô Sỹ Lam thu  mắt,  : "Ngoài cô , CLB còn  những thành viên nào khác?"
Anh   câu trả lời cho câu hỏi , nhưng việc đặt câu hỏi là một bước  thể thiếu, dùng nhiều câu hỏi để  đối tượng  hỏi mất cảnh giác, khiến họ vô thức để lộ sơ hở trong những câu hỏi cốt yếu, là một kỹ thuật hỏi cung phổ biến.