"Được! Vậy  gọi điện thoại kêu bác sĩ  đây." Có phương hướng điều trị, Long Giang Mưa Xuân bận rộn lên cũng  động lực.
Nếu  thì cứ mơ hồ,  thuốc cũng   dùng  .
Lâm Bách Dữ một tay chống cằm, "Động vật cũng sẽ mắc chứng mù mặt ?"
"Sẽ." Ôn Dữu Nịnh cắn quả táo : "Trong trường hợp cấu trúc não   tổn thương rõ ràng, chứng mù mặt cũng  thể là do một loại đột biến gen trội  nhiễm sắc thể thường gây ,  phân biệt   động vật."
Lâm Bách Dữ ‘ừm’ một tiếng, đang định  gì đó, điện thoại  rung hai cái, khi  thấy màn hình cuộc gọi,   nhíu mày.
Ôn Dữu Nịnh đang cắn miếng táo dừng , đặt đĩa trái cây  đùi xuống, "Điện thoại của ai?"
"Ôn Văn Giang." Lâm Bách Dữ đưa  một cái tên,  dậy   điện thoại.
Ôn Dữu Nịnh từ từ nhướng nửa bên mày, cha ruột của nguyên chủ.
【 Tổng giám đốc tập đoàn Ôn thị ? 】
【 Tổng giám đốc Lâm và tập đoàn Ôn thị cũng  hợp tác . 】
Ôn Dữu Nịnh nghĩ nghĩ, đặt đĩa trái cây  đùi xuống,  dậy vỗ tay, "Có chút việc, bận xong  livestream cho  ."
Vừa xem nấu ăn và nghe truyện nè. Link kênh ở đây:  https://www.youtube.com/@meoyeucaaudio
【 Ai? 】
Khán giả đang thảo luận hăng say, màn hình đột nhiên đen kịt.
Lâm Bách Dữ   cúp điện thoại  , thấy thiết  livestream  tắt, : "Ôn Tuyết bệnh tình nguy kịch,   qua xem ?"
Ôn Dữu Nịnh cong ngón tay gãi cằm chú mèo mướp nhỏ, "Ừm."
Bệnh viện Nhân dân thành phố A.
Ôn Tuyết  trong phòng bệnh một ,   cắm đầy ống.
Không còn cần thiết  cấp cứu cũng   chuyển  khỏi phòng ICU.
Vệ sĩ lục soát một vòng trong phòng,  ngoài gật đầu với Lâm Bách Dữ.
Lâm Bách Dữ : "Không  camera giám sát,  đợi ở cửa,  việc thì gọi ."
Ôn Dữu Nịnh  ở cửa, ánh mắt uể oải ban đầu của Ôn Tuyết đột nhiên trở nên sắc bén, khó thở  cơn ho sặc sụa.
"Được." Ôn Dữu Nịnh đeo khẩu trang,  mới , cửa  lưng   đóng .
"Ôn Dữu Nịnh, ngươi thật đáng chết." Ôn Tuyết cảm nhận  sinh mệnh của  đang trôi ,  chuyện cũng thêm phần nghiến răng nghiến lợi, "Bây giờ  sắp c.h.ế.t là , ngươi  lòng  chứ? Xì, ông trời thật  công bằng, tại  ngươi  tồn tại? Vì ngươi, cái danh đại tiểu thư nhà họ Ôn  của   danh chính ngôn thuận."
"Bọn họ bề ngoài khen ngợi,  lưng  châm chọc xuất  của , huyết mạch của , dù   nỗ lực đến  cũng  thoát khỏi ngươi! Khụ khụ," Ôn Tuyết cảm xúc kích động, mặt nạ dưỡng khí  kéo căng, "Ngươi     thể sống  một  nữa   vui mừng đến mức nào ? Chỉ cần trừ khử ngươi  khi ngươi xuất hiện,  chính là đại tiểu thư nhà họ Ôn danh chính ngôn thuận!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/toi-dua-vao-doc-tieng-long-cua-dong-vat-de-livestream-chua-benh/chuong-434.html.]
Ôn Dữu Nịnh: "???"
Cô há miệng, "Ngươi…"
Sống  một ,  mua cổ phiếu  mua vé   đầu tư, một lòng chỉ  mua hung thủ g.i.ế.c nguyên chủ?
