Ôn Dữu Nịnh ôm chú mèo mướp nhỏ vỗ nhẹ,  mặt một đám đàn em, sĩ diện mà, cố nén  kêu đau,   phòng ngủ liền kêu toáng lên.
"Meo!"
Nhìn kỹ thì mắt chú mèo mướp nhỏ  đau đến chảy nước mắt.
"Ngoan, để  xem nào." Ôn Dữu Nịnh giúp nó kiểm tra bốn cái móng vuốt.
Vừa    thấy tiếng rơi, chắc là lúc nhảy xuống  cẩn thận đụng .
Sau khi kiểm tra một lượt,   gì đáng ngại.
Chú mèo mướp nhỏ rên rỉ trong lòng cô.
Ôn Dữu Nịnh nghĩ nghĩ, mở cho nó một cây súp thưởng, "Ăn chút đồ ăn vặt nhé?"
"Meo oao!" Chú mèo mướp nhỏ cắn một miếng súp thưởng, miệng thì ăn, nhưng  hề ảnh hưởng đến tiếng lòng kêu đau.
Ôn Dữu Nịnh ôm chú mèo mướp nhỏ về cầm bát, "Vẫn là xuống  ăn ."
"Meo!"
Không cần  meo!
"Vậy ngươi  chú ý an  nhé." Ôn Dữu Nịnh đặt chú mèo nhỏ bướng bỉnh trở  bệ cao, dứt khoát  bên cạnh chờ nó ăn.
Nhân tiện tranh thủ mở điện thoại, xem tin tức về những  tham gia hoạt động mà Triệu Tự Nghi gửi cho cô.
Trong tài liệu, bên cạnh ảnh của mỗi  là tên và thông tin cụ thể, phía  còn  trường  nghiệp và  nhiều kinh nghiệm  việc.
Giống như sơ yếu lý lịch cá nhân,  nghiêm túc và chính quy.
Ôn Dữu Nịnh thuộc diện nhân viên  cùng,   sơ yếu lý lịch chi tiết như , dán kèm là sơ yếu lý lịch của Triệu Tự Nghi.
Cảm giác trong  các bác sĩ thú y tham gia, mỗi  đều  lĩnh vực chuyên môn riêng.
 xét về tỷ lệ, chuyên về thú cưng độc lạ tương đối ít.
Chờ xem hết thông tin của tất cả những  tham gia, bát của chú mèo mướp nhỏ cũng  thấy đáy.
Quyển Quyển ăn chậm, thỉnh thoảng mổ một miếng,  lẽ là  ăn no ở bên ngoài  mới về, trông  đói lắm.
Ôn Dữu Nịnh dọn bát của chú mèo mướp nhỏ , "Tự  chạy chơi ."
"Meo!"
Chú mèo mướp nhỏ nhảy xuống, nhẹ nhàng đáp đất  giũ giũ lông.
Ôn Dữu Nịnh liếc  lên cây, con rắn đỏ nhỏ từ lúc trốn  trong lá cây   thấy bóng dáng, cũng    trốn  .
【 Cô Ôn ở trong ký túc xá công nhân của vườn thú mà  mở một vườn thú trong nhà. 】
【 Đỉnh, đây là câu  líu lưỡi kiểu mới  ha ha. 】
【 Mọi  đều ngoan ngoãn cúi đầu ăn phần của , ngoan quá . 】
【 Chứ còn gì nữa, nhà   hai con mèo, đặt ba cái bát y hệt  cùng đồ ăn mà còn đánh  . 】
Dọn dẹp xong trong nhà.
Cũng gần đến giờ hẹn tập trung.
Ôn Dữu Nịnh thu dọn đơn giản   ngoài, "Hôm nay   ngoài   mấy giờ về, các ngươi ở nhà ngoan ngoãn nhé."
"Meo u!"
Vâng ạ meo!
Ký túc xá của Triệu Tự Nghi cách chỗ Ôn Dữu Nịnh một đoạn.
Thường ngày đều là Triệu Tự Nghi  tìm cô.
Đây là  đầu tiên Ôn Dữu Nịnh đến đây.
Bên  cũng là một căn nhà riêng, nhưng vị trí trung tâm,  ở giữa khu vườn thú gần cửa nhỏ bên sườn, du khách qua  sẽ  ồn ào.
 cũng  lợi thế về vị trí, trung tâm của một nửa vòng tròn, hướng  con đường , khu nào  vấn đề,  đều tiện chạy đến hiện trường.
