“Được … Dừng!” Ôn Dữu Nịnh can thiệp một cách mạnh mẽ, dễ như trở bàn tay tách hai con báo con đang quấn lấy  .
Ôn Dữu Nịnh gom bốn con hổ con  lòng, dặn dò: “Bám chắc , chị sắp  dậy đây.”
“Ngao ô!”
Móng vuốt lông xù của hổ con cố gắng bám  quần áo Ôn Dữu Nịnh, theo đà cô  dậy, nó loạng choạng bò lên .
Hổ con cố gắng  dậy như đang nhón chân, bám  đầu Ôn Dữu Nịnh, hai chân  lắc lắc,  tìm  điểm tựa.
Ôn Dữu Nịnh đưa tay  , dùng mu bàn tay đỡ giúp nó.
Vừa xem nấu ăn và nghe truyện nè. Link kênh ở đây:  https://www.youtube.com/@meoyeucaaudio
Hổ con kinh ngạc mở to mắt, “A ô ô…” Nó chậm rãi đạp lên và cuối cùng cũng bò lên .
Toàn bộ cơ thể hổ con  sấp  đầu cô, vui vẻ vẫy đuôi.
Ôn Dữu Nịnh ôm hổ con  về, xung quanh bệ đá  xếp một vòng đá, chính là để phòng những chú hổ con hiếu động  cẩn thận ngã xuống.
Ngồi   cửa hang, Ôn Dữu Nịnh  thấy các vị phụ   săn trở về, liền lắc lắc bình sữa trong tay, “Lại đây nào, chúng  ăn cơm .”
“Ngao ô!”
“Ô!”
‘Cơm!’
‘Lại đây nào ngao!’
Bình sữa  kích thước phù hợp, chúng  thể tự ôm uống.
Ôn Dữu Nịnh mở hộp bánh quy, ở ngoài tự nhiên ăn những thứ  tương đối tiện lợi.
Hổ con uống sữa với đủ loại tư thế,  ngang, ôm,  sấp  bình sữa, may mà ống hút của bình sữa  thể di chuyển,   góc chết, nếu  lật qua lật  cũng  uống  một ngụm nào.
【 Hổ con tự uống sữa , trời ơi! 】
【 Uống mà móng vuốt cũng  gồng lên, đáng yêu quá  các bé ơi. 】
Ôn Dữu Nịnh cắn một miếng bánh quy, mở giao diện kết nối, “Kết nối một chút nào, Cao Lương Lộ  ở đó ? Thú cưng nhà bạn gặp vấn đề gì?”
“Có!” Giọng  khàn khàn trầm thấp của một cô gái theo hình ảnh mở  mới dần lớn lên, “Cô Ôn… Mèo nhà em  ,   bệnh là em.”
“Để  gọi 120 giúp cô nhé?” Ôn Dữu Nịnh thấy trạng thái của cô  cũng  chút suy yếu.
“Đừng đừng đừng… Em chỉ  cảm cúm thôi, sốt hai ngày, hôm qua  hạ .” Cô gái giơ điện thoại lên, vì cơ thể yếu ớt, việc xoay  cũng trở nên chậm chạp lạ thường, “Em kết nối là vì Bánh Tart Trứng nhà em.”
Một con mèo Chinchilla trắng muốt xù lông đang ngậm ngang một hộp pate,  bao bì ghi rõ hai chữ ‘cá tuyết’.
Mèo Chinchilla là một giống  tạo  nhân tạo thông qua việc chọn lọc và lai tạo từ mèo Ba Tư.
Đầu tròn, tai nhọn, còn  ‘lông thông minh’ dựng lên từ đầu tai,  hình linh hoạt, trông tròn trịa đáng yêu.
Thấy chủ nhân  qua, con Chinchilla khẽ kêu một tiếng, hộp pate trong miệng theo tiếng kêu mà rơi xuống, “Meo ô…”
Đói.
“Hai ngày nay em  bệnh  ăn uống  gì, ngoài uống thuốc chỉ ăn chút bánh mì, Bánh Tart Trứng  lo cho em, từ hôm qua đến giờ cứ tha đủ thứ đồ ăn lên giường cho em.” Giọng của Cao Lương Lộ vẫn còn yếu ớt, nhưng khi  về chú mèo con ngoan ngoãn, hiểu chuyện của , cũng  khỏi  chút tự hào.
