TÔI KHÔNG HỨNG VỚI CÔ NHÓC VÔ VỊ NÀY !!!! - Chương 17

Cập nhật lúc: 2024-12-09 13:25:51
Lượt xem: 70

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lương Cảnh Ngọc phim ở Cảnh Thành, bạn trai hào phóng đến thăm đoàn phim.

Một tấm ảnh chụp lúc nghỉ ngơi ở trường lộ , biên tập giải trí bưng lên tiêu đề nóng, blogger ngừng tung chủ đề liên quan.

Theo tin tiết lộ, đoàn phim phim liên tục mấy ngày, bạn trai giàu của một nữ minh tinh nổi tiếng xuất hiện ở trường , mang đến bữa tối chỉn chu cho tất cả nhân viên đoàn phim.

Việc khoe tình cảm bùng nổ trong giới giải trí, gào thét ship CP mỗi ngày, bình luận là diễn trò dối trá.

giờ phút , nhân vật chính đang bàn luận mạng là Lương Cảnh Ngọc thì đang che chắn kín kẽ, cô đeo kính râm mũ lưỡi trai nắm tay Văn Cảnh Tu tòa nhà trung tâm thương mại.

Trên tòa nhà cao tầng , một nhà hàng Pháp lãng mạn thích hợp để thưởng thức cảnh đêm, nên cần đặt . Văn Cảnh Tu vì buổi hẹn hò hôm nay mà sắp xếp chuẩn hết sức chu đáo, dỗ Lương Cảnh Ngọc vui đến mức như mở cờ trong bụng.

“Cảnh Tu, dạo em , nếu bận thì cần bỏ thời gian bay qua thăm em .” Người phụ nữ với bề ngoài trưởng thành tri thức hiếm khi lộ vẻ thẹn thùng của cô gái nhỏ.

“Việc nên thôi.” Lúc chờ thang máy, Lương Cảnh Ngọc đè thấp mũ lưỡi trai, Văn Cảnh Tu đưa tay ôm lấy từ lưng, tư thế như thể mang tới cảm giác an cực kỳ lớn cho bạn gái trong lòng.

Người đàn ông trong âu phục giày da, với lời cử chỉ giống hệt một quý ông lịch lãm luôn quan tâm săn sóc bạn gái danh nghĩa cạnh , phụ nữ đắm chìm trong mật ngọt khó mà động lòng.

Giọng đàn ông dịu dàng nhỏ nhẹ như thể đang tâm tình, nhưng ánh mắt bình tĩnh tựa mặt nước lặng, một chút gợn sóng nào.

Chỉ , bất kể về lời miệng hành động thực tế, bộ đều giả dối, chỉ vì lợi ích, chứ hề thật lòng.

Dòng trong thang máy chen chúc, Lương Cảnh Ngọc sợ sẽ lộ nên nhiều lời thêm.

Văn Cảnh Tu cũng thể hiện biểu cảm gì nữa, chỉ im lặng về , bỗng nhiên một tiếng gọi rơi tai .

Như đang kêu tên...

Vân Kiều?

Tầm mắt nhanh chóng vượt qua đám bình thường, cuối cùng dừng ở bóng lưng mặc quần áo màu vàng , Văn Cảnh Tu lặng lẽ nhíu mày.

Cô gái nọ trông giống Vân Kiều trong trí nhớ, cả chiều cao lẫn vóc dáng đều khiến cảm thấy như .

đó chắc chắn Vân Kiều.

Kiều Kiều của dịu dàng động lòng , tựa như nàng thiếu nữ bước từ vùng sông nước Giang Nam. Thi thoảng cô yếu đuối, nhưng phần lớn thời gian luôn ân cần thấu hiểu.

Kiều Kiều của sẽ mặc váy ngắn xinh nhí nhảnh như , càng buộc hai chùm tóc đuôi ngựa ngây thơ giống một cô bé.

Văn Cảnh Tu dứt khoát dời tầm mắt, tiếp tục tập trung suy nghĩ đối phó với bên cạnh.

Người luôn tự cho là đúng thường sẽ vì sự ngu xuẩn của bản mà bỏ qua và vật nên bỏ qua nhất. Văn Cảnh Tu hề rằng, tốn bao công sức tìm, ngay giờ phút đang cách quá một trăm mét.

-

“Vân Kiều!”

