Tĩnh Hoa nghi ngờ  Ôn Dữu Nịnh: "Nó...?"
"Nó bảo bạn bỏ nó xuống."
"À ." Tĩnh Hoa  hồn, vội vàng đặt chồn Sóc về   kệ.
Ôn Dữu Nịnh nhắc nhở: "Chồn sương Andrew là chồn cảnh,   khả năng sinh tồn trong tự nhiên.  nghĩ, nhiệm vụ hàng đầu của bạn bây giờ là đưa chồn Sóc về  tự nhiên,  đó  tìm chồn sương Andrew."
"Vậy   ngay đây." Tĩnh Hoa cũng  lo lắng cho con chồn nhỏ của , nhưng        tìm ở .
Ôn Dữu Nịnh   sự do dự của Tĩnh Hoa, hỏi: "Chồn sương Andrew tự chạy  ngoài ?"
Tĩnh Hoa lắc đầu, "Cũng  hẳn. Gần đây   cảm mãi  khỏi, uống thuốc cũng  hiệu quả. Sau đó  nhớ ngày xưa Dung Dung nhà   bệnh, tự  ngoài ăn cỏ  khỏi. Thế là   đùa bảo Dung Dung giúp   tìm thảo dược, kết quả nó  xong lời   liền  ngoài."
Tĩnh Hoa: "Sau đó  thấy nó mãi  về nên   ngoài tìm. Rồi...  thấy con chồn Sóc   núi.  cứ tưởng là Dung Dung nên mang nó về."
Chồn Sóc: "Cộc cộc!"
‘Chồn    tên là Dung Dung!’
Ôn Dữu Nịnh nhấp một ngụm : "Lúc đó chồn Sóc  phản kháng ?"
"Có ạ." Nói đến đây, giọng Tĩnh Hoa trầm xuống, " lúc đó  nghĩ Dung Dung  ngoài chơi, thích  gian rộng lớn bên ngoài nên   về nhà với . Thế là..."
"Thế là bạn mạnh mẽ ôm nó  lòng mang về nhà?"
Tĩnh Hoa nhắm mắt , nặng nề gật đầu, "Nói thật, con chồn Sóc  thật sự gần bằng Dung Dung nhà , chiều cao cũng gần như ."
Cứu ... Nếu lời cô Ôn  là thật, cô    một việc ngu xuẩn đến mức nào . Chồn Sóc tức giận  thẳng, xù lông thành một ống tròn.
【Phụt... ha ha ha, đây là bắt cóc!】
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/toi-dua-vao-doc-tieng-long-cua-dong-vat-de-livestream-chua-benh/chuong-61.html.]
【Buồn  nhất chẳng  là chồn Sóc  thèm quan tâm cô bé, kết quả cô bé  nghĩ chồn Sóc  bệnh   ha ha.】
【Xem chồn Sóc tức kìa, lớn từng   gặp chuyện vô lý như .】
Tĩnh Hoa chắp tay  n.g.ự.c lạy chồn Sóc, "Xin , xin ,  sai ."
Việc cấp bách là  đưa con chồn sương Andrew ở ngoài  về. Ôn Dữu Nịnh ở trong nước, rõ ràng  thể biến mất  nước ngoài để giúp đỡ. Tĩnh Hoa    manh mối, cô  nghĩ một lúc,   con chồn Sóc đang chống nạnh, "Nhóc con, bạn  thể ngửi thấy mùi của con chồn sương Andrew ?"
Chồn Sóc nghiêng đầu, kiêu ngạo ngẩng đầu nhỏ.
‘Đương nhiên! Chồn gia  gì là   !’
"Vậy bạn  thể giúp tìm con chồn sương Andrew ở đây ?" Ôn Dữu Nịnh  Tĩnh Hoa: "Cô  sẽ trả thù lao cho bạn một ít, như là đồ ăn, nước uống..."
Tĩnh Hoa   đột nhiên gật đầu, "Được!  còn  nhiều đồ hộp và đồ sấy khô, còn  thịt cút tươi nữa. Chỉ cần giúp  tìm thấy Dung Dung, cơm cả đời   bao. Lúc lạnh nhất, bạn  thể đến nhà  ngủ đông.  sẽ cung cấp chỗ ở... Được ?"
Trong tự nhiên thiếu thức ăn, chồn Sóc cũng khó kiếm ăn. Có  cung cấp nguồn thức ăn cố định, đối với chồn Sóc hoang dã mà  là chuyện .
"Cộc!" Chồn Sóc giơ chân lên vỗ  kệ. Giao dịch thành công!
Chồn Sóc  xong liền bò xuống khỏi kệ, nhanh chóng chạy  cửa. Từ  kệ  đến cửa,  lẽ nó  chạy   bao nhiêu  trong thời gian qua. Chỉ  nhân lúc Tĩnh Hoa mở cửa là vọt  ngoài để giành  tự do. Chồn Sóc lao  ngoài, nhưng vẫn  cánh cửa ngăn . Nó  lên, móng vuốt vỗ mạnh  cửa, "Cộc!"
‘Mở cửa cho chồn gia!’
Tĩnh Hoa  về phía Ôn Dữu Nịnh.
Ôn Dữu Nịnh khẽ nâng cằm, "Đi thôi. Trước hết tìm chồn sương Andrew về."
"Tới tới." Nhận  lời khẳng định, Tĩnh Hoa lúc  mới chạy đến mở cửa, lấy áo khoác lông vũ  kệ mặc , tiện tay lấy một cái khăn quàng cổ, "Đi thôi!"
Vừa xem nấu ăn và nghe truyện nè. Link kênh ở đây:  https://www.youtube.com/@meoyeucaaudio
Một làn gió lạnh ùa , cuốn theo bông tuyết dán  mặt. Những bông tuyết nhỏ mịn bay xuống. Tĩnh Hoa thở  một  nóng, run rẩy treo điện thoại đang liên kết   ngực, bước chân chìm sâu trong tuyết, cố gắng theo kịp bước chân của chồn Sóc.
Chồn Sóc   nhanh  nền tuyết. Những vết chân nhỏ in hằn  lớp tuyết mỏng, cái đuôi rũ xuống kéo qua những nơi móng vuốt   qua,  mờ  dấu chân. Tĩnh Hoa chạy chậm phía  cố gắng theo kịp.