Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

TÔI DÙNG HỆ THỐNG MỎ QUẠ ĐỐI PHÓ VỚI CHỊ GÁI TÂM CƠ - CHƯƠNG 7: CUỘC HÔN NHÂN NÀY MUỐN HAY KHÔNG CŨNG PHẢI GẢ

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-07-02 02:02:23
Lượt xem: 2,197

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4VQydWuR98

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ông ta đuổi theo Chủ tịch Phó ra ngoài, cố gắng thuyết phục đối phương thay đổi ý định.

Mẹ cũng mặt dày đi theo nịnh bợ phu nhân Phó.

Phó Bạc Diễn đích thân đẩy xe lăn cho Phó Hằng Chi rời đi, trước khi đi còn liếc nhìn khuôn mặt trắng bệch của chị ta, khóe miệng tràn đầy vẻ giễu cợt.

Chị ta như bị sét đánh, đứng sững tại chỗ.

Một lúc lâu sau, chị ta mới quay đầu lại, căm hận nhìn tôi.

"Bố mẹ chưa từng nói muốn gả tao cho Phó Hằng Chi, là mày cố tình nói dối để lừa tao."

"Kim Nhược An, rốt cuộc tại sao mày cứ phải hại tao hết lần này đến lần khác."

"Từ khi mày trở về, đã có bao nhiêu chuyện không tốt xảy ra với tao, tại sao mày cứ nhất định phải gây khó dễ cho tao."

Chị ta chất vấn tôi một cách điên cuồng.

Tôi không hề né tránh việc lừa gạt và dẫn dắt sai lầm của chị ta, thẳng thắn thừa nhận.

Đồng thời hỏi ngược lại chị ta.

"Vậy còn chị thì sao, tại sao chị lại không thể dung thứ cho tôi."

"Nếu không phải ban đầu chị cứ khăng khăng đòi bố mẹ đuổi tôi đi, thì sao tôi lại phải sống khổ sở ở nông thôn mười mấy năm trời."

"Tôi rõ ràng cũng có bố mẹ, nhưng vì chị mà sống như một đứa trẻ mồ côi."

Tôi cười khuyên chị ta bình tĩnh lại.

"Chị à, chị có thời gian cãi nhau với tôi, chi bằng nghĩ xem lát nữa phải ứng phó với cơn giận của bố mẹ thế nào đi."

Tôi nói cho chị ta biết, chị ta vốn dĩ còn có một cơ hội liên hôn để giúp Kim gia một tay, bố mẹ dù có ghét chị ta đến đâu cũng vẫn còn nhận chị ta là con gái.

Nhưng giờ đây chị ta đã đắc tội với Phó gia, còn có khả năng hủy hoại tất cả những gì bố đã dày công gây dựng.

Bố mẹ không chừng hận chị ta đến mức, hận đến c.h.ế.t đi được.

"Sẽ không đâu, bố mẹ từ nhỏ đã thương yêu tao, sẽ không vì một chuyện này mà tuyệt tình với tao."

"Cùng lắm thì, tao nghĩ cách gả vào Phó gia là được."

Chị ta khóc lóc đi tìm bố mẹ giải thích, muốn cứu vãn cuộc hôn nhân với Phó gia.

Bố mẹ còn muốn gắn bó với Phó gia hơn cả chị ta.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/toi-dung-he-thong-mo-qua-doi-pho-voi-chi-gai-tam-co/chuong-7-cuoc-hon-nhan-nay-muon-hay-khong-cung-phai-ga.html.]

Sau mấy ngày nỗ lực liên tiếp của ba người họ, Phó gia cuối cùng cũng nới lỏng, chịu cho chị ta thêm một cơ hội.

Nhưng người mà họ yêu cầu chị ta gả không còn là Phó Bạc Diễn nữa, mà là Phó Hằng Chi.

Chồng kiếp trước của tôi.

