Ôn Dữu Nịnh uống gần nửa chai nước, tiện tay vặn nắp , "Nào,  tiếp theo là… Kẹo Nổ, chào bạn."
"Chào cô Ôn!" Một  trai   chỉnh  góc máy, " đến để đăng ký cho mèo nhà ."
"Ừm."
"Đậu Phộng  đây." Kẹo Nổ vớt một chú mèo Anh lông ngắn màu xanh từ đám mèo  đất lên, khuôn mặt tròn trịa béo ú trông  đáng yêu.
Anh  bế Đậu Phộng  xuống sofa : " nghĩ Đậu Phộng  bệnh tâm lý. Và căn bệnh   ảnh hưởng đến cơ thể nó, nó  ăn, trạng thái tinh thần cũng  tệ, hạt và pate đều  đụng tới. Trừ phi là súp thưởng nó thích nhất thì mới ăn  hai miếng, nhưng cũng chỉ đúng hai miếng mà thôi."
Hai miếng   là  quá, mà là con  chính xác.
"  dỗ nó mấy ngày , Đậu Phộng vẫn   phản ứng gì, cứ thờ ơ." Nói đến bệnh tình của mèo cưng, Kẹo Nổ cũng sầu não, "Nó khá lớn tuổi, là con mèo đầu tiên  nuôi,    cứu trợ,  bạn bè  nước ngoài  nuôi  nên gửi …"
Kẹo Nổ kể  lý do, đồng thời  camera về phía đám mèo  đất, "Nói chung là bây giờ nhà  ngần  con. Nó  vẻ như  ghẻ lạnh."
【 Chắc là do thiên vị? Đậu Phộng  cảm thấy  coi trọng nên buồn. 】
【 Lỗi của  cả! 】
" thề   hề ghẻ lạnh Đậu Phộng." Kẹo Nổ giơ ba ngón tay lên trời, nghiêm túc : "Buổi tối  ôm nó ngủ,  đồ ăn vặt đều cho nó đầu tiên, nó  thích thì mới chia cho mấy con mèo khác, chính là sợ nó cảm thấy   thương nó. Không hề  chuyện thiên vị."
"Tóm …  nghi là do nhà  quá nhiều mèo, nó   như  mấy ngày .  dỗ dành nó cũng  ."
Kẹo Nổ ôm con mèo lên, nó vẫn  ngoan ngoãn, mặc cho   xoay lật, bụng hướng lên trời cũng  giãy giụa, "Cũng   là nó   để ý đến ,  là  hiểu lời  , cô Ôn giúp   với nó một chút  ."
"Meo oao?" Chú mèo Anh lông ngắn màu xanh ngơ ngác ngẩng đầu, đôi mắt mèo tròn xoe màu vàng kim tràn đầy khó hiểu.
Thiên vị?
Kẹo Nổ vuốt ve bộ lông : "Ngoan nào. Con  cô Ôn  chuyện với con nhé."
Ôn Dữu Nịnh: "Chào em."
Nghe thấy tiếng động, chú mèo Anh lông ngắn màu xanh  qua, "Meo u."
Chào chị.
Ôn Dữu Nịnh hỏi nó: "Mấy bé mèo trong nhà  bắt nạt em ?"
Chú mèo Anh lông ngắn màu xanh nghiêng đầu, meo?
‘Bọn nó?’
‘Bọn nó mà dám?!’
‘Mèo đây là đại ca trong nhà!’
Lời  khác với lời Kẹo Nổ , Ôn Dữu Nịnh đắn đo hỏi: "Vậy mấy ngày nay  em  ăn cơm?"
Vừa xem nấu ăn và nghe truyện nè. Link kênh ở đây:  https://www.youtube.com/@meoyeucaaudio
"Meo…"
Không  ăn thì  ăn thôi.
‘Mèo   khẩu vị.’
‘Ngày nào cũng l.i.ế.m lông cho đàn em mệt quá .’
"Ngày nào cũng ?" Ôn Dữu Nịnh kinh ngạc  khối lượng công việc của chú mèo,   liên tưởng đến những con mèo trong màn hình  …
Kẹo Nổ  bên cạnh vểnh tai , chẳng hiểu gì cả nên sốt ruột gần chết, lúc  nhạy bén bắt  ‘từ khóa’, "Đậu Phộng ngày nào cũng  những con mèo khác bắt nạt ?!"
Trong lúc   , Đậu Phộng   chịu bao nhiêu tủi hờn!
"Đậu Phộng ——"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/toi-dua-vao-doc-tieng-long-cua-dong-vat-de-livestream-chua-benh/chuong-401.html.]
