【 Chú sư tử con: Người! Ngươi  lòng  chứ! Ngươi cái đồ vô tình lạnh lùng! Oai phong quá ! 】
【 Đáng yêu quá , cho  hôn một cái,  hôn một cái. 】
【   hôn,  hít một miếng. 】
…
Sư tử trắng ném chú sư tử con  lòng Ôn Dữu Nịnh.
Chú sư tử con rơi  vòng tay xa lạ  chút cảnh giác, tai đều cụp   đầu, mũi nhỏ căng thẳng ngửi tới ngửi lui.
‘Thơm quá.’
Ôn Dữu Nịnh đầu ngón tay chọc  móng vuốt của tiểu gia hỏa, "Xem, đệm thịt hồng."
Chú sư tử con và chú hổ con đều là giai đoạn con non của mãnh thú họ mèo, nhưng sờ  cảm giác khác .
"Ngao, ngao," chú sư tử con  vuốt ve nửa ngày, mới muộn màng kêu lên.
Sư tử cái  thấy động tĩnh, từ từ  gần bên .
‘Kỳ lạ.’
‘Giống .’
Ôn Dữu Nịnh    gần sư tử trắng,   cô cũng dính mùi của sư tử trắng, sư tử cái ngửi thấy mùi sẽ cảm thấy kỳ lạ cũng là bình thường.
Cô mở đồ ăn vặt thịt , ném cho sư tử cái.
Chú ý đến hành động ném đồ của cô, sư tử cái theo bản năng nhe răng.
"Là đồ ăn ngon." Ôn Dữu Nịnh đặt chú sư tử con xuống đất, "Chị nếm thử ."
Cô chọn thịt khô là thịt tươi phơi, chọn theo khẩu vị của sư tử trắng, sư tử hoang dã chắc chắn  từng ăn.
Sư tử cái chỉ cúi đầu ngửi ngửi, cũng   ăn.
Sư tử trắng  qua, cổ cọ qua sư tử cái, một loại giao tiếp ăn ý độc đáo của sư tử.
Sư tử cái cúi đầu ngậm miếng thịt khô lên.
"Gừ ——" Sư tử trắng  đầu gầm rú.
"Anh ở đây ." Ôn Dữu Nịnh đoán   sư tử trắng, nguyên cây thịt khô chắn ngang miệng nó, " đây   là thấy   linh dương  ăn, cho rằng  ăn  nổi ."
Loại thịt khô  đều là đóng gói kín, mở    ăn nhanh.
Theo thời tiết nóng như thế , dù nửa ngày ăn  hết, buổi tối cô mang về khách sạn đặt  tủ lạnh, thịt khô cũng nên hỏng vẫn là sẽ hỏng.
Tính cả hai con con màu trắng, một lứa  tổng cộng  năm con con.
Từng con một giống như nắm kê vàng.
Ôn Dữu Nịnh  xách lên một con, "Một miếng một con."
"Ngao u!"
Ôn Dữu Nịnh chú ý đến vết thương  đùi của sư tử cái, "  thể xem vết thương của chị  ?"
Sư tử cái đang dẫm lên thịt khô cắn xé dừng  một chút, l.i.ế.m liếm mũi, im lặng  bò  đất, ngậm thịt khô cũng   đáp .
"Vết thương của chị   mới  ? Đã bao lâu ?" Ôn Dữu Nịnh chủ động  lên , " bôi cho chị chút thuốc nhé?"
Có thể là lúc một  bên ngoài mang con  săn  cẩn thận  thương.
Thường thì sư tử  thương nghiêm trọng trong khu bảo tồn sẽ  cứu trợ, nhưng chút vết thương nhỏ  cũng sẽ   quá coi trọng.
Chẳng trách   sư tử cái    vẻ  khập khiễng.
Ôn Dữu Nịnh  xổm  mặt sư tử cái, "Nếu chị đồng ý, thì đặt móng vuốt lên tay ."
Tiếng lòng của sư tử cái đều là những câu hỏi tò mò,  kháng cự điều trị   thì   đề cập.
"Ô…"
Do dự nửa ngày, sư tử cái vẫn đưa móng vuốt tới.
Sư tử cái  lẽ  lâu  đây  mới l.i.ế.m vết thương, lông xung quanh vẫn còn ướt sũng.
Vừa xem nấu ăn và nghe truyện nè. Link kênh ở đây:  https://www.youtube.com/@meoyeucaaudio
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/toi-dua-vao-doc-tieng-long-cua-dong-vat-de-livestream-chua-benh/chuong-489.html.]