Người đàn ông ngồi xe lăn, vẻ ngoài nho nhã nhưng bên trong lại tàn bạo độc ác.

Chị ta không muốn, nhưng bố mẹ có rất nhiều cách để bắt chị ta phải nghe lời.

Vì sự phản kháng của chị ta quá kịch liệt, họ còn tàn nhẫn với chị ta hơn cả với tôi kiếp trước.

Chị ta nhịn ăn, họ liền tìm ống thông dạ dày cắm vào dạ dày chị ta, bơm hết thức ăn lỏng vào.

Chị ta muốn tự tử, người giúp việc và bảo mẫu thay phiên nhau trông chừng chị ta hai mươi bốn giờ.

Ngay cả đi vệ sinh cũng bị người khác nhìn chằm chằm.

Chị ta cuối cùng bị dày vò đến mức không chịu nổi, đành phải thỏa hiệp.

Tôi nghe thấy chị ta nói chị ta không muốn chết, chị ta phải tìm cách sống, sống mới có cơ hội có được thứ mình muốn.

Tiếc thay, chị ta vẫn chưa biết bệnh tình của mình đã phát triển đến giai đoạn cuối, nhiều nhất là nửa năm nữa, mọi chuyện sẽ kết thúc.

Bố mẹ cũng chính vì biết rõ sự thật, mới biết rõ Phó gia muốn chị ta qua đó là để Phó Hằng Chi trút giận, mà vẫn lựa chọn hy sinh chị ta.

Một tháng sau, chị ta tiều tụy hốc hác, bị ép mặc váy cưới bước vào lễ đường.

Chị ta trong tiếng chúc phúc của mọi người, trao đổi nhẫn cưới với Phó Hằng Chi.

Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương. Đọc xong nhớ phô lô tui nha, hoặc theo dõi tui bên page Mắm Muối Chanh Đường. Ngày nào cũng có truyện hay cho mấy ní đọc hoài không chán luôn nè :3

Khi mục sư tuyên bố họ có thể hôn nhau, Phó Hằng Chi nhếch môi, ngoắc ngón tay với chị ta, ý bảo chị ta quỳ xuống trước mặt anh ta.

Nghĩ đến lời đe dọa trước đó của bố mẹ, chị ta chỉ có thể nhẫn nhục làm theo.

Nhưng khi chị ta chủ động đưa đôi môi đỏ mọng của mình lên, Phó Hằng Chi lại quay đầu đi, tránh né sự đụng chạm của chị ta.

Anh ta nhìn mọi người dưới khán đài, cười xin lỗi.

"Tôi thân thể không tiện, những chuyện này bỏ qua đi."

Phó Hằng Chi dùng cách tự giễu để nói với tất cả mọi người rằng, chị gái đã cưới phải một người chồng bất lực. Nhưng chẳng ai dám coi thường Phó Hằng Chi, mà chỉ thầm cười nhạo chị gái ham mê quyền quý.

Sau khi kết hôn được hai tháng, chị gái không chịu nổi cảnh phòng không chiếc bóng, thậm chí còn vài lần chủ động dâng hiến cho Phó Bạc Diễn. Phó Hằng Chi vốn đã bất mãn với chị ta, đánh mắng đã là chuyện cơm bữa. Chị ta cứ hết lần này đến lần khác chọc giận Phó Hằng Chi, Phó Hằng Chi đương nhiên sẽ không để chị ta sống yên ổn.

Mới cưới nhau được ba tháng, tin dữ của chị gái đã truyền về nhà.

Đúng như tôi dự đoán, bố mẹ không hề đau buồn hay thương tiếc. Bởi vì họ sớm đã bị hệ thống thao túng, không còn tình cảm với chị gái nữa. Tiếp theo, họ bắt đầu lặp lại hành động giống như kiếp trước, mượn cái c.h.ế.t của chị gái để đòi hỏi lợi ích từ Phó gia.

Loading...