Bách Minh Huy   kinh nghiệm về phương diện , nhưng lấy m.á.u đến mức  thì vẫn là  đầu tiên thấy, “Chẳng lẽ là sợ m.á.u ?”
Vừa dứt lời,  chủ đang cãi  với bác sĩ Andrew ở phía   đầu , một ánh mắt sắc như d.a.o găm liền ném qua đây.
Bách Minh Huy  cứng .
Người đàn ông tóc vàng gằn từng chữ một, “, , thể, , thấy— các   chuyện!”
Bách Minh Huy: “…”
Ôi thôi.
Vì  tướng mạo và ngôn ngữ  chuyện  dễ phân biệt đối phương    cùng quốc gia với , nên lúc  chuyện Bách Minh Huy đều dùng tiếng Hán và cũng  cố tình hạ giọng.
Không ngờ,  là một chiến thần đa ngôn ngữ.
Câu     từng chữ rõ ràng,   là tinh thông tiếng Hán, ít nhất giao tiếp bình thường chắc chắn  thành vấn đề.
“Sư tử  mù màu! Trong mắt chúng gần như chỉ  một màu đen trắng, độ bão hòa cực thấp! Còn sợ máu, nó còn   thấy màu đỏ thì nó sợ cái gì! Sợ màu đen trắng ?!”
Con sư tử suốt ngày mở mắt  chính là màu đen trắng!
“Hơn nữa! Lotina nhà  ăn thịt tươi l.i.ế.m huyết tương cũng  từng ngất,   thể lấy m.á.u một cái liền ngất xỉu!” Người đàn ông tóc vàng chỉ  bác sĩ Andrew: “Chắc chắn là ông   vấn đề!”
Bác sĩ Andrew trông  vẻ   tuổi, tay đẩy gọng kính lão, cũng dùng tiếng Trung lưu loát để đáp ,  vì  là giải thích cho  đàn ông tóc vàng, chi bằng  là tự chứng minh cho Ôn Dữu Nịnh và Bách Minh Huy.
Dù  những   thể  đây  giàu thì cũng sang, bác sĩ Andrew cũng   đắc tội với ai, để  cho bệnh nhân một ấn tượng lang băm  đáng tin cậy, “Anh  thể giao Lotina cho  ,  khi  kiểm tra, nguyên nhân nó đột ngột ngất xỉu tự nhiên sẽ   liệu chứng minh.”
“  tin ông!” Người đàn ông tóc vàng lớn tiếng hét vài câu, cảm thấy  , thế là  chuyển sang ngôn ngữ  đẻ của  để chửi.
【 Trời ạ, ông   cần đổi  ? 】
【  là một hạt giống  cho môn lặn. 】
【 Ngầu thật, một bên dùng tiếng Hán phổ cập khoa học, một bên dùng tiếng Anh chửi , não bộ  mà cũng chuyển đổi kịp! 】
…
“Xin .” Ôn Dữu Nịnh vỗ vỗ vai Bách Minh Huy, tiến lên hỏi: “ cũng là bác sĩ thú y,  thể cho  xem sư tử con của  ?”
Ôn Dữu Nịnh : “Bất kể nguyên nhân là gì,  cảm thấy bây giờ quan trọng nhất vẫn là điều trị, một  bệnh bộc phát nặng chỉ sợ  chậm trễ, đến lúc đó cho dù   cãi thắng, cũng  cứu   Lotina đúng ?”
Người đàn ông tóc vàng  để  dấu vết mà đánh giá Ôn Dữu Nịnh một cái,  đầu  trừng mắt  bác sĩ Andrew, “  thể giao Lotina cho ông, nhưng cô  thể  đây xem.”
Anh  cũng  dám tùy tiện giao sư tử con cho  lạ.
Đặc biệt là một con sư tử con đang hôn mê.
 bây giờ Lotina  thực sự cần bác sĩ, mà    gọi vẫn  đến,  thể để Lotina cứ như  mãi .
“Được.” Ôn Dữu Nịnh  tới, suy nghĩ một chút, “Phiền phức  thể cho  một đôi găng tay ?”
Bác sĩ Andrew kéo ngăn kéo , lúc đưa găng tay qua  khỏi biện minh cho  một câu: “Kết quả kiểm tra của chúng  cho thấy, Lotina   bất kỳ bệnh nền nào. Đột nhiên ngất xỉu chắc chắn  nguyên nhân khác.”