"Khoan  !" Ôn Dữu Nịnh cao giọng.
Cảm xúc  dâng trào của Kẹo Nổ cứng đờ,   ôm mèo   màn hình, "A?"
【 Cứu mạng —— Cô Ôn giờ còn  đoán  nữa! 】
【 Chỉ thiếu câu ‘nín ’ nữa thôi. 】
【 Nhanh lên nhanh lên!  nóng lòng   lý do mèo  ăn là gì. 】
…
Đối diện với ánh mắt ngỡ ngàng của Kẹo Nổ, Ôn Dữu Nịnh giải thích: "Nó   bệnh tâm lý, cũng   ghẻ lạnh, ngược  còn là đại ca của bầy mèo, địa vị  cao."
"???" Kẹo Nổ cúi đầu  con mèo ngốc của , "Nó như  mà còn  đại ca  ?"
"Meo oao!" Chú mèo xanh giơ vuốt cào tới.
Nói cái gì thế?!
"Ái ui ui, sai  sai ." Kẹo Nổ lùi , tránh  móng vuốt của mèo,  quên mất,  bậy    lưng mèo.
"Vậy nó   …"
Ôn Dữu Nịnh : "Tắc búi lông."
"Cái gì?!" Kẹo Nổ hét lên: "Đó là bệnh gì? Không , nó đang yên đang lành    bệnh ? Chỉ là  thích ăn thôi mà."
Ôn Dữu Nịnh giải thích: "Tắc búi lông là do nó nuốt  quá nhiều lông,  thể thải  ngoài nên tích tụ ,  dày  là lông tắc nghẽn, đương nhiên là   ăn gì."
"Nó là đại ca trong nhà, mèo thường l.i.ế.m lông cho đàn em của , nhưng… trong trường hợp bình thường, khi  nhiều mèo, đại ca cũng sẽ thấy mệt, nên một  bầy sẽ phát triển thành đại ca l.i.ế.m cho lão nhị, lão nhị l.i.ế.m cho lão tam, cứ thế."
Ôn Dữu Nịnh mím môi , "Xem , mèo nhà  là một  l.i.ế.m cho tất cả."
Tình huống  cũng , giống như Cá Khô , nhưng Cá Khô thấy mệt thì sẽ  l.i.ế.m nữa.
【 Woa… Kiên cường  ? 】
【 Đậu Phộng buổi sáng  mở mắt  là l.i.ế.m lông. 】
【 Nằm mơ chắc cũng thấy đang l.i.ế.m lông! 】
【 Nói chứ,  đại ca thế  thì khổ quá. 】
【 Làm đại ca mèo hóa  khó  ? Vẫn là  đàn em tự tại hơn. 】
…
"Nó hình như  l.i.ế.m lông cho mấy con mèo khác,  còn tự hỏi,   quan hệ  như ,  đột nhiên   cô lập." Kẹo Nổ vuốt cằm, "Thì  là ."
"Vậy tắc búi lông thì chữa thế nào ạ?" Kẹo Nổ lo lắng hỏi, căn bệnh    vẻ nghiêm trọng,   thấy  yên tâm.
Ôn Dữu Nịnh qua màn hình chỉ  thể đưa  lời khuyên,  thể tự tay thao tác, "Anh đưa nó đến bệnh viện kiểm tra, nếu búi lông nhỏ,  thể cho uống gel tiêu búi lông và thức ăn hỗ trợ thải lông. Nếu búi lông lớn,  dùng ngoại lực để lấy ."
"Được,    kiểm tra ngay." Kẹo Nổ luống cuống tìm túi đựng mèo, "À, cô Ôn…   xong kiểm tra sẽ gửi kết quả cho cô, cô giúp  xem nên chọn phương án nào   ạ?"
Ôn Dữu Nịnh gật đầu, "Được."
"Cảm ơn cô!" Kẹo Nổ vớt Đậu Phộng đang mải mê l.i.ế.m lông lên, "Đừng l.i.ế.m nữa, lát nữa  nhiều hơn bây giờ."
Ôn Dữu Nịnh ngắt kết nối, duỗi chân ,  lúc lưỡi sư tử trắng l.i.ế.m sạch miếng thịt băm cuối cùng trong bát.
"Ngon ? Có  thêm chút nữa ?" Ôn Dữu Nịnh sờ bụng sư tử trắng.
"Ư…" Ăn no xong, sư tử trắng l.i.ế.m mép, duỗi  tại chỗ.
Ôn Dữu Nịnh chồng hai cái bát , gỡ chiếc khăn vuông xuống, lấy lược chải vài đường  bờm cổ sư tử trắng, "Qua một thời gian nữa là  về , vui ?"