Từ toilet bước phát hiện thấy bóng dáng Vân Kiều, Thẩm Trạm nhíu mày, lập tức lấy di động chuẩn gọi điện thoại.

Điện thoại gọi , tiếng chuông đặc biệt cứ như đang ở kế bên, ánh mắt tìm kiếm bốn phía. Kiều Kiều biến mất bỗng chạy từ bên cạnh tới: “Anh ơi, em ở đây.”

“Mới nãy bảo em ? Sao tự ý chạy tới chỗ khác?” Anh cứ lặp lặp lời dặn cô ở yên tại chỗ. đầu cô bỏ chạy mất hút, cô thật sự sắp khiến tức c.h.ế.t .

“Vừa em thấy một ông cụ ngã.” Kiều Kiều chỉ về phía giải thích.

Ban nãy cô đây chờ , bỗng dưng âm thanh kỳ lạ. Cô phát hiện một ông cụ té ngã mặt đất, qua đường chỉ bên cạnh, chẳng một ai tới giúp đỡ.

Thấy ông cụ loay hoay mặt đất dậy , cô bèn chạy tới giúp.

“Anh ơi em xin nhiều, em cố ý bỏ ạ.” Kiều Kiều tự giữ lời hứa, căng thẳng xoắn xoắn ngón tay.

Thẩm Trạm hít sâu một , bình tĩnh : “Do đúng, nên hỏi rõ ràng mà hung dữ với em.”

Thẩm Trạm cầm lấy đôi tay đang đan của cô. Rốt cuộc cũng hiểu rõ tâm trạng hoảng hốt của ba lúc thấy con nhỏ trong mấy video tin tức mạng, và cả cảm xúc vui giận khi tìm con của bọn họ, đó là khoảnh khắc sự quan tâm thể hiện rõ ràng nhất.

Ông cụ tiến từng bước từng bước qua bên , tự lời cảm ơn với Kiều Kiều: “Cô bé, ban nãy cảm ơn cháu. Nếu cháu, chỉ sợ bộ xương già của ông gãy ở đây .”

Kiều Kiều nghiêm túc trả lời “Không gì ạ”, cũng chuyện cô dũng cảm cỡ nào.

Vì nhiều sợ ăn vạ nên dẫn tới việc xã hội trở nên bàng quan, họ chỉ thấy cô gái trẻ tuổi hề băn khoăn gì chạy tới giúp đỡ, chứ cô chỉ là một đứa trẻ với tâm trí sáu tuổi.

“Anh còn giận nữa ?” Kiều Kiều âm thầm quan sát.

Nhớ tới vẻ mặt khi của ông cụ, Thẩm Trạm cảm thấy khó chịu, xoa đầu cô gái như trấn an: “Chuyện Kiều Kiều lắm.”

Lấy việc giúp niềm vui, cô gì sai cả.

Thay vì tức giận, chi bằng lo lắng.

“Lần là ngoại lệ, về dù em gì thì cũng thể một tiếng đột nhiên biến mất , sẽ lo lắng đó.” Anh tình trạng thật sự của Kiều Kiều, nên cách nào đối xử với cô như một trưởng thành độc lập.

“Dạ .” Cô bé kiêu ngạo hất cằm, hai chùm tóc đuôi ngựa dài đung đưa theo: “Kiều Kiều lời lắm ạ.”

Con bé , khen là bắt đầu đắc ý ngay. Từ đến nay Thẩm Trạm luôn nghĩ tính cách , nhưng khi tiếp xúc với cô, dần dà mài mòn.

Bỏ qua khúc nhạc đệm nhỏ , tâm trí của Kiều Kiều hấp dẫn bởi thế giới mới lạ mắt.

Cô thích gian sáng sủa rộng rãi, thích náo nhiệt, càng thích quần áo balo xinh bày trong tủ kính.

Cô bé ngoài cửa sổ thủy tinh, hết ngắm quần áo . Cô cũng thể mặt dày chủ động mở miệng , bàn tay trong lòng bàn tay ngừng lắc lư, mặt cô hiện đầy hai từ “Muốn mua”.

“Thích ?” Thẩm Trạm thấu suy nghĩ của cô.

Kiều Kiều mím môi dứt khoát gật đầu.

Thấy cô thế , Thẩm Trạm nhịn , trêu cô: “Anh đưa em mua quần áo, ích gì cho ?”