Lúc lấy m.á.u  lấy bao nhiêu máu, ông  chẳng lẽ   .
Ôn Dữu Nịnh gật đầu, đeo găng tay, véo móng vuốt của sư tử con để kiểm tra, “Trước đây  từng xuất hiện tình huống  đúng ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/toi-dua-vao-doc-tieng-long-cua-dong-vat-de-livestream-chua-benh/chuong-531.html.]
Người đàn ông tóc vàng : “Ừ. Lần  là  đầu tiên.”
Ôn Dữu Nịnh  hỏi: “Trước đây  từng  kiểm tra sức khỏe ?”
“Chưa,  mới   nó thôi.” Người đàn ông tóc vàng tâm trạng sa sút, “Mới đặt tên cho nó  bao lâu.”
Sớm  sẽ gặp  chuyện , còn  bằng   kiểm tra sức khỏe, ở nhà yên  thì chẳng  chuyện gì.
Ôn Dữu Nịnh véo hai cái, sư tử con từ từ tỉnh .
Nó mở đôi mắt ẩm ướt, nửa híp mắt mơ màng  xung quanh, “Gào…?”
Đây là ?
‘Sư tử   ?’
Sư tử con  mới tỉnh  còn mơ màng, dường như vẫn   chuyện gì  xảy .
Nghe qua  vẻ giống như  mất trí nhớ.
“Em  nhớ ?” Ngón tay Ôn Dữu Nịnh đặt lên n.g.ự.c sư tử con,  : “Em đến đây lấy máu, lấy m.á.u xong liền ngất  đó.”
“Gào grừ!” Sư tử con đột nhiên mở to hai mắt.
Lấy m.á.u gào gào gào!
Kim tiêm, kim tiêm! Đáng sợ quá!
Vừa xem nấu ăn và nghe truyện nè. Link kênh ở đây:  https://www.youtube.com/@meoyeucaaudio
Sư tử con cả  xù lông, lòng bàn tay Ôn Dữu Nịnh áp ,  thể cảm nhận rõ ràng nó đang run rẩy vì sợ hãi.
Người đàn ông tóc vàng cảm thấy  , vội vàng giơ tay lên ôm sư tử con chặt hơn, đồng thời ngăn cách nó với Ôn Dữu Nịnh, “Này! Cô   gì với Lotina?”
Lotina  sợ đến phát run .
Ôn Dữu Nịnh: “Đừng lo, nó   việc gì .”
Người đàn ông tóc vàng nhận thấy tình trạng của sư tử con ngày càng tệ, “Cái gì mà   việc gì! Các  quả nhiên là một giuộc! Nếu Lotina  các , đám lang băm , hại chết,  nhất định sẽ kiện các !”
Ôn Dữu Nịnh : “Nó chỉ là sợ hãi,  hội chứng sợ kim tiêm thôi.”
“Cho dù là sợ kim tiêm cũng là do các   hại,  tuyệt đối—”  đàn ông tóc vàng đang gầm lên giận dữ đột nhiên im bặt, trong khoảnh khắc, phảng phất như các nếp nhăn  vỏ não đều  duỗi thẳng, “Sợ kim tiêm?”
【 Sợ kim tiêm…? 】
【 Sợ kim tiêm! Sư tử cũng  sợ kim tiêm . Có chị em nào từng  sư tử   cho   với. 】
【 ? Chưa từng  sư tử nhưng  cũng sợ kim tiêm. Cảm giác đó  kinh khủng! Cảm giác như cả   hút chân  . 】
【 Sư tử  bệnh  ? 】
“ . Sợ kim tiêm.” Ôn Dữu Nịnh tháo găng tay ném  thùng rác, “Lúc lấy m.á.u  dọa ngất. Sờ  mềm nhũn,  tính là cứng đờ. Không cần can thiệp quá nhiều, ngất một lúc tự nó sẽ tỉnh.”
Bác sĩ Andrew,  luôn cần dùng máy móc để kiểm tra và  chuyện bằng  liệu, mơ màng tiến lên, “Why… tại   là sợ kim tiêm? Làm   là sợ kim tiêm?”
Chỉ đeo găng tay sờ vài cái, là  thể   thành  ?
No, đây là  đúng!