“Cô Ôn!” Tiền Nặc vô cùng cảm động, “Cô còn định chờ .”
Ôn Dữu Nịnh cố tình trêu cô , đùa: “ đường.”
Tiền Nặc: “...À.”
Thu cảm động.
Ôn Dữu Nịnh cưỡi ngựa song song với Tiền Nặc.
Tiền Nặc : “Bên trong nhiều ngã rẽ hơn, giống bên chúng . Vì dính với phía Nam sở thú, các khu vực cơ bản đều gần . Bên đều là các khu vực lớn, diện tích sân lớn hơn bên chúng gấp mấy .” Lời giấu sự hâm mộ.
Một động vật cần phạm vi rộng, như ngựa, phạm vi một khu gấu đủ để ngựa vui.
Trước các khu sở thú nhỏ, đáng yêu, du khách vĩnh viễn là nhiều nhất.
Tật Phong một đoạn thì đến ven đường, há miệng cắn một ít lá cây là gì, nhai.
Lúc nhốt thì đồ ăn cũng giảm một nửa, vì tác dụng trừng phạt.
Tật Phong ngoài ban đầu là định trả thù, kế hoạch còn bắt đầu tạm dừng, giờ chạy hai bước cũng thấy đói bụng.
Ôn Dữu Nịnh kiểm tra lá cây, độc, ngựa thể ăn, nhưng lẽ nên ăn, “Các cô ngoài mang cỏ khô cho ngựa ?”
“Không.” Diêu Nhất Khả sờ sờ túi trống rỗng của .
Cho ngựa ăn giống như cho mèo con ch.ó con, thịt khô súp thưởng dễ mang theo.
Ôn Dữu Nịnh nhảy xuống Tật Phong : “Đến đây thôi, cô mang Tật Phong về ăn cơm .”
“Ô?” Tật Phong ngậm đầy miệng lá cây nghiêng đầu, vội nhổ lá cây , ‘Không về!’
Ôn Dữu Nịnh lau sạch cành cây bên miệng Tật Phong : “Về ăn một bữa no nê . Chị việc ở đây, thể thường xuyên đến tìm em chơi.”
“Khôi!”
‘Thật ?’
“Đương nhiên.”
Diêu Nhất Khả tiến lên dắt dây cương Tật Phong, “Vẫn đến phạm vi quy định, chắc cưỡi nữa ?”
“Ừ, về .” Ôn Dữu Nịnh vỗ vỗ lưng Tật Phong, “Cho nó nhiều cỏ khô một chút.”
“Được, cô yên tâm. nhất định cho Tật Phong ăn no.” Diêu Nhất Khả đó oan uổng nó, về nhà chắc chắn bồi thường gấp đôi.
Tiền Nặc cưỡi ngựa, lưng ngựa lắc lư nửa ngày đau chân. Giờ nhảy xuống chân đều mỏi.
Vừa để Diêu Nhất Khả dắt ngựa về cùng.
“Đi nhé!” Tiền Nặc vẫy tay, “Tiền bao nhiêu cứ quẹt thẻ nhân viên của .”
“ mời.” Diêu Nhất Khả tính đòi tiền, “Chuyện Tật Phong thật sự cảm ơn cô.”
Nói , Diêu Nhất Khả cúi đầu với cô, “Rảnh thường xuyên đến chơi nhé.”
“Trịnh trọng thế, yên tâm . Có ở đây, chắc chắn sẽ thường xuyên kéo cô Ôn dạo quanh khu.” Tiền Nặc kéo Ôn Dữu Nịnh : “Vừa đồng sự của gửi tin nhắn kiểm tra độ ẩm và nhiệt độ môi trường cũng đạt tiêu chuẩn !”
【Xem Tật Phong thế rõ ràng là còn ha ha.】
【Cảm giác Tật Phong giờ nghi ngờ cả thế giới, chỉ tin tưởng một cô Ôn.】
【Xem mà lòng ngứa ngáy cũng cưỡi ngựa (dù ).】
...
Tật Phong dắt , gần như là lưu luyến rời, cho đến khi thấy họ nữa.
Nửa đoạn đường , Tiền Nặc gần như chạy.
Trước đó kiểm tra , đến phòng ấp trứng, ký tên cũng đợi.
Giờ kết quả , ký tên xong thể cùng với nhân viên đưa trứng ngỗng về ngay!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/toi-dua-vao-doc-tieng-long-cua-dong-vat-de-livestream-chua-benh/chuong-138.html.]
