Trong cuộc đối đầu với tên sát nhân, cô   nhiều  cứu nam chính Chu Niên  những thời khắc quan trọng.
Cuối cùng cũng chính cô   phản công g.i.ế.c c.h.ế.t tên sát nhân thành công.
Nếu Bạch Cẩm  thể ở bên cô , chắc chắn sẽ  an .
Quả nhiên,   Bạch Cẩm  ngạc nhiên  lên bầu trời.
Cô    hẻm, mà lấy điện thoại  nhắn tin cho Vương San  tối nay sẽ đến nhà cô  ngủ.
 vui mừng vỗ tay.
Nữ chính  lắng  như  ai mà  yêu chứ?
Nhìn Bạch Cẩm an  đến nhà Vương San,  cảm thấy tảng đá lớn trong lòng cuối cùng cũng rơi xuống.
Lần  chắc sẽ   biến cố gì nữa chứ?
Vương San  thấy Bạch Cẩm,  mặt thoáng qua một tia ngạc nhiên.
Hai  họ  đùa một lúc,   ăn vặt  trò chuyện.
"Tiểu Bạch, hôm nay   nghĩ đến việc đến đây ngủ ?"
"San San,    thể   tin, tớ  thấy chữ  trời."
"Nó  tớ  tên sát nhân hàng loạt theo dõi."
Sắc mặt Vương San  đổi,  đ.ấ.m Bạch Cẩm một cái.
"Cậu dạo  xem mấy cái phim hồ sơ án mạng nhiều quá,  ảo giác  ?"
Bạch Cẩm lộ  vẻ sợ hãi.
"Cái phim tài liệu giả đó kinh khủng và chân thực quá, tớ xem mà  c.h.ế.t khiếp  ."
"Tập tớ xem hôm qua, nạn nhân là một cô gái tên Hạ Nguyệt."
Đến đây,  nhíu mày.
Bởi vì  tên là Hạ Nguyệt.
Bỗng dưng  trùng tên với một nạn nhân, luôn cảm thấy  khó chịu.
"Cô   tên sát nhân giả dạng  giao hàng đột nhập  nhà g.i.ế.c hại dã man  lúc một giờ sáng,  p.h.â.n x.á.c thành một trăm lẻ tám mảnh!"
Một luồng khí lạnh từ từ lan tỏa khắp cơ thể.
Bởi vì   đặt một suất thịt nướng cách đây nửa tiếng.
Điều   vẻ quá trùng hợp.
Cộc cộc cộc!
Tiếng gõ cửa đột ngột vang lên, khiến  giật .
"Xin chào, đồ ăn  đến, phiền  chị mở cửa nhận hàng."
 ngẩng đầu,  lên đồng hồ treo tường.
Thời gian hiển thị đúng một giờ sáng.
Những gì  đang trải qua lúc ,   giống với bộ phim tài liệu về tội phạm mà họ đang thảo luận trong phim!
Đây là sự trùng hợp,  là...
 cảm thấy rợn ,  vọng  ngoài cửa:
"Cứ để  cửa , lát  tự  lấy."
Người giao hàng trả lời "".
Sau đó   thấy tiếng đồ ăn  đặt xuống đất và tiếng bước chân xa dần.
Sự bất an trong lòng  dịu ,  vẻ như   quá lo lắng .
Lúc  bụng cũng đói,   dậy chuẩn   lấy đồ ăn.
Tiếng Bạch Cẩm trong điện thoại  lọt  tai .
"Tên sát nhân đó quá kinh khủng,  sẽ giả vờ rời ,  cởi giày, nhẹ nhàng  , đợi Hạ Nguyệt mở cửa lấy đồ ăn thì  tay ngay."
Bàn tay  đặt  nắm cửa đột ngột dừng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/toi-dung-binh-luan-de-cuu-nu-phu-trong-phim-nhung-co-ay-noi-toi-cung-sap-bi-giec/chuong-2.html.]