Nghe  vẻ như  phận con gái giả là điều Ôn Tuyết quan tâm nhất. Cũng , trong nguyên tác, cuộc đời Ôn Tuyết suôn sẻ, thuộc loại mỗi bước  đều là đường dốc, vĩnh viễn    bậc thang cho cô, trong cuộc đời lấp lánh kim quang, vết nhơ duy nhất là đây.
Ôn Tuyết cắn răng, "Tính ngươi may mắn! Thuốc cũng  độc c.h.ế.t  ngươi, tên ngốc đó cũng dám dùng thuốc giả lừa ."
Ôn Dữu Nịnh thần sắc nhàn nhạt  Ôn Tuyết đang khàn giọng, nhẹ nhàng hất cằm, "Không  thuốc giả , cùng một thứ, ngươi dùng     ."
Tiếng gào thét của Ôn Tuyết cứng ,  thở nặng nề cùng với lồng n.g.ự.c phập phồng kịch liệt.
Cô đột nhiên mở to mắt, "Là ngươi ——"
Ôn Dữu Nịnh sửa , "Là Ôn Văn Giang."
"Dựa  cái gì! Ngươi dựa  cái gì —— rõ ràng, rõ ràng ngươi vẫn sống ,    gì cả," cảm xúc khó thở của Ôn Tuyết lên đến đỉnh điểm, một   lên , theo tiếng máy móc ‘tít ——’ một tiếng kéo dài, nửa câu  của Ôn Tuyết   cơ hội  , liền như  xì ,  sõng soài  giường bệnh.
"Mau! Cấp cứu!" Bác sĩ ngoài cửa xông .
Bác sĩ y tá vây quanh Ôn Tuyết.
Ôn Dữu Nịnh lặng lẽ  Ôn Tuyết khóe mắt  nứt ,   gì cả? Ngươi rõ ràng  hại nguyên chủ hai đời.
Thấy đồng tử của Ôn Tuyết giãn ,  còn cách nào cứu vãn, Ôn Dữu Nịnh thuận thế rời khỏi đám đông.
Ôn Văn Giang đang   gì đó với Lâm Bách Dữ, thấy Ôn Dữu Nịnh  ngoài,   sang  cô, "Tiểu Chanh ,  lớn như  ."
"Dừng. Đừng lôi kéo  quen." Ôn Dữu Nịnh là  ngoài cuộc, sắc mặt của cha  nhà họ Ôn cô  rõ hơn ai hết.
Nguyên chủ  vứt  chứ    chết, thời kỳ thịnh vượng của tập đoàn Ôn thị bỏ  giá cao tìm một  vẫn  nhẹ nhàng. Dù  giăng lưới rộng, chỉ cần  dạo mấy cô nhi viện trong thành phố cũng  thể tìm  nguyên chủ.
Người bảo mẫu đổi con  mất vì ung thư mấy năm , năm đó  khi trộm con về liền vứt thẳng đến cửa cô nhi viện.
Trong trường hợp  manh mối, tìm một   khó.
Ôn Văn Giang  tìm ,   là xuất phát từ lợi ích. Một   trải qua huấn luyện kinh doanh,  gánh vác nổi mặt mũi gia đình, gả  ngoài  mang  lợi ích, ngược  còn  thể  bôi nhọ thanh danh nhà họ Ôn, tự nhiên sẽ  tốn công  tìm.
Dù  hào môn  thiếu nhất chính là con cái.
Bây giờ lôi kéo  quen, đơn giản là vì  phận hiện tại của Ôn Dữu Nịnh, và Lâm Bách Dữ.
Trong chuyện Ôn Tuyết qua đời, Ôn Văn Giang   tay, điều  càng giống như một lời cam kết của ông  với Lâm Bách Dữ.
Nhà họ Ôn đang  đà suy tàn, giữ  Ôn Tuyết cũng là định liên hôn với hào môn để duy trì sự tồn tại của nhà họ Ôn. Bây giờ  Lâm Bách Dữ, vị Phật lớn , Ôn Văn Giang dù thế nào cũng  bám  con thuyền lớn của tập đoàn Lâm thị.
Thấy bộ dạng nịnh nọt của Ôn Văn Giang, Ôn Dữu Nịnh  chút khó chịu nhíu mày, cô cũng   dính dáng đến  như , "Đi thôi."