13
 
 xách xô cá trở  bếp.
 
Tỉ mỉ  sạch nội tạng của từng con cá nhỏ,  đó tự pha chế một hỗn hợp ướp đặc biệt.
 
Thêm hành, gừng, muối và rượu để ướp cá.
 
Sau đó,  phủ một lớp bột lên cá,  thả  chảo dầu nóng chiên giòn.
 
Món cá chiên giòn  cách  khá đơn giản, nhưng  đòi hỏi kỹ năng kiểm soát nhiệt độ dầu  cao.
 
Cùng một món, nhưng tay nghề khác  sẽ cho  thành phẩm khác biệt một trời một vực.
 
Mà  chính là loại đầu bếp giỏi nhất trong  đó.
 
Chẳng bao lâu , cả nồi cá chiên nóng hổi, lớp vỏ vàng giòn, tỏa  mùi thơm mặn mà hấp dẫn   lò.
 
 gắp một con lên thử.
 
Ừm,  tệ.
 
Lớp ngoài giòn rụm, trong khi thịt cá bên trong  mềm mịn, hai loại kết cấu kết hợp với  tạo thành hương vị  hảo.
 
Hệ thống  thể ngửi  mùi, nhưng nó  thể  thấy món ăn.
 
Nó nhận xét: "Có lúc thật hận bản    thực thể, nếu  thật sự  nếm thử đồ ăn cô ."
 
 thờ ơ đáp: "Vậy thì tiếc thật."
 
Nói xong,  mở cửa sổ nhà ăn.
 
Ông nội  vẫn đang tiếc nuối cái xô cá nhỏ của .
 
 lúc , một mùi thơm béo ngậy của dầu chiên lập tức len lỏi  mũi ông một cách mạnh mẽ.
 
Ông hít sâu một , ngạc nhiên nhận …
 
Mùi thơm   xuất phát từ nhà ăn.
 
14
 
Còn  mười mấy phút nữa mới đến giờ ăn của nhà ăn.
 
 tranh thủ nấu một phần mì trong nồi.
 
Sau đó xào một phần sốt trứng cà chua mặn.
 
Không  món chính thì  mà .
 
Vừa nấu xong, Tạ Vân Lễ  đến.
 
Hôm nay    một bộ quần áo khác, vẫn là rách rưới như cũ.
 
Cánh tay và đôi chân lộ  ngoài đầy vết bầm tím.
 
Trên mặt còn  thêm mấy vết thương mới.
 
 nhíu mày: "Lại  đánh ?"
 
Lông mi đen nhánh như lông quạ của Tạ Vân Lễ khẽ cụp xuống: "Ừm."
 
 cảm thấy  chút đau lòng.
 
Vội vàng múc một bát mì cho  .
 
Phủ lên  một lớp sốt trứng cà chua dày đặc.
 
Cuối cùng đặt thêm ba con cá chiên giòn lên .
 
Rắc thêm hành lá.
 
 lấy  chiếc bàn nhỏ và ghế nhựa mà  mua sáng nay, đặt  góc phòng.
 
"Ăn nhanh , ăn nhiều một chút,   mới  sức đánh trả ."
 
Tạ Vân Lễ đang cầm đũa bỗng khựng .
 
Trong ánh mắt c.h.ế.t lặng và vô cảm của , lóe lên một tia sáng khó hiểu:
 
"Chị bảo em đánh trả?"
 
" ,  rõ sẽ  bắt nạt, chẳng lẽ cứ  yên chịu đòn ? Đánh   thì đánh,  đánh  thì chạy. Đừng kìm nén bản , nếu  sẽ dễ trở thành kẻ biến thái đấy."
 
15
 
Tạ Vân Lễ im lặng suốt nửa phút.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/toi-dung-my-thuc-cam-hoa-phan-dien-tam-tuoi/4.html.]
 
Những năm qua,     đánh quá nhiều .
 
 mỗi  như , ai cũng bảo   nhẫn nhịn.
 
Đây là  đầu tiên   để  ăn no,  còn bảo  đánh trả hoặc bỏ chạy khi  bắt nạt.
 
 dựng xong điện thoại và đèn hỗ trợ ánh sáng,   thấy   vẫn đang ngẩn .
 
 giục: "Còn  ngây   gì, lát nữa mì nở  ăn sẽ  ngon."
 
"Ừm."
 
Cậu  bát mì đầy ụ  mặt.
 
Dù  trông mong gì  tay nghề nấu nướng của , nhưng cứ nghĩ bánh hành chiên hôm qua chỉ là một bất ngờ nhỏ,  ngờ hôm nay món ăn  mặt  trông còn hấp dẫn hơn.
 
Cậu cắn thử một miếng cá chiên.
 
Ngay khi nếm  hương vị, đôi mắt  của  mở to hơn vài phần.
 
Trời mới   bao lâu     ăn thịt.
 
Lớp vỏ giòn tan kết hợp với thịt cá mềm mịn, ngay lập tức đánh gục vị giác của .
 
Tạ Vân Lễ  nhịn  bắt đầu ăn ngấu nghiến.
 
Trong góc phòng nhỏ hẹp, tiếng húp mì xì xụp và tiếng nhai cá rôm rốp vang lên.
 
Nghe thôi cũng  thấy thèm ăn.
 
Hiệu quả   cũng khá .
 
 cảm thấy  hài lòng.
 
Lúc , ông nội  sải bước nhanh nhẹn lao  trong.
 
"Nhóc con, ông ngửi thấy mùi thơm quá trời đây!"
 
16
 
"Là cá nhỏ chiên giòn cháu  đấy."
 
"Cái gì? Cháu chiên ? Cái  ăn  ?"
 
"...Không ăn  , ông đừng ăn!"
 
Ông nội  bán tín bán nghi, nhưng   cưỡng nổi mùi thơm quyến rũ.
 
Bỏ qua  nghi ngờ, ông phất tay : "Kệ ,  là chiên dầu mà, chắc cũng  khác biệt lắm . Cho ông hai con ."
 
 dùng túi nhựa gói cho ông mười con cá chiên.
 
Ông xách theo   tìm lão Lý hàng xóm uống rượu.
 
Trong rổ vẫn còn hơn chục con cá.
 
 định thu dọn .
 
Lúc ,  cửa bếp  mấy đứa trẻ đang thò đầu  .
 
"Chị ơi, còn bánh hành chiên ?"
 
 nhận  đó là mấy đứa nhóc mà hôm qua   cho bánh.
 
"Hết , nhưng  cá chiên, ăn ?"
 
Chúng do dự vài giây.
 
 cuối cùng, sự thèm khát với thịt  chiến thắng nỗi sợ về tay nghề nấu ăn của chủ cũ.
 
"Ăn!"
 
  dậy lấy cá cho chúng.
 
Trong lúc chờ đợi, chúng liếc về phía góc phòng,  thấy Tạ Vân Lễ.
 
Ngay lập tức, nét mặt trở nên cợt nhả.
 
"Là thằng nhóc mồ côi đó."
 
"Nó cũng đang ăn cơm."
 
"Nó ăn gì ? Nhìn ngon thế."
~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~
 
"Chút nữa qua bảo nó chia cho bọn  một ít."
 
Tạ Vân Lễ,  đang cắm cúi ăn, lập tức cứng đờ cả .