Lại gần mắt mèo,  thấy đèn bên ngoài vẫn sáng.
Tầng  đều là đèn cảm ứng,     qua sẽ tự động tắt.
Mà  giao hàng    một lúc , đèn  nên vẫn sáng thế .
 nín thở, từ từ áp tai  cửa.
Mặc dù  nhẹ, nhưng  vẫn  thấy.
Ngoài  , còn  tiếng thở thứ hai.
Người giao hàng,... đúng, tên sát nhân đó vẫn ở bên ngoài,      rời !
 vội vàng khóa trái cửa phòng,  đẩy tủ chặn ngang cửa.
Chăm chú  chằm chằm  màn hình phim một lúc, cuối cùng  cũng hiểu .
Giống như Bạch Cẩm là một nhân vật trong một cuốn sách trong thế giới của ,  cũng là một nhân vật trong một bộ phim tài liệu trong thế giới của cô .
   đổi  phận của cô  thông qua những bình luận trực tuyến, và chỉ khi cốt truyện  đổi,  mới  thể   thông tin về bản   từ chính miệng cô , nhờ đó tránh  quỹ đạo  kẻ sát nhân g.i.ế.c hại khi    lấy đồ ăn.
Nói cách khác, cứu Bạch Cẩm chính là cứu chính .
Nghĩ đến đây,  chăm chú  màn hình điện thoại,  dám bỏ lỡ bất kỳ thông tin nào.
Vương San uống một ngụm lớn nước ép, phản bác:
"Tiểu Bạch,  nhớ nhầm ."
"Hạ Nguyệt cô   cảnh giác,    mở cửa cho  giao hàng."
Bạch Cẩm nhẹ nhàng vỗ vỗ đầu.
"Ôi, đúng là tớ nhớ nhầm ."
Trong lòng  vui mừng khôn xiết, quả nhiên cốt truyện của  cũng   đổi!
"Haizz, dù Hạ Nguyệt  mở cửa, nhưng cuối cùng cô  vẫn gặp nạn."
Cô  thở dài, lắc đầu.
Lập tức, trái tim   thắt .
Sao  thế , rõ ràng   chặn kẻ sát nhân ở ngoài cửa  mà...
Vương San  lạnh lùng, từ từ mở miệng.
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ để tớ vác gậy đi gõ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.
"Cô  tự  quá sơ suất, cửa ban công và cửa sổ đều  đóng, trách ai ?"
"Tên sát nhân đó dễ dàng trèo  nhà cô  từ ban công."
Tiêu !
Sáng nay   thông gió cho phòng, nên  mở cửa sổ ban công.
Không ngờ một hành động tùy tiện  trở thành lá bùa đòi mạng .
 vội vàng  dậy, chạy đến đóng cửa sổ .
Trong cơn kinh hãi tột độ , trái tim  đập mạnh đến nỗi dường như  nhảy  khỏi lồng ngực.
May mắn ,   thành công hóa giải một cuộc khủng hoảng.
 âm thanh phát  từ màn hình khiến  c.h.ế.t lặng tại chỗ.
"Quá đáng tiếc, con gái sống một  vẫn  luôn chú ý an ,  thể bỏ qua bất kỳ mối nguy hiểm tiềm ẩn nào."
" , Hạ Nguyệt dù   mở cửa, nhưng cũng  chọc giận kẻ sát nhân.
Hắn   nhà từ ban công  trút giận bằng cách băm Hạ Nguyệt thành thịt nát, cảnh tượng đó nghĩ thôi là tớ   ngủ  ."
...
Tại , tại  cốt truyện vẫn   đổi!
Rõ ràng   đóng cửa sổ  mà!
Một ý nghĩ kinh hoàng đến tột độ  thể kiềm chế  mà trỗi dậy.
Thực , kẻ sát nhân   ...
 cứng đờ  đầu , phía   một bóng .