"Năm đó thi cấp ba, Âu Dương Huy   từ    mấy cái điện thoại, lúc đó chúng   từng thấy thứ  bao giờ. Cậu  ,  thứ , chúng  đều  thể thuận lợi học hết cấp ba ở Trường Trung học Ninh Thành. Điểm chuẩn  cấp ba của Trường Trung học Ninh Thành  cao, chúng  đều động lòng."
"Mỗi  chúng  lấy ba nghìn tệ, xin từ gia đình. Âu Dương Huy mua  đáp án... Mọi việc diễn   thuận lợi, nhưng   ngờ, giáo viên coi thi môn cuối cùng của   là Vương Giang Phong."
Tay Bạch Lộ đặt  đầu gối, móng tay dài của cô cắm  da thịt, sắc mặt tái nhợt vì mất máu.
"Thầy  cứ thế  tới,   một cái,   gì cả."
"Sau khi thi xong, thầy  tìm ,  van xin thầy, kể hết  chuyện cho thầy. Thầy  chúng  tự nhận , thầy sẽ đưa chúng  đến sở giáo dục, tất cả điểm của   đều  hủy bỏ.  quá sợ hãi,   tìm mấy đứa con trai, chúng nó ... bảo   quyến rũ thầy Vương."
 , cô chẳng  gì cả, tất cả đều do  khác ép cô, đều do họ xúi giục cô. Ngô Sĩ Lam nghĩ, một  phụ nữ như cô, dù ở  cũng sống một cách dễ dàng.
"Tối hôm đó...   , nhưng  thành công. Thế là họ  nghĩ  một cách khác."
"Vậy là các   vu oan cho giáo viên của ."
" cũng   tại     như , ban đầu chỉ  đe dọa thầy  một chút thôi,   tại ...  chuyện ngày càng vượt ngoài tầm kiểm soát, chúng  dường như đột nhiên  còn đường lui nữa. Thật sự,    đây là một chuyện  nghiêm trọng,  cứ nghĩ thầy   phê bình vài câu là xong..." Tốc độ  của Bạch Lộ nhanh đến mức Ngô Sĩ Lam gần như   rõ, khi chột  thì càng   chậm  mới đúng.
"Sau , Diệp Thịnh   minh oan cho thầy , để điều tra chuyện ,  lẽ ông  còn tìm gặp các . Các  sợ hãi, thế là cũng vu oan cho ông , cứ như thể dễ dàng ghép thêm một khối đồ chơi ."
Ngô Sĩ Lam  dậy: "Thầy  lẽ   từng dạy các  những điều , học ở   ?"
***
Trước cổng Trường Trung học Ninh Thành là một con đường một chiều,  xuống  bốn trăm mét, rẽ một góc ở ngã tư,  cổng một khu dân cư cũ tên là "Thành phố Mới Ánh Dương",  một quán mì phở. Quán   mở ở Ninh Thành hơn ba mươi năm, vẫn kiên trì chọn loại bún gạo địa phương. Ông chủ  xào phở cả đời, món phở xào  thơm lừng,  dân gần đó đều thích.
Sáng hôm đó,  hơn tám giờ, nhân viên quán phở  kéo cửa ,  cửa   một gương mặt lạ. Người  xách một túi du lịch, mặc một chiếc áo khoác đen rộng rãi, đeo kính gọng vàng,  tuổi ít nhất cũng  năm mươi.
Ông  mỉm    quán, gọi một bát phở xào xúc xích.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/toi-ac-duoi-goc-moc-lan/chuong-17.html.]
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ để tớ vác gậy đi gõ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.
Một lúc , nhân viên mang phở xào lên bàn, ông lão tháo kính , bóc một tép tỏi,  ăn ngấu nghiến hết sạch đĩa. Ông nheo mắt, ợ một tiếng, như tự  với : "Vẫn là mùi vị , no ."
Một giờ , ông lão xách túi du lịch   đại sảnh, ông  thẳng đến quầy dịch vụ, nhân viên tiếp tân hỏi yêu cầu của ông, ông  tự thú, tội danh là g.i.ế.c .
Khi Ngô Sĩ Lam đến cục cảnh sát, ông lão đang đợi  trong phòng thẩm vấn.
Ngô Sĩ Lam lấy chìa khóa , cởi còng tay  bàn cho ông, ông lão mỉm  : "Cảm ơn."
"Vương Giang Phong là  như thế nào? Câu hỏi    suy nghĩ  nhiều ." Ngô Sĩ Lam  xuống ghế đối diện ông lão. "  ông qua lời kể của  khác, ông  giống một chút nào trong ảnh, mũi ông lẽ   cao hơn, mắt cũng to hơn, mặt  rộng như bây giờ. Ông   đổi."
"Ở Malaysia,   phẫu thuật thẩm mỹ. Tìm một bác sĩ phẫu thuật  tước giấy phép hành nghề, ở những nơi như  cô  thể tìm thấy bất kỳ ai. Có lẽ vì quá rẻ, nên   lắm."
Tên  hộ chiếu của ông là Ngô Lập Đông, nhưng ông   là Vương Giang Phong, ngoài ông , chắc  ai    là Vương Giang Phong, Ngô Sĩ Lam nghĩ. Nếu Vương Giang Phong còn sống, ông  xuất hiện ở đây,  cái xác  gốc cây mộc lan là ai? Suy đoán của   sai, nhưng vì đối phương ở đây,  chỉ cần kiên nhẫn chờ đợi câu trả lời.
"Tại   rời ?" Ngô Sĩ Lam quyết định bắt đầu từ câu hỏi .
Vương Giang Phong im lặng một lúc, ông xin Ngô Sĩ Lam một điếu thuốc, kể cho   về những ngày hè năm 2000,  khí trong phòng thẩm vấn dần trở nên đặc quánh.
***
Khi Bạch Lộ nhấc một góc áo phông lên,  tưởng cô bé chỉ  nóng.   cô bé là loại con gái như thế nào, bố  cô bé đều là công chức chính quyền quận, cô bé học những thứ  ở  ?
Ngày hôm đó, mấy đứa con trai đều tan học sớm, như  hẹn . Trong lớp chỉ còn   và cô bé,  đang chép thơ lên bảng, thơ của Hải Tử. Cô bé ôm  từ phía ,  cảm nhận   ấm nóng bỏng   cô bé,   cô bé  mùi sữa thơm thoang thoảng, đây là mùi của trẻ con.
Người ôm   vẻ  căng thẳng, cơ thể cô bé mềm mại như một chú nai con, khẽ run rẩy, khi  nhận  cô bé  mặc quần áo,  cũng run rẩy.
Đột nhiên cô bé nhón chân lên, l.i.ế.m vành tai .
"Mặc quần áo ."  né tránh nụ hôn của cô bé. Tim  đập mạnh, ác quỷ ký sinh ngay trong cơ thể thiên thần, đây là một sự cám dỗ khó cưỡng.   thể phủ nhận điều , cơ thể   phản ứng vì học trò của .
Giọng cô bé như đang nức nở: "Thầy ơi, xin thầy, tha cho chúng em  ?"