Phòng ấp trứng chỉ là cái tên thôi, chỉ là một căn phòng đơn độc.
Diện tích gần bằng khu vực núi khỉ.
Phân thành nhiều tầng tùy theo phương pháp ấp nở, còn chia phòng riêng biệt.
Trứng ngỗng kiểm tra ở tầng một.
Tiền Nặc ký tên, Ôn Dữu Nịnh chờ ở ngoài. Bên cạnh nuôi mấy con gấu mèo nhỏ.
Gấu mèo nhỏ lông xù đốm đen quanh mắt, đuôi vằn đen trắng. Khi còn bé một cục mềm mềm, chen chúc thành một đống.
Thường phân rõ chúng với gấu trúc nhỏ.
Đèn trong phòng ấp trứng bật sáng, ngoài cửa kính cũng thể cảm nhận sự ấm áp.
【Nhân lúc , lén bắt một con giấu túi.】
【Gấu mèo nhỏ? Hóa mặt lúc nhỏ đáng yêu như !】
【Nhìn con ở góc bên trái, ngủ mà miệng còn ngậm thịt ha ha.】
Gấu mèo nhỏ bên trong ngủ say. Con bên trái nhắm mắt , đột nhiên co giật, như mơ co rút, đá một cái con gấu mèo bên nó.
Con gấu mèo đá một cái lăn lông lốc xuống tầng hai, miếng thịt trong miệng cũng rơi.
“Ô— ngao ô. Ngao!” Gấu mèo nhỏ ở tầng hai lăn lộn.
‘Ô ô đau quá’
‘Đau chân quá’
Nghe thấy tiếng động, nhân viên việc nhanh chóng chạy tới, “Sao thế thế?”
“Trời ơi, nhanh lên đừng nữa! Rõ ràng là nghẹn thịt!” Người đàn ông phía vội vàng hô lên. “Nhanh dùng Heimlich cấp cứu, nhanh nhổ , lát nữa nghẹn c.h.ế.t đấy.”
“À , ...” Nhân viên việc vội vàng ấn lên.
Gấu mèo nhỏ ấn ngao ngao kêu, “Ngao ô! Oa a, ô a,”
‘Chân, bụng, ô...’
‘Thùng thùng’
Ôn Dữu Nịnh sợ dọa đến con gấu mèo đang ngủ, chỉ thể gõ nhẹ kính, “Không nghẹn, là chân. Vừa nãy lăn xuống đau chân!”
Nhân viên việc hoảng sợ, lúc mới phát hiện bên ngoài kính .
“Chân?” Heimlich cấp cứu dừng , tiếng kêu đau của gấu mèo nhỏ cũng theo đó dừng.
Gấu mèo nhỏ mềm mại trong lòng nhân viên việc, một bên chân rủ xuống rõ ràng vặn vẹo. Rõ ràng là trẹo chân khi ngã.
【Phương pháp Heimlich? Đây rõ ràng là phương pháp Heimlich c.h.ế.t ngay lập tức.】
【Người chăn nuôi: Xem cứu c.h.ế.t mày!】
【Tốt thật đấy, đánh như , ngậm thịt cũng chịu nhả.】
【Hay , cẩn thận trẹo chân còn ăn một trận đòn. Đứa nhỏ đáng thương.】
Truyện được edit bởi Bánh Gạo Mê Zhihu , chỉ đăng trên Monkeyd và TYT còn lại đều là lấy bản dịch không xin phép
【Ý định cứu giúp là , nhưng kiến nghị xem xét kỹ hãy tay! Suýt nữa ấn c.h.ế.t con gấu mèo nhỏ.】
...
Nhân viên việc theo hướng Ôn Dữu Nịnh chỉ, phát hiện chân gấu mèo nhỏ , lúc mới nhận cứu nhầm.
Bị thương chỉ thể ôm tìm bác sĩ động vật, cái việc họ thể xử lý.
Tiền Nặc ký xong tên , thấy Ôn Dữu Nịnh nửa ở bên cạnh xem gấu mèo. “Cô Ôn, ký tên xong . Nhân viên lái xe khu vực đưa trứng ngỗng, chúng cùng nhờ xe nhé.”
“Được.” Ôn Dữu Nịnh thấy nhân viên việc mang gấu mèo nhỏ cũng yên tâm.
Có bác sĩ chuyên nghiệp chụp phim thể chẩn đoán sơ bộ. Có thể bác sĩ thú y ở sở thú chắc chắn bản lĩnh thật sự, loại bệnh nhỏ cũng vấn đề gì.