Tiếng  vang dội từ  lầu vang lên.
Cổ tay Ôn Dữu Nịnh run lên, vớt  chiếc điện thoại suýt nữa rơi xuống ban công, uống hết chút champagne cuối cùng, cúi đầu  về phía  trai đang chạy vội  boong tàu, và… chú chó Labrador đang chạy phía   .
Vừa xem nấu ăn và nghe truyện nè. Link kênh ở đây:  https://www.youtube.com/@meoyeucaaudio
Chàng trai  đuổi  kêu  , "A Hổ, hu hu… A Hổ  ngươi  để ý đến ?"
"Gâu!" Dây dắt chó của Labrador lê  đất, nó chạy mà cũng   đầu .
Ngươi đừng gọi !
Từ hôm nay trở     là A Hổ!
‘Ta  sớm nên  !’
"A Hổ ngươi chạy  ? Đây là du thuyền,    đường ngươi…" Chàng trai đuổi thở hổn hển, định giảng đạo lý với Labrador, xuống du thuyền  đường, Labrador   thể tìm .
Chạy tới chạy lui  boong tàu,   dắt chó  dạo  là chó dắt    dạo?
Mệt  chết.
Chàng trai  lóc xoa mắt, "Ngươi về ."
Tàu thủy  khởi động, từ từ rời cảng.
Labrador  bên cạnh boong tàu,  đất liền ngày càng xa, trong ánh mắt tràn ngập vẻ u sầu.
Nó cúi đầu quan sát trái , định nhảy xuống biển, nhưng khi  trai phía  đuổi theo, nó   chút do dự  đầu chạy.
Rõ ràng là    bất kỳ tiếp xúc nào!
【 Thời Hi Minh? 】
【 Anh   thời gian     tinh thần  vấn đề ? Còn  thể tham gia chương trình? 】
【 Chương trình thực tế  vốn dĩ là xuất phát từ góc độ chữa lành, A Hổ  là chó an ủi tinh thần,  thích hợp cho Thời Hi Minh tham gia. 】
Ôn Dữu Nịnh nhướng mày, đang định  mở Weibo tìm kiếm một chút thông tin liên quan đến  , phía   là một tiếng kinh hô.
— "Trời đất! Cô Ôn?"
Ôn Dữu Nịnh cúi đầu,  về phía  đàn ông đang ngẩng đầu ngơ ngác  boong tàu, "Cảnh Nhất Chu?"
…
Ngồi  chiếc ghế bên bàn tròn  boong tàu tầng ba.
"Cho nên…" Ôn Dữu Nịnh gửi tin nhắn cho Bách Minh Huy, đặt điện thoại xuống : "Mục đích của chương trình   của các  chính là khu bảo tồn?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/toi-dua-vao-doc-tieng-long-cua-dong-vat-de-livestream-chua-benh/chuong-479.html.]
Cảnh Nhất Chu gật đầu, "Trước đây   từng tìm hiểu,   đây xem livestream  cô   tìm sư tử trắng, chỉ là  ngờ sư tử trắng cũng ở khu bảo tồn , nếu  sớm,   sớm mời cô Ôn  cùng chúng  ."
Là nghệ sĩ, thời gian của Cảnh Nhất Chu  gấp gáp, xem livestream cũng là dùng thời gian rảnh rỗi, những lý do  liên quan đến công việc thường đều  xem.
Ôn Dữu Nịnh hỏi: "Động vật nhỏ  thể  khu bảo tồn ?"
Cảnh Nhất Chu : "Không , nhưng chúng   chương trình mà, dự án của chính phủ, cũng là để tuyên truyền một chút về du khách bên  mới mời chúng  đến. Liền cùng cấp   xuống ở khu bảo tồn riêng cho chúng  một mảnh đất."
Chính là vì tuyên truyền du lịch, mới  chương trình du lịch mang theo thú cưng  xuất hiện. Những quốc gia dựa  du lịch để kiếm sống nhưng du khách  phát triển đều  hợp tác.
Chi phí máy bay thuê bao của tổ chương trình đều là do địa phương chi trả.
"À, đúng ." Cảnh Nhất Chu đột nhiên nhớ  điều gì đó, giơ tay  hiệu: "Cảnh Nhất Phi! Lại đây chào cô Ôn ."
"Gâu!" Kim Mao  thấy tên của , vui mừng nhảy .
Đa  Kim Mao đối với con  đều  ngoan ngoãn, chỉ  đối với đồng loại mới thể hiện sự công kích rõ ràng.
Kim Mao vui vẻ lè lưỡi, tiến đến  mặt Ôn Dữu Nịnh, "Gâu!"
Người. Chào bạn!
Ôn Dữu Nịnh  khẽ  : "Chào bạn."
Giọng    phát , Kim Mao đang lè lưỡi lập tức thu , nghiêng đầu liếc mắt  cô, "Ô?"
— Không đúng!
Giọng của ,  quen.
‘Giống như giọng của  đáng ghét!’
‘Cái   vạch trần chân què của gâu  gâu  đánh.’
‘Còn  thể   gâu đang nghĩ gì…’
Trong lúc Kim Mao suy tư, Ôn Dữu Nịnh  vẻ gật đầu, "Ừm, quả thực  thể  ."
"Gâu!?" Kim Mao nhất thời hạ thấp nửa  , quả nhiên là ngươi!
Gâu đây liền trừ hại cho chó —
‘Bang’
Cảnh Nhất Chu một chưởng  tan vỡ giấc mộng  hùng của Kim Mao.
【 Ha ha ha đây là nhận   ? 】