Trẻ con đều việc khác tặng quà thì cảm ơn, nhưng cô còn nhận quà, trai đòi báo đáp. Kiều Kiều cúi đầu kiểm tra bản , hôm nay cô mặc váy, trong túi xách nhỏ mang theo bên ngoại trừ điện thoại , cô cũng còn món gì khác.

Cô cố gắng nhớ tới phòng ngủ trong nhà, trong đó để đồ con gái, thể trao đổi. Tâm trạng cô chợt sa sút hẳn: “Kiều Kiều gì cả.”

Câu đột ngột đ.â.m lòng Thẩm Trạm, sửng sốt, lập tức dắt Kiều Kiều : “Có trai ở đây, Kiều Kiều gì cũng .”

Đây là một cửa hàng quần áo thương hiệu quốc, kết hợp nhiều loại thiết kế, phong cách giống , kiểu dáng gì cũng , quả thực là thiên đường của các cô gái thích mua sắm.

Nhân viên bán hàng nhiệt tình giới thiệu, Kiều Kiều thích cảm giác thúc giục chọn quần áo, Thẩm Trạm bèn ngăn cản ở phía , rõ tạm thời cần giúp đỡ.

Cuối cùng bên tai cũng yên tĩnh, Thẩm Trạm buông tay để cô tự chọn quần áo cô ưng ý. Kiều Kiều trái , cầm ướm lên .

Với dáng và gương mặt thể bắt bẻ của , cô tựa như một chiếc giá treo quần áo hảo. Dù khoác trang phục bình thường màu mè lên , trông cô vẫn hợp cực kỳ.

“Anh ơi, chiếc váy quá… Ấy!” Kiều Kiều cầm một chiếc váy ngắn màu hồng nhạt lên để thể hiện niềm vui, cô nghiêng lùi về , hề chú ý tới bên cạnh, bỗng nhiên cô đụng thứ gì đó.

“Xin nhiều.” Va khác, Kiều Kiều vội vàng xin . Khi đầu , cô thấy một cô gái trẻ tuổi.

Cô gái cúi đầu vết giẫm giày, khẽ nhíu mày, nhưng lúc thấy phía Kiều Kiều, cô giật sửng sốt. Sau khi lấy phản ứng, vẻ mặt đang kinh ngạc của cô gái biến thành vui mừng: “Thẩm Trạm?”

Thẩm Trạm kéo Kiều Kiều về, đồng thời cũng nhận Cảnh Hành và em họ Vệ Lộ.

Vệ Lộ vui mừng giơ tay chào hỏi , nhưng một giây nụ của cô cứng . Cô phát hiện Thẩm Trạm quen cô gái giẫm lên giày cô , hơn nữa hai còn nắm tay, thiết.

Bạn đang bản chuyển ngữ thuộc về allinvn.net

“Người là?” Vệ Lộ quan sát Kiều Kiều.

“Em gái Kiều... “ Trước ánh sắc bén của Thẩm Trạm, Cảnh Hành tự động lược bỏ từ phía , nghiêng đầu giải thích với Vệ Lộ: “Cô là em gái của Thẩm Trạm, Vân Kiều.”

“Em gái?” Quen Thẩm Trạm lâu, Thẩm Trạm còn một em gái xinh đáng yêu như ?

“Có vấn đề gì ?” Thẩm Trạm miễn cưỡng ngước mắt, ánh mắt lơ đãng khiến .

Nhận thất thố, Vệ Lộ mau chóng lắc đầu phủ nhận: “Em chỉ tò mò thôi.”

Bỗng dưng xuất hiện hai xa lạ, Kiều Kiều vô thức trốn lưng Thẩm Trạm, cô ôm chặt cánh tay , ngẩng đầu nhỏ giọng gọi trai.

Thẩm Trạm đầu cô, ánh mắt trở nên dịu dàng: “Thích chiếc váy ?”

“Thích.” Kiều Kiều gật đầu.

 

Cố Diệp Phi

 

“Vậy em mặc thử xem.” Thẩm Trạm thoải mái ủng hộ. Ánh mắt chuyển qua Vệ Lộ, trong tay cô cũng cầm một bộ quần áo, lẽ đang mặc thử.

“Vệ Lộ, phiền cô chuyện .” Bọn họ quen vài năm, cũng thuộc phần nào, bình thường việc nhỏ cần quá mức khách sáo: “Chốc nữa em đến phòng thử đồ, cô giúp trông coi một lát ?”