Sư tử trắng ngậm thịt khô  ăn,  tới, thấy rõ ràng Ôn Dữu Nịnh đang  gì liền rụt cổ , "Gừ!"
Đừng !
‘Sẽ .’
"Không  vết thương nào cũng  cạo lông,  cạo lông    ." Ôn Dữu Nịnh kiểm tra vết thương, "Vết thương cứ tồn tại mãi, mới  khả năng để  sẹo, đến lúc đó  thể mảng lông  cũng  mọc lên ."
"Gừ!"
Sẽ cạo.
"Sẽ  ." Ôn Dữu Nịnh giải thích: "Rất nhiều vết thương chỉ cần bôi thuốc lên là , như là độ sâu, độ rộng của vết thương , liền… liền, thật đúng là  cạo lông."
Ôn Dữu Nịnh ho nhẹ một tiếng, "Cái đó,  cố gắng cạo cho chị  một chút."
【 Ha ha ha, sư tử trắng:     mà! 】
【 Con sư tử cái  xinh  quá ! Cha  đều  nhan sắc cao. 】
【 Về việc cạo lông  ám ảnh tâm lý lớn như  ? 】
【 Coi như là bóng ma tuổi thanh xuân của sư tử trắng. 】
…
Thuốc trong ba lô của Ôn Dữu Nịnh đều là khách sạn chuẩn , mới nguyên  mở.
Dao cạo chạy bằng điện  tiện mang, cô mang theo d.a.o cạo nhỏ.
Chút vết thương nhỏ , dùng d.a.o cạo là thích hợp nhất.
Ôn Dữu Nịnh giơ tay đẩy đẩy sư tử trắng bên cạnh, "Anh chắn nắng . Qua bên  chút."
Trận chiến vì tôn nghiêm của nghề   động vật!
Ánh sáng  , tỉa tót nhất định   mắt!
Ôn Dữu Nịnh nhéo lưỡi d.a.o một chút cẩn thận cạo sát, "Đừng sợ,  nhanh sẽ xong thôi."
Lông sư tử  nhỏ rơi xuống,   gió, tụ thành một đống nhỏ  cỏ.
"Xong việc!" Ôn Dữu Nịnh vỗ vỗ lông dính  đùi, nắm móng vuốt của sư tử cái huơ huơ  mắt nó, "Xem, thế nào, cũng  tệ lắm chứ."
Sư tử cái: "…"
Ôn Dữu Nịnh chớp chớp mắt, nắm móng vuốt buông xuống, "Chúng  vẫn là trực tiếp bắt đầu bôi thuốc ."
Cạo lông  bận tâm đến vết thương còn  chăm sóc vẻ , cái  cũng quá khó !
Sư tử cái tính tình , đổi thành sư tử trắng   cạo trọc một mảng, lúc  sẽ  xù lông.
"Cái thuốc  nhớ   liếm, thuốc  nhất sẽ   bất kỳ cảm giác nào, lúc chị  l.i.ế.m lông tự  kiềm chế một chút." Ôn Dữu Nịnh chọn đều là thuốc sư tử  thể uống , bôi dày, hiệu quả , còn  thể bảo vệ vết thương  dính bụi.
"Ô," sư tử cái cọ cọ cổ tay cô.
Ôn Dữu Nịnh thu dọn đồ đạc  ba lô, lúc lấy thuốc, sư tử trắng đang  bò  đất ngửi,  mùi thuốc  cho hắt  một cái, nó ghét bỏ.
"Ha ha, cái    thử một miếng ?"
Sư tử trắng  mặt ,  thấy  thiết  livestream.
【 !! 】
【 Làm gì đột nhiên  ! Làm  sợ nhảy dựng lên. 】
【 Cái ánh mắt , OK, là  sư tử trắng theo dõi góc  thứ nhất  sai. 】
Ôn Dữu Nịnh lòng bàn tay úp lên đầu sư tử trắng, "Không thể."
Cô khó khăn lắm mới mang  thiết  livestream đến đây, và   dự phòng.
Nếu mà  cắn hỏng, cô   xin nghỉ.
Ôn Dữu Nịnh thấy gần đây cũng   sông, liền dùng hộp nhựa đựng thịt khô để đựng nước.
Thịt khô ăn xong miệng khô,    thể uống hai ngụm.
Ôn Dữu Nịnh tự  cũng nhấp ngụm nước, điều chỉnh quạt  cổ thành mức trung bình, bế lên một chú sư tử con màu trắng,    bóng râm.