Cô mỉm  với Ngô Sĩ Lam một cách  áy náy. Ngô Sĩ Lam nghĩ, đây mới là dáng vẻ đúng đắn của một cô gái.
Ngày thứ sáu, họ  đợi   đó.
Hắn phong trần mệt mỏi đến, khi  thấy  cháu họ đang ngỡ ngàng,  khẽ  một lời xin . Hắn cài hai tay  còng, như đeo một đôi găng tay,  thở phào nhẹ nhõm, như  giải thoát khỏi xiềng xích nào đó.
Hắn đưa  một yêu cầu, Ngô Sĩ Lam và tổ chuyên án đồng ý.
Hắn và Vương Giang Phong  đối diện , cả hai im lặng thật lâu, đột nhiên Vương Giang Phong mỉm : "Lớn , cao hơn  một chút, khí chất cũng  đổi."
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ để tớ vác gậy đi gõ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.
"Thầy cũng , thầy." Vương Bằng tháo kính gọng vàng  khỏi sống mũi: "Trước đây thầy đeo kiểu , em thấy  ."
"Sau  còn  thơ ?"
"Sau khi thầy , em   nữa."
"Tiếc thật."
"Thầy ơi, em  lừa thầy, em  tại  Ochumelov  cởi áo khoác."
"Gì cơ?" Trong mắt Vương Giang Phong lộ  một tia mơ hồ, ông phản ứng : "’Tắc kè hoa’?"
"Ochumelov cởi áo khoác là để che giấu nỗi sợ hãi và  hổ trong lòng ,   tự ti,    hổ, mỗi ngày   đều cảm thấy  vô dụng,   sống ở nơi xa lạ , giao tiếp với những  xa lạ,   là một  khác biệt. Anh  là một con nhím, một kẻ hèn nhát, một kẻ hèn nhát đến một lời cảm ơn cũng  dám ."
"Thầy nhớ lúc đó em bé tí tẹo thế ." Vương Giang Phong giơ tay lơ lửng   trung  hiệu: "Đen đen gầy gầy, mỗi ngày ngoài việc học hành chăm chỉ  thì   gì cả, giống như sợ  khác chú ý đến ."
"Trừ thầy." Vương Bằng  , "Thầy thật sự quá phiền phức, nào là gửi rau, nào là gửi sách, cả ngày chạy đến nhà em."
"Thầy  vịt con  xí sẽ biến thành thiên nga." Vương Giang Phong đột nhiên im lặng. Một lúc lâu , ông mới lên tiếng: "Xin , em  nên  những điều  vì thầy, em lẽ    một tương lai tươi sáng."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/toi-ac-duoi-goc-moc-lan/chuong-20.html.]
"Thầy ơi."
"Hả?"
"Cảm ơn thầy  từng can thiệp  cuộc đời em."
***
Nhà tù Ninh Thành, Ngô Sĩ Lam và Trần Gia Dụ sánh bước  hành lang  đến thư viện.
" nghi ngờ, Vương Bằng cố ý  quen với , ông   khơi gợi sự tò mò của , để   tìm hiểu sự thật vụ án cưỡng hiếp."
Trần Gia Dụ  tiếp: "Chính ông    cho  những điểm nghi vấn của vụ án cưỡng híp, cũng chính ông    cho  về CLB thơ Sương Mai. Sau    điều tra hồ sơ thăm tù của Diệp Thịnh, Vương Bằng thường xuyên đến thăm ông ."
"Vì , ông  mới bắt đầu hành động ngay khi vụ án chôn xác ở sân tập  phanh phui, ông  cũng như chúng , đều nghĩ rằng cái xác đó là Vương Giang Phong."
Ngô Sĩ Lam dùng ngón tay cào  cửa sổ hành lang: "Hy vọng cuối cùng của ông   tan vỡ, ông  nghĩ rằng thầy  c.h.ế.t  mùa hè mười chín năm ."
Cả hai bước  thư viện, thư viện rộng  bốn mươi mét vuông, lèo tèo bảy tám giá sách. Một ông lão   chiếc ghế đẩu, dựa  ánh sáng mặt trời lọt qua cửa sổ, chăm chú  cuốn sách đang mở  đùi.
"Ông  vẫn luôn như  ?" Ngô Sĩ Lam chỉ về phía Diệp Thịnh.
"Trong ký ức của , ông  hình như vẫn luôn  sách ở đây."
"Chắc là  đợi đến khi xét xử Vương Giang Phong kết thúc, ông    rời khỏi đây ."  một    tước  hai mươi năm cuộc đời,   thể    nữa? Ngô Sĩ Lam nghĩ.
"Họ sẽ  bao giờ  cơ hội chơi bóng rổ cùng  nữa."
~~~~> LIST TRUYỆN PHÁ ÁN, TÂM LÝ TỘI PHẠM