“Yên tâm, em nhất định sẽ chăm sóc em gái thật .” Biết Vân Kiều và Thẩm Trạm là em, Vệ Lộ nhanh chóng biến thành chị gái dịu dàng.

thấy cô gái ăn vận theo phong cách ngọt ngào, buộc hai chùm tóc đuôi ngựa càng để lộ vẻ non nớt. Cùng lắm nọ chỉ mới mười lăm mười sáu tuổi, gương mặt trông ngây thơ.

Vệ Lộ nghĩ thầm, cô nên nắm chắc cơ hội tiếp xúc với Vân Kiều. Nếu cô thể thiết với Vân Kiều, lẽ sẽ dễ bề khiến mối quan hệ giữa và Thẩm Trạm tiến xa hơn.

“Em gái Kiều Kiều, ở đây còn chỗ trống nè. Hay em đồ , còn chị chờ em bên ngoài nhé.”

“Cảm ơn chị.”

Kiều Kiều cũng nhiều lời, Vệ Lộ tưởng cô ngại ngùng, tạm thời vẫn phát hiện điểm đặc biệt của Kiều Kiều.

Chờ Kiều Kiều váy xong bước , Vệ Lộ dán mắt vòng eo mảnh khảnh của cô, cô hâm mộ cực kỳ.

“Uầy, quá, chiếc váy hợp với em phết, siêu hợp với màu da em luôn.” Vệ Lộ ba hoa chích chòe khen ngợi.

Một đống lời khiến Kiều Kiều mà hớn hở mặt. Cô gương nắm lấy váy, hết , từ đầu tới chân cô càng ngắm càng ưng bụng.

Thấy cô thả lỏng, Vệ Lộ âm thầm bắt đầu tìm hiểu tin tức: “Kiều Kiều, quan hệ giữa em và trai em lắm ?”

“Tất nhiên quan hệ của em và trai !” Đây là chuyện thể nghi ngờ.

“Thế, em và Thẩm Trạm là em ruột, em họ?” Vệ Lộ giả vờ hỏi vu vơ, lặng lẽ thăm dò xem mối quan hệ của hai thiết .

“Chị ơi, vấn đề của chị em hiểu, em gái thì là em gái thôi ạ.” Cô nhỏ hơn Thẩm Trạm, nên là em gái, em họ gì chứ? Kỳ quái quá.

“Vậy năm nay em bao nhiêu tuổi?” Vệ Lộ tìm hiểu thêm.

Người hỏi tuổi , Kiều Kiều đưa các ngón tay lên giơ con “6” , đáp: “Năm nay em sáu tuổi.”

Nghe câu trả lời của cô, Vệ Lộ khiếp sợ, sửng sốt hồi lâu vẫn thể tin cô gái xinh mặt ... vấn đề về đầu óc.

Chẳng trách Thẩm Trạm nhờ cô chăm sóc Vân Kiều trong phòng thử đồ, rằng Thẩm Trạm ít khi nào mở miệng nhờ khác giúp đỡ, hóa vì nguyên nhân .

Vệ Lộ nhanh chóng tiếp nhận sự thật.

Sáu tuổi cũng , nếu tâm trí Vân Kiều là trẻ con, chắc hẳn sẽ dễ dỗ.

“Kiều Kiều, em còn thích bộ nào khác ? Để chị chọn cùng em nhé?” Vệ Lộ cố gắng duy trì nụ và giọng hiền lành nhất thể, với hy vọng sẽ thiết lập quan hệ hữu nghị với cô.

Kiều Kiều nghiêng về , vô thức đồng ý, nhưng bên tai vang lên lời dặn dò của Thẩm Trạm, cô chỉ đành từ chối: “Em tìm trai .”

Thẩm Trạm từng dặn thể cách quá xa, cũng thể rời khỏi tầm mắt quá lâu.

Ngoài phòng thử đồ, Thẩm Trạm cứ kiểm tra thời gian di động, nhíu mày: “Sao còn ?”

Ba phút trôi qua, năm phút trôi qua, vẫn chẳng thấy bóng dáng vốn nên quần áo xong .

“Con gái mà, ai nấy mua quần áo cũng giống hết. Em chán nhất là khi phố với các cô đó.” Cảnh Hành tùy ý tìm sô pha xuống, cử động nữa.