Ôn Dữu Nịnh  đến  lầu, đang định gửi tin nhắn cho Triệu Tự Nghi, thì thấy một con Border Collie ngậm một cái đệm dính đất từ trong chạy .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/toi-dua-vao-doc-tieng-long-cua-dong-vat-de-livestream-chua-benh/chuong-405.html.]
"Oreo? Hôm nay còn  phơi nữa ? Lần  cái đệm của con…" Triệu Tự Nghi tha thiết khuyên nhủ  theo , "Cô Ôn? Chà, đến giờ   ? Xong    để ý, cô Ôn đợi một lát nhé,   quần áo   ngay,"
Ôn Dữu Nịnh : "Không vội,  đến sớm."
Triệu Tự Nghi đẩy cửa sân, "Cô Ôn  nhà   ,  xong ngay thôi."
"   ." Ôn Dữu Nịnh  con Border Collie đang tha cái đệm của   cửa sân, "Nó kéo đệm của   phơi nắng kìa."
【 Phơi nhiều  cho , diệt ve. 】
【 Border Collie đúng là chăm chỉ,  chăm chỉ  thông minh, lát nữa   giúp  Triệu phơi chăn ? 】
【 Xem mà   nuôi một con Border Collie để chăm sóc ,  sợ nó chê  ngốc. 】
Lúc Triệu Tự Nghi  ngoài,     một bộ quần áo khác, thấy con Border Collie vẫn đang cố gắng  ngoài,  gọi: "Oreo, con đừng tha cái đệm  ngoài nữa, nắng trong sân cũng  mà, chẳng nhớ bài học gì cả."
"Gâu…" Oreo  mà  ngẩng đầu.
Ngươi  cái gì!
Gâu yêu sạch sẽ!
‘Không cẩn thận tè lên đệm,  kéo  ngoài ngay để   phát hiện.’
‘Không  lát nữa Tiểu Bạch  đến , Tiểu Hắc cũng …’
Tiếng lòng của Oreo  rõ ràng —— ai cũng , đến một đứa để nó đổ vỏ!
Đi ngang qua Ôn Dữu Nịnh, Oreo liếc cô một cái.
‘Nhìn cái gì mà ?’
‘Hay là ngươi nhé?’
" cái gì?" Ôn Dữu Nịnh nhướng mày, "Ngươi dùng chiêu  vu oan cho bao nhiêu con ch.ó nhỏ ."
"Gâu?!" Oreo sợ đến nỗi cái đệm trong miệng cũng rơi .
Chuyện gì thế !?
Gâu    ?
Không, đúng , gâu  ,    hiểu ?
Thông minh như Border Collie, lúc  cũng  chút ngơ ngác, ngây ngốc  chằm chằm Ôn Dữu Nịnh.
"Vu oan?" Triệu Tự Nghi cầm chìa khóa xe tiến lên, ngập ngừng hỏi: "Vu oan cái gì?"
"Gâu!"
Không  gì cả!
Ôn Dữu Nịnh : "Nó tự tè lên đệm sợ  phát hiện nên kéo  ngoài,  ngẫu nhiên vu oan cho con ch.ó nhỏ nào  ngang qua."
【 ??? 】
【 Gian manh  ? 】
【 Con chó nhỏ  ngang qua: Xin trời xanh chứng giám! 】
【 Phụt ——    Border Collie nhiều tâm địa, đúng là  thấy, nhiều như củ sen  hề kém cạnh. 】
…
Triệu Tự Nghi cũng ngớ , "?"
Anh  mấy  định   thôi, cuối cùng hóa thành một tiếng nghiến răng, "Chẳng trách dắt chó  dạo  ai  ngang qua cửa nhà , mỗi  phơi đệm  đều  tè lên, nếu   thể trạng của ngươi đủ lớn,  còn nghi ngờ ngươi  bắt nạt. Kết quả… Lần  Tiểu Bạch   cũng là ngươi vu oan ?"
Triệu Tự Nghi: "   ,  còn  thấy Tiểu Bạch nhấc chân,   tè ướt sũng  chứ!"
Tai Border Collie cụp , vẻ mặt chột , đến một tiếng ‘gâu’ cũng  kêu, lặng lẽ thu nhỏ sự tồn tại của ,  đó… lườm Ôn Dữu Nịnh.
Vừa xem nấu ăn và nghe truyện nè. Link kênh ở đây:  https://www.youtube.com/@meoyeucaaudio
Đồ  !
"Ngươi còn lườm cô Ôn ?" Triệu Tự Nghi xách tai Border Collie lên, "Là do  triệt sản  ? Cô Ôn gần đây  rảnh ?"
"Gâu?!" Border Collie kinh ngạc đến thất vọng.
Ngươi   gì!?