Không, dù mỗi ngày vơi  một nửa thì vạn năm cũng  cạn. Cơn mưa tầm tã  sẽ biến thành sự ẩm ướt đeo bám cả cuộc đời.
"Muốn phần thưởng gì? Đi ăn tối với  một buổi tụ tập bạn bè." Lời đề nghị của Lận Tiêu Dư vang lên. 
   , chỉ cần  đủ ngoan ngoãn,  sẽ đáp ứng một yêu cầu  quá đáng. Đó là cách  dạy chó:  cho ăn roi,  cho kẹo.
Khi  thấy câu trả lời ,  giả vờ kinh ngạc  : "Anh  dẫn  đến gặp bạn bè của ? Có vẻ  hợp lắm nhỉ?" 
Rồi  từ từ nhếch khóe môi, ánh mắt đầy ẩn ý: "Với  phận gì đây? Bạn bè? Hay nhân viên?" 
Dưới ánh đèn, bờ môi mỏng của  mím  thành một đường cong gượng gạo, vô thức lảng tránh ánh mắt . Giọng  cố tình hạ thấp, trở nên sền sệt như một con hải yêu chờ đợi con mồi mắc câu  bờ biển: "Hay là...  nhà?" 
Mặt  đàn ông bỗng đỏ bừng lên, như thể  giẫm  đuôi. 
" là mơ mộng hão huyền,    thì thôi!" 
Nói xong liền vội vàng  lưng rời . Nữ chính trong nguyên tác    đãi ngộ ? Lận Tiêu Dư  thích sự ngây thơ,  lời của cô,  ghét bỏ sự thanh cao và ngu ngốc của cô,    thể dẫn cô  giới của ?
Thật đáng yêu,  chuyện trở nên thú vị  đây. Một kẻ bạo hành  rung động  một kẻ bạo hành khác. 
Kẻ cầu xin  thì  coi thường, còn   để   mắt thì   như thiêu  lao . 
Đây chính là bản chất tồi tệ của đàn ông, luôn thích sự mới lạ và khao khát chinh phục. Họ  từ góc độ của thợ săn mà  chằm chằm  phụ nữ, ảo tưởng  thể kiểm soát  thứ. Nào ngờ,  những thợ săn  xuất hiện  lốt con mồi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/toi-khong-phai-nu-chinh-toi-la-trum-phan-dien/chuong-11.html.]
Địa điểm tụ tập của bọn họ  chọn ở một nhà hàng Âu mang phong cách đặc biệt. Trên bàn tiệc,   cạnh Lận Tiêu Dư, một đám đàn ông ngậm thuốc lá,  đầy ẩn ý.
"Ôi chao, Lận Thiếu gia đổi khẩu vị mới  ? Chơi chán  thì cho  cũng . Nhìn  vẻ ngoan ngoãn đấy chứ." 
Cách mà bạn bè của  đối xử với bạn phụ thuộc  việc  coi trọng bạn đến mức nào. Lận Tiêu Dư  xong chỉ khẽ cau mày,   phản ứng gì khác. Rõ ràng  đang ngầm cho phép bọn họ xem thường .
Mặt mũi  khác  cho,  tự  giành lấy.  lấy bao t.h.u.ố.c lá từ  mặt Lận Tiêu Dư, ngón tay khẽ búng  đáy bao. Hai ngón tay khép , kẹp lấy điếu thuốc  bật , đưa về phía  đàn ông  bên cạnh. 
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
Người  mới hút  một , theo phản xạ đưa đầu thuốc  gần. 
"Châm lửa cho ." 
 nhẹ nhàng nhả  một làn khói trắng, ánh mắt lướt qua bọn họ, chậm rãi : "Đủ ngoan ngoãn ?" 
Trong chốc lát, bầu  khí trở nên lạnh lẽo, sắc mặt những  xung quanh mỗi  một vẻ. Một đám  khôn khéo giỏi  mặt bắt hình dong,  đoán  rốt cuộc    phận gì, liên tục lái câu chuyện sang hướng khác.   khẩy,  dậy   nhà vệ sinh.
Khi trở về đến gần cửa,  thấy một nữ phục vụ  giữa phòng, quần áo  ướt. Cô  cúi đầu e dè, để lộ nửa khuôn mặt hiền dịu. Đám đàn ông phóng túng  chút kiêng dè đưa mắt dò xét. 
"Nhĩ kỹ ?" 
Người lên tiếng là gã đàn ông đầu tiên trêu chọc ,  mặt   là ly rượu  cạn. Mi mắt cô  khẽ run, lấy hết can đảm lắc đầu. Gã đàn ông mất mặt, mặt lạnh xuống. 
"Sợ tiền  đủ ? Không ngại nhắc cô một câu, hàng hết hạn  ai cần, đừng   giá." 
Người bên cạnh hùa theo: "Giang thiếu nể mặt cô đấy, đừng  mà   điều. Ly hôn   còn dắt con theo,   ai dám lấy cô? Thân phận cũng chẳng  gì,    ngó ngàng tới là cô may đấy."