“Thế còn tới đây?” Thẩm Trạm khoanh tay liếc .

“Chẳng sinh nhật em sắp đến ? Em tìm Vệ Lộ giúp đỡ đến cửa hàng chọn một bộ trang sức. Lúc ngang qua nơi , em xem một chút nên thôi.” Suy cho cùng, đây cũng ý , nhưng đang nhờ vả , dĩ nhiên sẽ từ chối yêu cầu nhỏ của Vệ Lộ.

“Còn Trạm đang dạo phố với em gái Kiều ?” Cảnh Hành vắt chéo chân, thấy Thẩm Trạm vẫn bất động tại chỗ.

“Bằng đây tán gẫu với ?”

“Anh Trạm phết, tận mắt thấy dạo phố với con gái, đúng là hiếm khó tìm.” Ban đầu khi Thẩm Trạm nhờ chăm sóc Vân Kiều ở trường, còn đang suy nghĩ, em gái ở thể khiến Thẩm Trạm chủ động nhờ vả như thế. Hôm nay gặp, thấy Thẩm Trạm đối xử với Vân Kiều vô cùng .

“Hết cách , cô bé nhà yếu ớt, chiều theo .” Anh chẳng những cảm thấy chờ cô phiền phức, ngược còn cực kỳ đắc ý.

Cảnh Hành tỏ vẻ nghi ngờ, dám tin mấy lời xuất phát từ miệng Thẩm Trạm.

Tính Thẩm Trạm thế nào, em quen mấy năm như thể chứ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/toi-khong-hung-voi-co-nhoc-vo-vi-nay/chuong-17.html.]

Thẩm Trạm là kiểu , ngoại trừ việc khiến hứng thú, thì còn đều lười để ý tới. Đừng dạo phố với con gái, một đám con gái mê mẩn bề ngoài của nên tới lấy lòng, cuối cùng chê phiền phức.

Nếu ai vì lý do cá nhân mà chậm trễ thời gian của , lúc tâm trạng thì lười quan tâm, lúc tâm trạng thì chẳng khác nào sấm sét giữa trời quang.

Tóm , Thẩm Trạm một đàn ông tính cách lắm.

Cho dù vì tâm trạng nên đây đó với Vân Kiều, thì theo lý mà , cũng cần để lộ biểu cảm thỏa mãn “ vui, tình nguyện” .

Chuyện khó hiểu quá, bắt đầu nghi ngờ Thẩm Trạm ai đó tim .

Trạm, trận đấu mùa thu sắp bắt đầu ? Vệ Lộ xin câu lạc bộ đầu bếp riêng.”

“Mấy chuyện cần hỏi .” Cá nhân hứng thú gì với thức ăn, chỉ cần khó ăn thôi. Còn ai nấu đồ ăn miệng thì vốn dĩ khác mấy.

Cảnh Hành và Vệ Lộ quan hệ thích danh nghĩa, nhưng thực Vệ Lộ là mang họ khác, cô theo gả nhà họ Cảnh, con gái kế của Cảnh Hành.

Vệ Lộ tài nấu nướng, ngày nghỉ trong thời học, cô sẽ chủ động xin đến câu lạc bộ nấu cơm cho họ, khen ngợi. Hơn nữa Vệ Lộ là em họ danh nghĩa của Cảnh Hành, với mối quan hệ thích như , cô mau chóng kéo gần quan hệ với các thành viên trong câu lạc bộ.

Sau khi nghiệp, Vệ Lộ trở thành chủ topic ẩm thực, thời gian tương đối tự do. Cô tới câu lạc bộ còn thể tăng thêm một khoản tiền lời, hầu như ai dị nghị gì, thậm chí cầu còn .

Trong tiếng tán gẫu nhàm chán của hai đàn ông, rốt cuộc Vệ Lộ cũng dẫn Kiều Kiều ngoài.

Kiều Kiều nhanh chân chạy đến mặt Thẩm Trạm xoay một vòng, nắm váy chờ mong khen: “Anh, ?”

“Cũng .”

Nếu chấm điểm, cần nghi ngờ gì hết, sẽ là một trăm điểm.

khoe khoang mặt Kiều Kiều, sợ cô kiêu ngạo lên mặt.

“Vậy em váy ạ.” Kiều Kiều híp mắt.

