33
 
Sau bữa trưa,  bắt taxi đến khảo sát một  trường học trong khu vực.
 
 chuyện   khiến  đau đầu.
 
Hiệu trưởng của các trường công lập lo lắng rằng trẻ em trong cô nhi viện  phẩm hạnh kém, kiên quyết  nhận.
 
Các trường tư thục thì chỉ cần  tiền là  .
 
 học phí  cao, mỗi học kỳ  còn  vô  khoản phí phát sinh, tổng  tiền lên đến mức đáng sợ.
 
Những gia đình  thể cho con học ở đây đều thuộc tầng lớp giàu .
 
Với  tiền   trong tay hiện giờ, tuyệt đối  đủ để lo cho hơn mười đứa trẻ học đến hết tiểu học.
 
 khá thất vọng.
 
Hiện tại chỉ còn  một trường tiểu học   đến.
 
Lý do  để dành nó cuối cùng, là vì ngôi trường  cũng giống như cô nhi viện của chúng .
 
Hiệu trưởng  lẽ cũng là  duy trì nó bằng tình yêu và sự tận tâm, nhưng   đủ ngân sách.
 
Lớp học cũ kỹ.
 
Sách vở  gom góp từ nhiều nơi khác .
 
Dù vẫn là trường học hợp pháp  sở giáo dục công nhận, cũng  thể thi  cấp hai, nhưng môi trường thì chẳng khác gì những năm tám, chín mươi.
 
Thử xem .
 
Nhìn cánh cổng trường xập xệ,  hít sâu một , bước  trong.
 
34
 
Hiệu trưởng  nhiệt tình chào đón .
 
 ngay  đó, ông thở dài:
 
"Nói thật với cô,  vốn định xin đóng cửa trường trong năm nay. Nguồn thu hiện tại thực sự  đủ để duy trì hoạt động của trường nữa."
 
Đóng cửa ?
 
Sao  thể như  !
 
Đây là hy vọng cuối cùng của  !
 
 tha thiết :
 
"Thầy ơi, vẫn  đến lúc cuối cùng mà, đừng vội bỏ cuộc.   thể tài trợ cho trường."
 
"Thật ? Cô  thể đóng góp bao nhiêu?"
 
 lấy hết  tiền   :
 
"Chừng  đủ để mua sách và duy trì hoạt động của trường. Sau   kiếm  tiền, sẽ tiếp tục hỗ trợ. Dù  thầy cũng hãy cố gắng duy trì trường học đến khi  tiền  dùng hết ."
 
Chỉ cần  thể kéo dài thêm một thời gian nữa.
 
Không cần bọn trẻ trong cô nhi viện  thi đỗ cấp hai, cấp ba, thậm chí là đại học.
 
 ít nhất, chúng  thể    .
 
Có thể học thêm  chút kiến thức.
 
Đôi mắt hiệu trưởng ánh lên những giọt nước mắt cảm động.
 
Nếu  thể, ông cũng mong  cố gắng duy trì thêm một thời gian nữa.
 
Để cho những đứa trẻ đáng thương , thêm một  trời để che mưa chắn gió.
 
35
 
 thông báo tin tức về việc  học cho bọn trẻ trong cô nhi viện.
 
Ban đầu, chúng im lặng.
 
Như thể đang chìm trong một giấc mơ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/toi-dung-my-thuc-cam-hoa-phan-dien-tam-tuoi/9.html.]
 
Sau đó, tiếng hò reo vui sướng mới vang lên.
 
Có lẽ, đối với hầu hết trẻ em hiện nay, việc  học là một cơn ác mộng.
 
 đối với những đứa trẻ  từng nghĩ rằng   thể   học, đây  là một giấc mơ .
 
Đó là điều mà chúng  bao giờ dám mong cầu.
 
Giờ đây, chúng  cơ hội   học như những đứa trẻ bình thường khác.
 
Sao  thể  vui mừng  chứ?
 
Chỉ  Tạ Vân Lễ là vẫn giữ vẻ mặt bình thản.
 
~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~
 ở nơi    thấy, đôi mắt của Tạ Vân Lễ lặng lẽ đỏ lên.
 
Trước đây,  từng nghĩ  chỉ đang đùa với .
 
Dù  cô nhi viện nghèo như ,   bao giờ dám nghĩ đến chuyện  thể   học.
 
Vậy nên,  thực sự  thể  học ?
 
Nếu đây là sự thật…
 
Vậy thì  sẵn sàng, tha thứ cho thế giới  thêm một chút nữa.
 
Vì thế,  bữa tối, Tạ Vân Lễ hiếm hoi chủ động tìm đến .
 
Gương mặt nhỏ nhắn đầy vẻ kiêu ngạo:
 
"Đi học chắc chắn sẽ tốn  nhiều tiền nhỉ. Lợi nhuận mà chúng   thỏa thuận  đó, em  thể nhường thêm một phần, từ nay chị chín phần, em một phần."
 
  nhịn  bật .
 
Tạ Vân Lễ  chút  hổ và tức giận: "Chị  gì chứ?"
 
"Chị  em ngoan quá. Em     chúng   nhận  quảng cáo ? Tạ Vân Lễ, cuối cùng chúng  cũng kiếm  tiền !"
 
36
 
Quảng cáo đầu tiên mà chúng  nhận  là chụp mẫu nhí.
 
Thù lao năm mươi nghìn.
 
Tạ Vân Lễ cần phối hợp với nhãn hàng để chụp ảnh.
 
Địa điểm chụp  quá xa,  tàu cao tốc,   ngừng hỏi :
 
"Em thật sự   vấn đề gì chứ?"
 
Cậu  chút căng thẳng nhưng vẫn lắc đầu: "Không ."
 
Đây là  đầu tiên  đến một thành phố lớn.
 
Trong lòng khó giấu  sự phấn khích.
 
May mắn là, vốn dĩ Tạ Vân Lễ   khuôn mặt  hảo,  vô cùng phối hợp, nên buổi chụp diễn   thuận lợi.
 
Sau khi kết thúc, họ nhanh chóng chuyển khoản nốt phần còn  cho .
 
 lập tức vui vẻ ôm lấy :
 
"Đi nào, chị dẫn em  ăn ngon!"
 
 dẫn  đến thiên đường của bọn trẻ—KFC.
 
Tạ Vân Lễ ăn một chiếc burger và một phần cánh gà nướng,  đó nhỏ giọng  với : "Không ngon bằng đồ chị ."
 
  nhịn  bật , véo nhẹ má .
 
Dạo gần đây  ăn uống ,  mặt cũng  thêm chút thịt.
 
"Không tệ nha, Tiểu Lễ, giờ còn   lời  để lấy lòng chị nữa."
 
Tạ Vân Lễ kiêu ngạo bĩu môi: "Em chỉ  thật thôi."
 
"Ôi chao, còn  dùng thành ngữ nữa! Xem  việc học cũng  tệ nha!"
 
"Hừm."