Cao Lương Lộ lấy hết các hộp pate  đầu giường  lắc lắc  ống kính livestream, “Cô Ôn xem , những cái … còn cả những cái  nữa, đều là Bánh Tart Trứng cho em.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/toi-dua-vao-doc-tieng-long-cua-dong-vat-de-livestream-chua-benh/chuong-348.html.]
“Cái  cũng . Thực   chỉ  nhiêu đây, em  mở mấy hộp  phần thưởng cho Bánh Tart Trứng.  nó  lẽ hiểu sai ý,  tha đến nhiều hơn. Cô Ôn  thể giúp em giải thích một chút ?” Cao Lương Lộ cầm lấy thanh cá tuyết mà Chinchilla mới đưa tới, sờ đầu chú mèo nhỏ, “Nói với Bánh Tart Trứng là em  ăn những thứ , bảo nó tự giữ lấy,  cần vất vả chạy tới chạy lui nữa, tấm lòng của nó em nhận , và  với nó, em cũng  yêu nó.”
Chú mèo nhỏ ngậm hộp thịt to  qua   cũng  mệt.
“Meo…”
Mèo đói.
‘Người lẩm bẩm cái gì ?’
‘Mèo  ăn.’
Con Chinchilla dùng vuốt đẩy hộp pate đến bên cạnh Cao Lương Lộ.
【 Bé ngoan quá! Quạ đen mớm mồi, dê con quỳ bú! 】
【 Em vẫn còn là một chú mèo con mà   đút ăn cho con  , hu hu. 】
【 Nếu là ,  gì cũng  thể phụ lòng mong đợi của con,  ăn cho sạch sẽ! 】
…
Ôn Dữu Nịnh  ánh mắt nghi hoặc khó hiểu của con Chinchilla ở phía đối diện, gật đầu, “Ừm, đúng là hiểu sai ý .”
Cao Lương Lộ  đồng tình, “Phải ! Mèo con  thể  hiểu. Dễ dàng…”
“Không  nó, là cô.” Ôn Dữu Nịnh nhấn mạnh: “Cô hiểu sai ý .”
Cao Lương Lộ: “?”
… ?
“Em  , đầu óc em  tỉnh táo.” Cao Lương Lộ  cảm thấy  bỏ lỡ thông tin quan trọng nào,   sai ý ?
Ôn Dữu Nịnh : “Mèo tha những thứ  đến là  cô giúp nó mở , nó  ăn .”
“Hả?” Cao Lương Lộ ‘vụt’ một tiếng  dậy, bệnh đến như núi đổ, bệnh  như kéo tơ,  , cảm giác yếu ớt cũng  còn, “Không thể nào, nó  ăn,    mở cho nó hai hộp pate, nó vẫn tiếp tục tha đến cho  mà.”
“Meo?” Con Chinchilla phản ứng chậm, dụi dụi  cổ tay Cao Lương Lộ.
‘Mèo đói.’
Ôn Dữu Nịnh  vẻ mặt kinh ngạc của Cao Lương Lộ, gật đầu, “Nó ăn  no. Ăn no  sẽ  tha nữa.”
“Sao  thể, thức ăn cho mèo nhà em đều là máy cho ăn tự động, ăn xong thức ăn   ăn thêm hai hộp pate mà còn  no?” Cao Lương Lộ  thể tin , cô đội miếng dán hạ sốt  đầu, vung chăn lên,  dậy bước nhanh  phòng khách, “Lượng thức ăn  lớn, ăn xong nhiêu đó mà còn  ăn nữa, đó   là mèo, đây   là Thao Thiết —?”
Nhìn máy cho ăn tự động  kẹt, đèn đỏ sáng lên, đôi mắt của Cao Lương Lộ dần chuyển từ ngây dại sang hoảng sợ.
“Vãi!? ”
— Cái máy cho ăn tự động  hai ngày nay  nhả  hạt nào ?!
Con Chinchilla  theo  cô,   máy cho ăn tự động    chủ nhân, “Meo ô!”
Cuối cùng cô cũng phát hiện  , mèo ơi!
【 Mèo: Cô   khẩu vị  ăn, mèo cũng   ăn ? 】
【 May mà cô còn lý trí, nếu cô mở hộp pate mà mèo tha đến  tự  ăn,   dám tưởng tượng mèo sẽ tuyệt vọng đến mức nào. 】
【 Sao thế? Không  nuôi nữa ? 】