“Chỉ một chiếc váy thôi?” Thẩm Trạm vỗ vỗ vai cô: “Còn thích bộ nào nữa ? Anh trai mua cho em.”

Anh Kiều Kiều rõ, ở đây, Kiều Kiều gì cũng .

Anh hy vọng Kiều Kiều sáu tuổi sẽ sống vui vẻ tự do trong thế giới cổ tích mỹ của cô.

Được Thẩm Trạm cho phép, Kiều Kiều lập tức chọn bốn năm bộ quần đùi và váy. Cô cực kỳ chuộng màu sắc tươi sáng, Thẩm Trạm cũng vui vẻ trả tiền.

Lúc Kiều Kiều ngại ngùng chọn , Thẩm Trạm sẽ dắt cô tới từng khu vực, thấy món nào khá xinh xắn lập tức bảo nhân viên bán hàng phía ghi nhớ. Cuối cùng túi mua sắm gần như bày đầy cả quầy lễ tân.

Thành tích bán hàng từ từ tăng lên, các nhân viên vui vẻ chết, hận thể tự bưng chồng “của cải” về nhà vị đại gia .

Thẩm Trạm cầm bút điền địa chỉ, trong cửa hàng sẽ sắp xếp giao qua.

Đang vắt chân ở khu nghỉ ngơi bên cạnh quầy lễ tân, Cảnh Hành mà sửng sốt, khỏi giơ ngón tay cái lên.

Cũng vì tiền, mà do hành vi hôm nay của Thẩm Trạm phá vỡ quy tắc thông thường. Anh hết sức tính tự giác của một trai, trai cuồng em gái điển hình.

Bạn đang bản chuyển ngữ thuộc về allinvn.net

Anh ký tên quẹt thẻ liền mạch lưu loát, đầu thấy cô gái nắm b.í.m tóc đang buồn rầu, Thẩm Trạm cốc nhẹ trán cô: “Vân Kiều Kiều, ?”

“Kiều Kiều đang nghĩ để báo đáp trai.”

“Ừ, đây là một vấn đề khó, Kiều Kiều nên suy nghĩ thật kỹ, qua quýt cho xong sẽ phạt đó.” Dứt lời, kiểm tra thời gian, chuẩn về nhà.

Thấy bọn họ định , Vệ Lộ lập tức tiến lên: “Em thấy duyên với Kiều Kiều. Không thể để thông tin liên hệ ? Để em thể dẫn cô ngoài chơi.”

Ở phòng thử đồ khi thấy Vân Kiều cầm điện thoại, cô nhân cơ hội thêm bạn bè. ngẫm , nếu cô thể hiện thái độ yêu thích và thiện với Vân Kiều ở mặt Thẩm Trạm, ắt hẳn sẽ càng hiệu quả hơn.

Tuy nhiên, Thẩm Trạm khéo léo từ chối: “Bình thường em khỏi nhà.”

Anh yên tâm để Kiều Kiều ngoài với khác, hẹn chơi càng cần thiết.

Vệ Lộ tiếc nuối, nhưng cũng dám thể hiện quá mức mặt Thẩm Trạm, chỉ đành tươi chào tạm biệt Kiều Kiều.

sắp câu lạc bộ , vẫn còn nhiều cơ hội.

-

 

 

Chồng túi mua sắm giao tận nhà đặt ngay ngắn trong phòng khách, Thẩm Trạm xách qua xách vài bỏ chúng thang máy, đưa hết lên lầu ba.

“Anh ơi, vì để em tự cầm về phòng?”

“Phòng em nhỏ như , đủ chỗ? Để lên lầu .”

“Ồ ồ.” Hóa .

Thẩm Trạm đưa lưng về phía cô thở phào một .

Anh dám chất hết mấy thứ trong phòng ngủ. Nếu sáng mai Vân Kiều thức dậy phát hiện trong phòng thêm đống quần áo , cô sẽ nghĩ thế nào nữa.

Nhà kiểu Tây thiết kế và trang trí đầy đủ, phòng quần áo ở lầu ba lớn nhất rộng rãi nhất nhưng cũng dùng tới, nay vặn thể để đồ của Kiều Kiều.

