Cô bò bàn để ngủ, ngày xem qua tin tức thấy nhắc đến tư thế như cho mắt. Trước khi xuyên qua, Nguyễn Khê đặc biệt quý trọng đôi mắt, bây giờ cô còn trân trọng chúng hơn .
Đôi mắt rõ ràng trong suốt liên quan đến thị lực. Ít nhất cô từng trông thấy đôi mắt cận nào mà vẫn thể sáng ngời thần, trong suốt rõ ràng trong trường hợp mắt trần ( đeo kính) cả.
Cũng là ông trời cho cô khả năng hack games, mặc dù mỗi ngày đều học tập luyện đề đến tận khuya nhưng thị lực của cô vẫn , ở hàng cuối cùng lên bảng cũng thấy rõ ràng rành mạch, cảm thấy tự hào. Suy cho cùng, cô hiểu một đôi mắt quan trọng nhường nào đối với khuôn mặt.
Vì , bình thường ở trong lớp dù buồn ngủ đến , cô cũng hiếm khi bò bàn học mà ngủ, trừ khi bà dì đến thăm quá khó chịu mới ghé bàn một lúc. Tóm , Nguyễn Khê đối với mặt của bản đều khắt khe.
Hiện tại đối với cô mà , một vấn đề hề nhỏ chính là cô đồng ý với Chu Trừng mỗi ngày sẽ cùng ăn trưa, nhưng khi ăn xong thì gì đấy? Quay về trường sách, nghỉ ngơi gì cả?
Như thế sẽ ảnh hưởng đến tinh thần và và sức lực học buổi chiều của cô, khu ký túc xá nữ trong lớp là dành cho học sinh nội trú, giường cho cô, nghỉ ngơi cũng chẳng chỗ nghỉ ngơi.
Chu Trừng vẫn đang chìm đắm trong niềm vui đổi ảnh đại diện đôi, cũng chú ý đến vẻ mệt mỏi của Nguyễn Khê.
Nguyễn Khê quyết định, nhanh chóng tìm biện pháp giải quyết vẹn cả đôi đường thôi!
Chứ cứ tiếp tục chịu đựng thế , kể tinh thần thể lực của cô chịu nổi, lâu ngày da dẻ cũng , hỏng nhan sắc, ảnh hưởng đến việc học, đúng là mất nhiều hơn !
Sau khi ăn trưa thì hai học sinh thể đây? Đi dạo phố cũng , thời gian quá ít, căn bản cũng chẳng dạo chỗ nào, nên chắc chỉ thể bắt taxi về trường.
Chu Trừng thói quen ngủ trưa, thường về nhà ăn cơm, đó chơi đùa với con ch.ó săn lông vàng ở nhà, hoặc chút chuyện vặt khác, hôm là vài bài nhạc, bữa thì xem tin tức thời sự một lúc,... cảm thấy thời gian trôi qua cũng khá nhanh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/toi-duoc-trum-truong-de-y/chuong-95.html.]
Khi hai về tớ phòng học, trong lớp vẫn nhiều đến, Chu Trừng liền lấy một tờ đề thì bắt đầu giải.
Nguyễn Khê cũng bắt đầu thấy ngưỡng mộ tinh thần siêu của Chu Trừng . Con trai ở độ tuổi đúng thật là sức lực với tinh thần dồi dào vô tận mà!
Hơn nửa tiếng đồng hồ , các bạn cùng lớp lượt kéo đến, Trần Lan Thanh sáp tớ, đặt lên bàn cô một lọ sữa chua: "Hai các ăn món ngon gì thế?”
Nguyễn Khê thành thật trả lời: "Thì là ăn lẩu cá ở đường Xuân Lâm đó.”
Trần Lan Thanh nữa nhận thức mới về sức mạnh kinh tế của Chu Trừng: "Ở đấy bình quân mỗi đều ít nhất 100 tệ. Chu Trừng đúng là tiền, cũng chịu chi tiền vì thật.”
Bình quân mỗi đều bắt đầu từ 100 tệ trở lên, đối với thứ gì xa hoa đắt đỏ, nhưng đối với tầng lớp học sinh bình thường như bọn họ chẳng rẻ chút nào, mấy ai rảnh rỗi liền đến nhà hàng ăn cơm chứ?
Nguyễn Khê chỉ .
"Chị họ tớ chỉ nghiệp đại học, thím tớ bắt đầu sắp xếp cho chị xem mắt , đêm qua chị còn ở bàn ăn, mặt cả gia đình chúng tớ tớ , yêu đương tìm thích sai, nhưng để kết hôn thì tìm điều kiện gia đình , nếu , tình cảm càng sâu đậm sẽ càng cuộc sống suốt ngày lo cơm áo gạo tiền mài nhẵn nhanh thôi. Tớ cảm thấy chị thực tế."
Trần Lan Thanh liếc Nguyễn Khê: " Nếu vẫn tiếp tục hẹn hò với Chu Trừng, chắc chắn trải qua mấy mâu thuẫn kiểu ."
"Rất thực tế ?" Nguyễn Khê phì : " tình cảm là thứ mãi mãi bao giờ đổi. Tớ đồng ý quan điểm . "Tớ thấy ảnh đại diện WeChat của đổi , của Chu Trừng cũng đổi ha. Chủ nhiệm Ba Ba chắc sẽ để ý mấy thứ , nếu tớ nghi ngờ ông sẽ lên cơn nhồi m.á.u cơ tim mất."
Hầu như tất cả trong lớp bọn họ đều điện thoại, cũng WeChat. Vì thế lớp trưởng lập một nhóm WeChat, trong đấy cả thầy cô giáo các khoa, bình thường thông báo gì sẽ nhắc nhở trong nhóm, thuận tiện. Khẳng định nhóm WeChat sẽ vẫn còn, trở thành cầu nối để các bạn học ôn tình cảm với .