Đẩy cửa , bộ hai bên phòng là tủ quần áo thiết kế tủ kính, Thẩm Trạm hỏi cô treo ở , Kiều Kiều chọn hai chỗ dùng để treo váy và quần áo.

xung quanh, vô cùng tò mò với gian xa lạ . Cô bất ngờ phát hiện một cánh cửa viền vàng, ở giữa cửa thiết kế chạm rỗng, bên trong khảm một lớp thủy tinh trong suốt, thể thông qua hình thoi chạm rỗng thấy một phần bên trong.

Kiều Kiều tò mò đến gần, cô một tấm lụa trắng bên trong hấp dẫn, bèn ấn ngón tay lên cạnh cửa.

Ngay lúc cô sắp mở cửa, Thẩm Trạm đột nhiên cất tiếng gọi: “Vân Kiều Kiều.”

“Dạ?” Kiều Kiều gọi tên đầu .

Thẩm Trạm chạy tới cạnh cô: “Hai tủ quần áo là địa bàn của em, nhưng bên trong là địa bàn của , thể tự ý xông ?”

“Em tự ý xông .”

“Vừa em còn định mở cửa tủ của kìa.”

Kiều Kiều vội vàng xua tay: “Em mở.”

“OK, tin em.” Thẩm Trạm chỉ cần dùng dăm ba câu lừa gạt rời . Lúc rời , đầu thoáng qua hướng đó, khẽ mím môi mỏng.

*

Tháng Chín mùa thu vàng, các sân trường đại học sôi nổi xuất hiện hàng loạt sức sống mới dạt dào.

Hôm báo danh, Thẩm Trạm tự lái xe đưa cô đến trường học báo danh, cũng phụ cô xách hành lý lên ký túc xá.

Thấy cô, Triệu Âm Lan kinh ngạc: “Ơ, trong trường mà?”

Vân Kiều thật: “Buổi tối tớ về nhà, nhưng ban ngày tiết thì ở ký túc xá thuận tiện hơn.”

Đại học cũng giống trường trung học phổ thông học từ sáng đến tối, thời gian học mỗi ngày khác , ban ngày ở ký túc xá sẽ tiện hơn.

Vừa khai giảng, đàn đàn chị trợ giảng ở các khóa hướng dẫn giúp đỡ họ mau chóng quen với các hoạt động ở đại học. Họ thể hội sinh viên hoặc tổng chi đoàn, tham gia công việc của khoa.

Còn cả hoạt động đoàn thể theo lớp, thứ Tư hằng tuần các lớp đều tổ chức một , tăng thêm niềm vui cho cuộc sống học tập ở trường.

Chuyện đến phiên Vân Kiều thì đặc biệt.

Ngày đầu tiên khai giảng, giảng viên mời cô đến văn phòng trò chuyện: “Bạn Vân Kiều, về trường hợp đặc biệt của em, nhà em rõ với . Hay thế , tiết tự học bình thường em thể cần đến, nhưng đề nghị hoạt động đoàn thể mỗi thứ Tư em vẫn nên tham gia, dù cũng sẽ giúp em hòa nhập với lớp hơn.”

Chủ nhiệm lớp dạy học nhiều năm, từng gặp đủ loại chuyện, nếu một sinh viên quá mức đặc thù thì sẽ dễ cô lập. Bà thấy tính cách cô gái ôn hòa, hy vọng cô thể tạo mối quan hệ với các bạn trong lớp.

Bấy giờ Vân Kiều tính toán trong lòng, thời gian hoạt động của đoàn bắt đầu từ bảy giờ chiều đến tám rưỡi tối, vặn trong khung giờ “Luật gia đình” mà Thẩm Trạm đặt cho cô.

Thế nên cô chỉ đành về nhà nghĩ cách.

“Thẩm Trạm, em thể thương lượng về luật gia đình với ?”

“Ừ ?”

“Ở trường mỗi thứ Tư sẽ tổ chức hoạt động đoàn thể, tám rưỡi kết thúc, chỉ một ngày em thể trở về muộn một tí ?”

“Chỉ việc thôi?” Thẩm Trạm thờ ơ ngáp: “Vân Tiểu Kiều, em chuyện với cần giữ kẽ như .”

“Ồ.” Quả nhiên Vân Kiều lập tức đổi thái độ: “Vì em đang ở mái hiên nhà khác nên cúi đầu thôi.”

“Em thẳng thắn thật.” Anh bật , đó tiếp: “Về trễ một xíu cũng , miễn chín giờ về đến nhà là .”

“Không thành vấn đề, chín giờ em chắc chắn sẽ về đến nhà.” Từ trường học về bên bắt xe đến mười phút, nửa giờ cũng đủ .

-

Hoạt động đoàn thể tới đúng hẹn, đàn chị trợ giảng hướng dẫn, các bạn phụ trách trang phục kỳ mua bóng bay và các vật dụng khác để trang trí trong lớp.

Lần đầu tiên tổ chức hoạt động, đa các bạn học đều cảm thấy mới lạ, lượng sinh viên tham dự khá nhiều. Trong tiếng vỗ tay náo nhiệt hòa bầu khí đùa vui vẻ, buổi hoạt động trôi qua hơn một giờ.

Hoạt động sắp kết thúc, ai ghé cửa sổ hô to: “Bên ngoài mưa .”

Mưa to đột ngột kéo tới, gần như bộ sinh viên đều kẹt trong phòng học. Tuy họ trọ ở trường, nhưng phòng học cách ký túc xá một quãng đường gần mười phút, ngoài chắc chắn sẽ xối ướt sũng.

Vân Kiều lấy điện thoại lướt màn hình nhiều , dừng mắt ở tên liên lạc mấy phút.

Bây giờ ?

Nếu thể về nhà đúng giờ thì cô sẽ thất hứa với Thẩm Trạm. Còn nếu về nhà đúng giờ, lẽ cô cần một chiếc dù...

Đang lúc cô do dự nên liên lạc với Thẩm Trạm , chợt gửi tin nhắn tới.

Thẩm Trạm: [Kết thúc ?]

Vân Kiều: [Hoạt động kết thúc .]

Thẩm Trạm: [Kết thúc thì xuống lầu.]

Ý là?

Không đợi Vân Kiều thắc mắc, gõ tin gửi tiếp: [Anh đang ở cửa tòa nhà dạy học 2, mau xuống .]

Thẩm Trạm cũng từng là sinh viên Đại học Cảnh Thành, vô cùng quen thuộc với khuôn viên trường. Chỉ cần phòng học của cô, thể tìm chính xác tòa nhà dạy học.

Một ý tưởng to gan lóe lên trong đầu, Vân Kiều cầm cặp sách tạm biệt Triệu Âm Lan, vội vàng chạy xuống lầu.

Không thấy ai, Vân Kiều lập tức gọi cho : “Anh đang ở ?”

Cô giơ di động tìm kiếm bóng dáng Thẩm Trạm xung quanh, một đàn ông mặc âu phục giày da, khắp mang đậm vẻ trưởng thành lọt tầm mắt cô.

Ánh mắt vô tình giao giữa trung, nọ dường như cũng đang cô đăm đăm.

Văn Cảnh Tu nhếch môi .

Đó là Kiều Kiều của .

Anh thấy , lúc Vân Kiều thấy , cô nở nụ , giống hệt Vân Kiều của cũng vui mừng chờ mong khi gặp .

Anh , Kiều Kiều nhất định cũng nhớ như nhớ cô, cô vẫn luôn chờ tìm đến.

Mỗi bước Văn Cảnh Tu tiến lên phía đều tràn ngập mãnh liệt, gấp gáp ôm cô gái thích lòng để giải tỏa nỗi nhớ. ngay khoảnh khắc đưa tay , cô gái lướt qua vai .

Đôi tay trống rỗng cứng đờ.

-

Lúc thấy Thẩm Trạm, Vân Kiều nhoẻn miệng , chạy chậm về phía , trốn trong chiếc dù thu : “Sao tới đón em thế?”

“Anh sợ nào đó vi phạm luật gia đình.” Anh ẩn ý , tầm mắt lướt qua Vân Kiều, rơi đàn ông cách đó ba mét.

Vân Kiều hề phát hiện, cô còn lấy điện thoại xem giờ, giải thích cho : “Em cũng cố ý .”

Cô đang , như thấy gọi tên , Vân Kiều vô thức ngoảnh đầu, bỗng nhiên Thẩm Trạm giữ chặt gáy, ép cô .

“Sao ?” Vân Kiều ngẩng đầu.

Bàn tay để phía trượt từ cổ xuống, đặt ở bên hông ấn cô lòng, giọng mang theo cảm xúc nặng nề rơi tai cô.

“Đừng .”

Loading...